Hạnh Phúc Trời Ban (Chàng Ngốc Nhà Nghèo Và Nàng Tiểu Thư Đanh Đá)

Chương 26: Lửa thử vàng (tiếp theo 2)


Đọc truyện Hạnh Phúc Trời Ban (Chàng Ngốc Nhà Nghèo Và Nàng Tiểu Thư Đanh Đá) – Chương 26: Lửa thử vàng (tiếp theo 2)

…bước ra

-Ơ bác, Bống, bác gái..! Sao mọi người lại ở đây ạ? Nó nhăn mặt không hiểu chuyện gì đang diễn ra ở đây

-Con quả không làm cho ta thất vọng, Bảo Nam à!

Ba e cười thật tươi gật đầu hài lòng nhìn nó, e và mẹ cũng thế

-Chuyện này là sao? Con không hiểu gì hết?

Nó rối mắt nhìn xung quanh

-Là thế này! ABC…XYZ!

Ba e ôn tồn nói cho nó nó rõ

-Hảả? Nó tròn mắt

Hoá ra đây là 1 màn kịch mà ba e và ông Đ đã bày ra để thử lòng nó

-Giờ đã hiểu chưa Bảo Nam? Ba e hỏi

-Dạ! Con đã hiểu! Nhưng vì sao bác lại làm thế ạ?

Nó nhăn mặt tỏ vẻ không hài lòng. Tuy tất cả đã đủ chứng minh

-Ta xin lỗi! Ta biết làm như vậy là có lỗi với con! Nhưng ta phải làm thế để có đủ lòng tin mà trao cả tập đoàn lớn cho con quản lí chứ!

-Dạ..! Bác nói sao ạ? Nó như không tin vào tai mình nữa


-Ukm! Ta không nhắc lại nữa! Con chỉ cần biết con sắp làm con rể ta và thời gian sắp tới Thành Long sẽ có một người đứng đầu mới là được khà khà!

-Dạ hìhì! Nó thật sự như nở từng khúc ruột khi nghe được những lời ấy

-Lại đây nào công chúa cuả ba! Bác vẫy e, e tùm tỉm tiến lại

-Sao hả? Giơ có muốn để con tát cho tên khốn kia mấy cái không con gái? Ba đá đểu e

-Ba nàyy! E đỏ mặt cười ngượng

Bấy giờ bác gái, ông Đ, và 5 người áo đen tiến lại

-Bảo Nam! Con thứ lỗi cho ta và ông bạn già này nhá, dân làm ăn phải cẩn thận chắc chắn nên có gì mong con thứ lỗi cho! Hai ta đã không nhìn nhầm người phải không Long Béo?

Bác Đ gật đầu nhìn nó rồi quay sang ba e, ông cười tít mắt

-Dạ! Con cũng xin lỗi vì ban nãy nặng lời với bác ạ!

-Ukm, không sao con trai! Bác Đ cười vỗ vai nó

-Bảo Nam con trai! Đây là Mạnh, là thuộc hạ thân tín cuả ta! Ba e chỉ tay về a Mạnh

-Dạ, e chào a! Khi nãy có gì không phải mong a bỏ quá cho!

-Không sao đâu e! A rất khâm phục chú đó!

-Dạ dạ! Nó phổng cả mũi lên

Mẹ e không lên tiếng mà chỉ đứng cười nhìn mọi truyện diễn ra

Vậy là mọi truyện đã xong xuôi, “vàng thật không sợ lửa”, nó đã xuất sắc vượt qua thử thách để chứng minh và thể hiện tư cách cao đẹp cuả con người của những người nghèo khó khăn và chung cuả bất cứ ai có lương tâm. Chào tạm biệt bác Đ x0ng, nó và gia đình e đi xuống để ra về. Đi và đứng đợi bác Hai đánh xe đến đón, e cứ nắm chặt tay và nhìn nó âu yếm, ba mẹ e cứ nhìn hai người làm nó ngượng ngùng đỏ mặt. Khi xe đến

-Hai bác và Bống về trước đây, con về sau nhé! Ba e nói

-Dạ! Mọi người đi cẩn thận!

-Cô về đây con! Mẹ e xoa má nó

-Dạ! Hihi!

Ba mẹ e lên xe, e còn đứng đó

-E về nha!

-Ukm!

E cười tươi rồi vào ngồi cùng mẹ, nó đứng ở đó khi ôtô cuả ba e hoà cùng dòng xe cộ tấp nập mới ra về. Vào phòng, nó kềnh ra giường vươn vai một cái thật thoải mái. Thực sự lúc này nó rất sung sướng, vì ông Trời đã ban sự may mắn đến với nó như một phép màu. Một lúc sau có tin nhắn từ e

-Hihi! E về nhà rồi nè!


Nó muốn nhắn lại lắm nhưng muốn trị e một trận cho bõ ghét. 15p sau nó mới nhắn lại

-Uk!

-A sao thế?

-Giận!

-??!

-Aj vừa muốn tát tôi đấy nhỉ?

-Thôi mà, e xin lỗi! E biết lỗi rồi mà! Nhưng lúc ấy tại a nói những lời ấy e mới tức chứ!

-Uk!

-Thôi e xin lỗi, xin lỗi mà! Đừng giận nữa a yêu! “icon xin lỗi”

-Thâu được rầu! Ta tha cho cô đó! Lần sau mà thế nữa là chém đầu biết chưa!

-Dạ, tuân lệnh hihi! Yêu a nhất! “Chụt! Chụt! Chụt!”

-Uầy! Sau đừng có hôn trong tin nhắn nhé e! A được có một cái vô má thôi, còn hai cái vào hết mông rồi nè hehe!

-Đáng ghét! A hư lắm, ứ thèm nhắn tin với a nữa híc!

-Hihi! A đùa thôi mà! Còn không xin miếng đê!

-Không cho! Ghét!

-Uk, để dành đó đi! Mai a đến lấy ^^!

-Ai cho mà lấy! Hứ!

-Nàng tiên Bống hihi! Đừng giận nữa, tối mai a đưa đi chơi được chưa nào?


-A hứa nhá!

-Rồi rồi a hứa!

-Hihi!

-Nhưng đó là tối mai! Giờ thì nghe lời a đi đánh răng rồi đóng bỉm vào và lên giường ngủ đi nhé!

-Ghét! Cứ trêu người ta!

-Sao kêu ghét hoài thế hả?

-Hìhì! Ghét lắm thì mới yêu!

-Ukm hihi! Thôi a ngủ đây, ngủ ngon nha cá Bống con!

E không nhắn lại nữa, nó lắc đầu cười tưởng e ngủ luôn rồi, nó cười bật dậy vô bàn làm việc. Nhưng 10p sau thì điện thoại reo, nó cầm lên, là tin nhắn từ e

-BN ngốc! E biết giờ này a chưa ngủ! E xin lỗi vì đã hiểu lầm a! Nhưng sau đó lại khác, e tự hào và hạnh phúc về a lắm đó a biết không? E yêu a chồng ngốc ạ! Hihi!

Nó cười thật tươi khi đọc tin nhắn từ e

-Cảm ơn e nhiều lắm! Ngủ ngon công chuá cuả a!

-Hihi! Khò khò!

Đồng hồ đểm 22h40, nó tắt máy tính rồi trèo lên giường, đem theo niềm vui và hạnh phúc chìm vào giấc mơ đẹp………………


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.