Đọc truyện Hạnh Phúc Của Anh Là Em – Chương 5: Trả thù
Khánh Anh đã cùng họ vào sinh ra tử lâu lắm rồi. Nên họ xem nhau như anh em ruột thịt. Có gì cũng chia sẻ với nhau.
Có lần anh cầm đầu bọn họ đi giải quyết chuyện trong bang với một bang lớn mạnh khác có tiếng lúc bấy giờ. Hai bên giao chiến với nhau rất dữ tợn. Bên anh sắp hạ được bọn chúng. Thì một tên bên kia dùng súng bắn lén một người bên anh.
Anh thấy thế không ngần ngại liền lao thẳng vào đỡ viên đạn ấy ngay. Viện đạn bay thẳng đến trúng ngay bã vai trái của anh. Máu chảy ra rất nhiều và sưng tấy lên.
Mọi người còn lại đều khâm phục anh. Và xem anh như mẫu người lý tưởng của bọn họ. Cho dù lúc đấy anh còn khá nhỏ tuổi. Nhưng được rất nhiều người trung thành và tin cậy.
Qua cuộc hổn chiến ấy uy tín của anh trong giới xã hội đen ngày càng được nâng lên cao. Mọi người đều nể trọng anh đến những người lớn tuổi khác có địa vị trong bang cũng thế. Họ xem anh hệt như ba anh luôn trung thành, bên cạnh anh những khi anh cần.
Ngoài lòng dũng cảm, hi sinh vì đàn em anh còn là một người quyết đoán, cương trực, thông minh, lạnh lùng, có lúc còn máu lạnh. Một khi anh đã ra tay thì không hề nhân nhượng bất cứ ai và chưa bao giờ thất bại việc gì. Việc anh làm đều nhanh chóng, gọn lẹ. Nên mọi người đều ái ngại khi nhắc đến anh. Họ vừa nể trọng, kính sợ, khâm phục tài năng của anh.
– Tôi cám ơn sự tin tưởng của mọi người dành cho tôi. Tôi hứa sẽ không phụ lòng mọi người và ba tôi đã tin tưởng. Chúng ta sẽ xây dựng bang Darkness là bá chủ của thế giới ngầm. – anh nói giọng trầm ấm.
– HOAN HÔ ĐẠI CA! HOAN HÔ LÃO GIA – Mọi người đều tươi cười vui vẻ đáp lời anh.
………………..
BIỆT THỰ CỦA KHÁNH ANH
Kim Ngân tay cầm chổi khăn thì vắt lên vai hì hụng lau chùi mọi ngốc ngách trong nhà. Cô đã lau dọn từ sớm đến giờ mà vẫn chưa xong một góc tư căn nhà nữa. Nhà gì mà rộng dữ vậy.
– Trời ơi sao tui khổ quá vậy nè trời! – Kim Ngân tay cầm chổi quét bụi than thở.
Từ trước đến giờ, dù cô không phải là một tiểu thư con nhà giàu tối ngày chẳng làm gì. Nhưng chưa bao giờ cô phải làm nhiều việc như vậy. Trước thì có gì mẹ cô cũng làm. Còn cô thì chỉ phụ mẹ mình là chủ yếu.
Cô là một người hậu đậu làm gì hư hỏng nấy. Hôm nay cũng thế. Cô quét kệ sách thì bị sách ngã đổ lên mình. Nên phải sắp xếp lại từ đầu. Rồi cô lau nhà thì làm đổ nước ra đầy nhà còn bị trượt té ngã. Cũng vì thế nên cô làm từ sáng đến giờ mà chẳng xong phần nào. Có lẽ cô dọn còn bừa bãi hơn trước.
– Thế là lau xong cái bàn. Hehe. – cô đứng dậy chống hông cười sảng khoái. Vì cô vừa lau xong cái bàn ăn ở bếp.
Cô đi quanh bàn ngắm nhìn thành quả vừa làm được của mình.
– Ái chà! Sao không sạch đẹp gì hết nè trời. Mình nhớ làm y chang mẹ mà. – cô thắc mắc.
– Thôi kệ. Nhà anh ta chớ có phải nhà mình đâu. Mình ở ké thôi mà. – cô ngẫm nghĩ rồi cười mãn nguyện.
Cô bước ra phòng khách ngồi chĩm chệ trên chiếc ghế sô pha hoàng gia chống cằm nghĩ ngợi.
