Đọc truyện Hạnh Phúc Anh Và Em – Chương 37: Em gái cưới không mời anh – end
Kết thúc nghi thức , bây giờ là khoảnh khắc đặc biệt của ngày cưới ,
khoảnh khắc những bó hoa rực rỡ được tung lên , đem lại hạnh phúc cho
mọi người . Đầu tiên là Trâm , cô nhẹ nhàng nhắm mắt và tung hoa về phía sau , nhưng đáng tiếc là không ai tóm được ( Sún : tiếc quá) Đến lượt Vy , cô hăng hái tung hoa , nhắm mắt lại , nhẹ nhàng tung bó hoa lên .
Ồ một tiếng ồ lớn vang lên , Vy xoay nhẹ người lại , có người đã nhận
được bó hoa ấy nhưng tiếc thay rằng người đó lại là mẹ của Vy .
-Con gái , con lỡ lòng nào lại đối xử vậy với ba hả? Vợ , em không được đi kiếm hạnh phúc khác đâu đấy – Ông Lê nói khổ
Tất cả mọi người cười ầm lên với cặp đôi này .
Cuối cùng là nó , cũng xoay người nhẹ về phía sau , nhắm mắt lại , hít thật
sâu rồi tung bó hoa lên không trung , mọi người tò mò nhìn theo hướng bó hoa bay tới và nó đã hạ cánh hoàn hảo trên tay một chàng trai tuấn tú , không ai khác là người mà nó luôn nhớ đến – Kỳ Nam.
-Em gái cưới không mời anh – Nam cười cười bước đến phía nó
-Em nhớ anh lắm đấy , anh biết không – Nó ôm chầm lấy Nam , mắt rưng rưng
-Bé con , hôm nay là ngày vui của em đấy , khóc là xấu lắm biết chưa – Nam cười nhẹ
-Dạ , vậy em không khóc nữa hì – Nó cười tinh ranh
-Mà dạo này cậu đi đâu vậy , tụi tôi tìm mãi – Hắn nói
-À , có chút chuyện ý mà – Nam cười – Cậu phải chăm sóc cô bé này tốt đấy , không là cậu không xong với tôi đâu – Quay sang hắn giọng vờ đe dọa
-Đương nhiên , cô ấy sẽ hạnh phúc – Hắn nhìn nó cười
-À , nhận tiện tôi cũng xin giới thiệu với mọi người luôn , đây là Mỹ Linh , vợ sắp cưới của tôi người Việt Kiều , mong mọi người sẽ sớm dự lễ
cưới của chúng tôi – Nam nắm tay Linh cười hiền
-Chào mọi người tôi là Phạm Mỹ Linh , chúc mọi người hạnh phúc bên nhau nhé – Linh cười nhìn tụi nó
– Cảm ơn và chúc hai người hạnh phúc – Cả đám đồng thanh
Lễ cưới kết thúc , sáu người nắm tay nhau , hạnh phúc chạy vụt ra khỏi lễ đường với nụ cười tươi tắn trên môi .
– Tại khu mộ của Tuấn Kiệt –
Hắn cùng nó nắm tay nhau cùng bó hoa oải hương lớn bước vào . Trên người
vẫn mặc y nguyên bộ đồ cưới trang trọng . Hai người từ từ bước đến ngôi
mộ , đặt bó hoa xuống và thắp một nén nhang theo đúng nghĩa .
-Tuấn Kiệt , em đến thăm anh rồi đây , anh dạo này khỏe không ? Em thì vẫn
tốt , à mà anh có biết hôm nay là ngày gì không? Hôm nay là ngày em và
Phong cưới nhau đấy . Em đã nghe lời anh rồi đấy , nghe lời anh phải
sống vui vẻ, hạnh phúc . Cảm ơn vì đã đem đến bên đời em một người có
thể che chở và ủ ấm trái tim em . Cảm ơn anh.. hức ,,hức – Những tiếng
nấc của nó vang lên , tạo lên một cảm xúc khó tả
– Cậu cứ
yên tâm yên nghỉ đi nhé , tôi sẽ thay cậu chăm sóc cô ấy thật tốt và
cũng cảm ơn cậu đã đem cô ấy đến bên đời tôi – Hắn đứng ôm nó nói
Không thể nhìn thấy nhưng nó và hắn cũng có thể cảm nhận được , không khí
quanh ngôi mộ đang ấm dần lên , không còn lạnh lẽo , trống vắng như lúc
bước vào nữa . Chắc có lẽ Kiệt đã nghe thấy những gì họ nói và thầm chúc hai người hạnh phúc bên nhau .
Nó và hắn cứ thế ôm nhau
đứng trước ngôi mộ , đôi môi nở nụ cười tươi tắn nhất , đôi mắt hướng về một khoảng không vô tận phía chân trời xa xăm -Nơi đó có ẩn chứa tình
yêu mãnh liệt và cao cả .
Nếu có ai đó hỏi rằng điều gì
giúp chúng ta đến bên nhau thì anh sẽ trả lời đó là cảm nhận từ nhịp đập của trái tim . Còn nếu ai đó hỏi rằng để xây dựng lên một tình yêu bất
diệt , vĩ đại , thiêng liêng và cao cả như đôi ta thì chỉ một câu thôi , anh sẽ nói rằng đó là nhờ : Hạnh phúc anh và em .