Đọc truyện Hạnh Phúc Nhất Là Khi Có Anh – Chương 9
Khi vào trong, mọi ánh mắt đều hướng về phía cả hai, cũng đã lâu rồi cô không vào những nơi như này, nó khác hơn so với lúc cô còn học đại học nhiều lắm.
Thấy cô và Lục Hạ vào, một phục vụ chạy ra, chưa đợi phục vụ nói Lục Hạ đã lên tiếng trước.
– Cho hai chai whisky vào phòng VIP 3.
Phục vụ gật đầu rồi nhanh chóng chạy đi.
Cô quay sang nhìn Lục Hạ.
– Mày hẹn phòng trước rồi à.
Lục Hạ cười tươi nhìn cô.
– Tao khách quen.
Thôi vào trong.
Cô gật đầu, cùng Lục Hạ đi vào phòng VIP 3, vào phòng, cả hai ngồi xuống ghế một lúc thì phục vụ mang hai chai whisky vào, rót ra hai ly cho cô và Lục Hạ rồi lui đi.
Khi thấy phục vụ đi rồi cô mới quay sang Lục Hạ.
– Ê lúc nãy sao mày lên phòng tao được vậy?
– Thì tao bấm chuông, có dì giúp việc ra mở cửa ấy.
Dì nói mày đang ở trên phòng nên tao lên luôn.
Cô gật đầu, cầm ly whisky lên uống rồi nói tiếp.
– Mày vào có gặp ông ta không?
Lục Hạ hiểu rõ cô đang nói ai, khẽ lắc đầu.
– Không gặp.
– Hôm qua ông ta nói chuyện với tao.
Bảo tao đến gặp đối tác với ông ta.
Lục Hạ khẽ nhíu mày.
– Đối tác? Sao lại bảo mày đi cùng? Có ý đồ gì à?
Cô lắc lắc ly whisky, nở nụ cười nửa miệng.
– Hừ…
mày đoán không sai, ông ta định bảo tao lấy thân quyến rũ đối tác của ông ta để bên đó chịu kí hợp đồng.
– À! Tao có nghe Tư Vũ nói, Triệu Liễu đang tuột dốc.
Là thật hả?
Cô cười khẽ nhìn Lục Hạ.
– Phải.
Nên ông ta muốn kí cho bằng được cái hợp đồng đó.
– Sao mày không từ chối.
– Mày nghĩ tao đồng ý?
Lục Hạ liếc nhìn cô gật đầu xong tiếp tục tập trung lái xe.
– Lúc đầu tao cũng định giúp, vì Triệu Liễu cũng có tâm quyết của mẹ tao, nhưng tao không muốn làm những trò bẩn thỉu đó để kí được hợp đồng.
Hôm nay tao có đi cùng ông ta gặp đối tác, nhưng tao chỉ xem chứ không nói gì cũng chả làm chi.
Nghe con bạn mình nói thế, Lục Hạ bật cười.
– Tao biết ngay mà, mày thì đời nào làm những chuyện bẩn thỉu đó.
À mà bên đối tác là ai mà ông ta muốn kí cho bằng được hợp đồng vậy?
Câu hỏi của Lục Hạ làm cô không tự chủ được mà nở nụ cười nhẹ.
– Bạch Thiên.
Lục Hạ bất ngờ nhìn chăm chăm vào cô.
– Bạch Thiên? Thật?
– Ừ! Không lẽ tao giỡn với mày.
– Thảo nào ông ta muốn kí bằng được hợp đồng.
Lục Hạ cười cười liếc sang cô.
– Mày có nghĩ là sẽ gặp lại Bạch tổng bên Bạch Thiên lần nữa không?
Cô mỉm cười nhẹ.
– Thật ra đã gặp một lần rồi mà.
Lúc sáng một lần nữa, là hai lần rồi.
Lục Hạ lại một lần nữa bất ngờ.
– Hai lần rồi? Gặp lần đầu khi nào vậy?
Cô im lặng, nhẹ nhàng uống một ngụm whisky rồi nhìn Lục Hạ nói.
– Hôm đi ăn với mày đấy.
Vô tình gặp thôi.
Lúc đó tao qua đang qua đường, anh ta chạy đến xém đụng phải tao vậy mà còn nói tao làm giá, đưa tao một tấm ngân phiếu nữa chứ.
Hừ…
Lục Hạ bật cười khi nghe cô kể vậy.
– Chắc hẳn là mày không lấy hả.
– Đương nhiên rồi! Tao đâu có tham đến cỡ đó.
Lục Hạ một lần nữa bật cười khi nghe cô nói, liếc nhìn cô một cái rồi hỏi.
– Mày có nghĩ là gặp thêm lần nữa không?
Cô cười nhẹ.
– Không biết! Có duyên thì gặp thôi.
Lục Hạ cười mờ ám rồi đưa tay lấy ly whisky uống, cô nhìn Lục Hạ chau mày khó hiểu thì
” Cạch ” tiếng cửa phòng lại một lần nữa bị đẩy vào…
.