– Anh ta ác với mình vậy mình phải kiếm trò gì chơi anh ta cho anh ta biết sự lợi hại của mình chứ. – cô thầm nghĩ.
Lúc sau cô đứng bật dậy chạy thẳng vào bếp. Cô làm hai ly cam ép thật thơm ngon mọng nước. Một ly cô dành cho mình. Ly còn lại không ai khác là của anh. Cô cũng tốt với anh thật. Cô ưu tiên cho anh thật nhiều gia vị đặc biệt cho vào đó. Nào là muối, bột tiêu, bột ớt.
Làm xong cô tung tăng chạy ra phòng khách với hai ly nước trên tay. Sau đó cô bật ti vi lên coi phim “hành động” mình yêu thích. Thật thì đó là phim Tom &Jerry chứ hành động gì. Phim hoạt hình con nít thì có.
……………………
Thiên Vy nghe tiếng ấn chuông in ỏi liền chạy ra mở cổng mở cửa. Vừa đến cổng cô đã trông thấy một người thanh niên to cao, khuôn mặt vô cùng handsome mặc áo sơ mi trắng để hở nút cổ khoác áo vest bên ngoài. Đứng cạnh là một cô gái xinh đẹp quyến rũ cô mặc đầm bó sát người để lộ đường cong tuyệt mĩ. Hai người họ vừa thấy Thiên Vy đã mĩm cười vui vẻ.
– A ha!!! Anh hai chị Tuyết My. Hai người về khi nào vậy? Sao không cho em hay em ra đón? – cô vui mừng ôm lấy hai người ấy.
Hoàng Duy xoa đầu cô cười thầm. Hoàng Duy là anh trai của Thiên Vy. Anh rất thương em gái của mình và luôn chiều chuộng cô.
Còn Tuyết My là vợ sắp cưới của Hoàng Duy. Cũng là chị dâu của Thiên Vy. Cô cũng rất yêu thương đứa em chồng này. Cô còn là người bạn thân của Thiên Vy suốt nhiều năm qua.
Ba người cười nói vui vẻ rồi cùng nhau bước vào nhà. Hoàng Duy ga lăng xách đồ vào trước. Còn Thiên Vy và Tuyết My thì vẫn còn nói chuyện rôm rả đi vào sau.
– Anh chị ngồi nghỉ. Em vào làm nước cho hai người nha! Chị Tuyết My dâu ép anh hai thì cà phê đen ít đường đúng không nà? – Thiên Vy nháy mắt nói rồi chạy vụt vào bếp không để hai người ấy trả lời.
Sau đó cô đem ra hai ly nước để lên bàn rồi vào ngồi cạnh Tuyết My.
– Chị nà! Nhớ chị quá đi! – Thiên Vy dụi đầu vào người Tuyết My làm nũng.
– Nịnh quá cô ơi. – Tuyết My xô Thiên Vy ra trách nhẹ.
– Không nhớ hai à? – Hoàng Duy nhâm nhi tách cà phê nói.
– Nhớ cả hai luôn. – Thiên Vy cười đùa nói.
– Mà em về mấy hôm rồi có gặp Khánh Anh không? – Hoàng Duy hỏi.
– Có ạ! Em gặp anh ấy lúc ba rồi cùng mọi người gặp nhau ở nhà hàng ý! – Thiên Vy nói.
– Hihi cũng nhờ hôm đó em gặp lại được một người ý. – Thiên Vy tươi cười nói tiếp.
– Ai thế? Kể chị nghe với nào. Chắc người đó quan trọng với em lắm nhỉ? – Tuyết My tò mò. Hoàng Duy nghe thấy cũng cảm thấy khá bất ngờ.
– Hihi đúng rồi. Nó là đứa bạn thân nhất của em mà. Anh chị biết ai không? Kim Ngân đó đứa bạn thất lạc lúc 10 tuổi của em đó. Em tình cờ gặp lại nó ở đó. Ôi vậy mà em cứ tưởng sẽ không bao giờ gặp lại nó chứ. – Thiên Vy hạnh phúc nói.
– Kim Ngân còn là con của bác Kim bạn của ba mình với bác Khánh đó. Với lại nó cũng là vợ sắp cưới của anh Khánh Anh đó. Hihi. – Thiên Vy nói tiếp.
