Bạn đang đọc Hạnh Phúc Ngọt Ngào! – Chương 26
Buổi sáng những giọt sương đêm còn đọng lại ngoài sân, ánh sáng chiếu vào phòng đánh thức đôi uyên ương đang say giấc nồng. Cô thức giấc thấy mình đang nằm cuộn tròn trong lòng Thanh Sang, cô và anh thân mật và không còn gì để che dấu nửa. Định bước xuống đi vào phòng tắm trước khi anh chưa thức giấc, nhưng cô vừa nhỏm dậy thì:
– Đi đâu đó em yêu?
Vừa hỏi anh vừa choàng tay ôm cô từ phía sau.
– Em… em muốn đi tắm.
Anh nói và nở nụ cười bí hiểm:
– Ừh, vậy em đi đi.
– Nhưng…
Anh cười cười trêu cô:
– Nhưng gì nửa?
Cô ấp úng:
– Em… muốn mặt áo vào.
– Thì em cứ mặt đi.
Vừa nói anh vừa hôn vào cổ cô, nhột quá cô cười khúc khích bảo:
– Sang! tha cho em đi mà, hay… anh xuống trước đi.
Nhìn đôi môi hấp háy, anh kéo cô nằm xuống giường, dùng ngón tay viền trên vành môi cô, anh mỉm cười:
– Đêm qua… không từ chối, bây giờ làm bộ hả?
Cô nũng nịu:
– Năng nỉ mà ông xã.
Nói rồi cô với tay lấy mền che người lại. Anh bước xuống giường cười lớn:
– Anh tắm trước đây, vợ ơi là vợ.
Anh nở nụ cười hạnh phúc khi nhìn xuống tấm darp giường, nơi có vết máu đỏ hồng, miệng lẩm nhẩm:
– Vợ anh đáng yêu lắm, bây giờ anh có trách nhiệm giữ gìn sau cho ngày càng ấm nồng và hạnh phúc.
Thanh Sang lo xong thủ tục giấy tờ, nhìn gương mặt buồn hiu của vợ, anh thấy nao lòng, mới đêm qua chăng gối còn mặn nồng, giờ phải xa cô hơn tháng, anh sẽ nhớ cô lắm, nhớ thật nhiều bờ môi đầy nhựa sống của cô:
– Nhỏ ! cười lên nào. Xong việc anh về mà, em như vầy làm sao anh đi được.
Ngọc Như nghẹn ngào:
– Anh nhớ giữ gìn sức khỏe. Đến nơi anh gọi điện về cho em.
– Anh biết mà, em ở nhà giữ gìn sức khỏe và chăm sóc mẹ dùm anh nghe.
Sang ôm siết cô vào lòng rồi đi nhanh vào phòng cách ly. Ngọc Như nhìn theo đến khi dáng anh khuất dần.