– Ái chà! Không ngờ về Việt Nam lần này có nhiều bất ngờ như thế. À mà chúc mừng em nha! – Hoàng Duy tỏ vẻ thích thú nói.
Anh cũng vui lây cho cô. Vì từ trước đến giờ cô luôn mong muốn được gặp lại người bạn này. Ngoài Tuyết My ra cô cũng chẳng có ai là bạn thân. Bây giờ có Kim Ngân chắc cô hạnh phúc lắm đây.
– Chúc mừng em gái của chị nha! Khi nào rãnh cho chị gặp mặt cô bé ấy nha! – Tuyết My cười tươi nói.
– Hihi! Mà giờ nó qua ở cùng anh Khánh Anh rồi. Mình qua đó là gặp nó à! – Thiên Vy mĩm cười mãn nguyện nói.
– Ở CHUNG VỚI KHÁNH ANH??? – Hoàng Duy và Tuyết My bất ngờ đồng thanh hỏi lớn.
– Dạ đúng rồi. Mà em cũng không hiểu sao anh ấy lại chịu nữa. Thật lạ! – Thiên Vy đồng tình nói.
Hoàng Duy và Tuyết My cũng gật đầu đồng ý. Đúng là khó hiểu từ trước đến giờ Khánh Anh rất ghét có người ở cùng nhà. Đặc biệt là con gái khác. Có chăng cũng chỉ là Tuyết My với Thiên Vy. Vậy mà lần này Khánh Anh lại đồng ý cho Kim Ngân ở cùng.
…………………….
– Nè cô làm hết công việc tôi giao chưa mà ngồi đó xem ti vi hả? – Khánh Anh từ ngoài bước vào thấy Kim Ngân đang ngồi xem ti vi say sưa.
– Rồi. Tôi dọn sạch lắm ý! – Kim Ngân vênh mặt nói. – Mà anh vào nhà sao không ấn chuông vậy? – cô ngước nhìn anh.
– Đây là nhà của tôi. – anh lạnh lẽo nói.
– Lè…..biết rồi. Đây là nhà anh được chưa??? – cô thè lưỡi trêu anh.
Anh nhíu mày nhìn cô. Rồi ngồi vào ghế bên cạnh cô. Làm cô bật dậy đứng lên chạy lên phòng.
– Í quên nữa. Tôi có pha cho anh ly nước cam. – cô chợt nhớ ly nước cam khựng lại noí.
Khánh Anh nhìn cô chăm chăm rồi quay sang nhìn ly nước e ngại.
– Ngon lắm đấy! Anh uống đi nhìn gì?
Anh vẫn không nói gì.
– Nè uống đi. Ngon lắm mà. Anh uống đi. Coi như quà xin lỗi của tôi đi. Uống đi uống đi. – cô nàn nỉ anh.
– Cô có ý đồ gì? – anh nghi ngại hỏi.
– Ơ tôi đâu có ý đồ gì đâu. Tôi làm nước cho anh uống để anh đừng làm khó tôi nữa thôi. – cô giả vờ ngây thơ nói.
– Thật???
– Tôi thề ý! – cô đưa tay lên làm vẻ thề thốt.
– Được coi như tôi tin cô lần này! – anh cũng khát nước nên cũng không nghi ngờ gì đồng ý.
– Hihi vậy anh nhớ uống nha! Tôi lên phòng trước à. – cô tủm tỉm cười rồi chạy vọt lên lầu.
Vừa đi cô vừa ôm bụng cười cười hí hửng. Thế là lần này cô cũng trả thù được anh.
Bên dưới anh ngồi khẽ nâng ly nước cam lên môi. Ly chạm vào môi anh. Anh khẽ nhăn mặt khi nước chạm đến đầu lưỡi anh. Anh phun chúng ra liền ngay sau khi uống chúng.
Nó có mùi vị vô cùng khó chịu. Chua mặn chát lại còn cay nồng.
Anh chạy ngay vào bếp tìm ngay ly nước lọc. Anh uống cạn hết cả 3 ly nước mà vẫn không hết cay.
– Kim Ngân!!! Cô xuống đây ngay cho tôi. – anh cáu lên.
Kim Ngân đứng trên lầu nấp ở cầu thang. Nhìn thấy anh lúc uống nước cam làm cô ôm bụng cười như điên. Nhưng không dám phát ra tiếng động.