Đọc truyện Hạnh Phúc Anh Và Em – Chương 28: Anh xin lỗi
Thời gian trôi thật nhanh , hôm nay nó quyết định rời xa nơi này để tập quên đi quá khứ, quên đi người con trai nó yêu thương . Như mọi ngày, trời vẫn xanh, gió vẫn thổi, nắng vẫn chan hòa và những con người ở ngoài kia vẫn bắt tay vào làm những công việc của mình -1 khung cảnh yên bình . Nhưng trong nó, lại ẩn chứa 1 nỗi xót xa kìm nén , cười nhẹ , nó tạm biệt bác quản gia và mọi người , cùng Nam đến sân bay . -Em sẽ không hối hận chứ ? – Nam nhìn nó
-Không anh à , dù biết là rất khó để quên nhưng em sẽ cố – Nó nói đều đều
-Uk, em sang đó giữ gìn sức khỏe nhé , có gì gọi cho anh nghe chưa – Nam xoa đầu nó cười hiền
-Dạ vâng, cảm ơn anh , anh ở lại nhớ giữ gìn sức khỏe nhé , chăm sóc mọi người giùm em , anh đó ăn uống đầy đủ vào nha, đừng có nhớ em quá rồi bệnh đấy – Nó nhìn Nam cười lém lỉnh
-Con bé này , thích anh xử không hả – Nam cốc đầu nó
-Hì , Tạm biệt anh nhé – Nó nắm tay Nam
-Uk, anh không muốn xa em chút nào cả – Nam nhìn nó tội nghiệp
-Em cũng thế – Nó nhăn nhó
-Thôi nào mạnh mẽ lên công chúa , cho anh ôm lần cuối nào – Nam nói rồi giang tay ra
-Dạ – Nó cười rồi ôm Nam thật chặt
-Đến giờ rồi, tạm biệt anh – Nó hôn nhẹ vào má Nam
-Tạm biệt em – Nam cười
Ôm Nam lần cuối , nó kéo vali bước lên máy bay thật chậm , đi được quãng xa nó ngoảnh đầu lại hét thật to : EM SẼ TRỞ LẠI SỚM THÔI , MỌI NGƯỜI CHỜ EM NHÉ
-BỌN ANH SẼ ĐỢI – Nam hét to rồi vẫy vẫy tay tạm biệt nó
Nó cười rồi bước lên máy bay , tìm một chỗ ngồi hướng ra cửa sổ , nó nhẹ nhàng ngồi xuống , đôi mắt vô hồn nhìn ra không trung , nghĩ lại kỉ niệm vui đùa của 3 cặp đôi siêu quậy , nghĩ lại những trò quậy phá ở lớp, nghĩ lại lần đầu tiên tụi nó gặp tụi hắn và nhớ lại những buổi đi hẹn hò, công viên ,ngắm hoàng hôn của nó và hắn . Bất giác nó cười nhẹ , 1 giọt nước mắt rơi xuống – giọt nước mắt của sự chia li từ biệt . Khẽ nhắm mắt lại, lau khô thật nhanh giọt nước mắt vừa rồi , nó cố nặn ra nụ cười thật tươi , miệng nói nhỏ : Tạm biệt anh , người em đã từng yêu và cho là tất cả .
Khi tiễn nó xong, Nam cũng đi đến trường với 1 tâm trạng buồn bực, vào lớp cũng đã là tiết 3 , đúng như dự đoán của Nam , kiểu gì khi vào đến lớp tụi Thiên cũng lao ra tra hỏi về nó cho bằng được .
-Nam , em có thấy Nhi không ? Sao nó không đi học – Thiên hỏi
-Đúng đó, dạo này em với nó chỉ nhắn tin với nhau qua zalo thôi chứ không hay đi chơi , hình như nó gặp chuyện buồn hay sao ý – Vy kể
-Em ấy đi Uc rồi – Nam nói giọng buồn buồn quay sang nhìn hắn
-Cái….cái gì ?- Thiên hốt hoảng
-Sao lại thế được , mới hôm qua nó còn nói chuyện qua zalo với tui cơ mà – Vy không tin vào tai mình
-Em ấy nhờ tôi giữ bí mật , vì sợ mọi người lo lắng nên sáng nay tôi đã đưa em ấy đi rồi – Nam chấn an mọi người
-Nhưng tại sao Nhi lại đi chứ ? – Huy thắc mắc
-Uk sao em ấy lại đi như thế? – Trâm cũng thắc mắc
-Cô ấy quá mệt mỏi khi ở đây rồi – Nam quay sang hắn
Hắn im lặng từ nãy tới giờ , khi nghe tin nó đi hắn cứ thấy nhói ở tim , nhưng nghĩ lại những việc nó đã làm thì hắn thấy tức giận , khinh bỉ nhiều hơn .
-Phong, sao mày im lặng vậy , Nhi đi rồi đấy mày biết không hả ? – Huy lớn tiếng
-Tao biết chứ , cô ta đi rồi tao rất vui – Hắn nhếch môi cười nhạt
-Mày , mày nói gì hả ? – Thiên quát
-2 người xảy ra chuyện gì ?- Vy+ Trâm đòng thanh
-Mấy người đi mà hỏi cô ta , tưởng thế nào , hóa ra cũng chỉ như những đứa con gái lẳng lơ khác – Hắn nói giọng kinh bỉ , mắt thì lừ Nam
Bốp Nam vì quá tức giận đã đánh hắn 1 cái rõ đau , hắn thì do không phòng bị nên đã lãnh trọn cú đấm đó, máu từ miệng cũng bắt đầu rỉ ra . Xung quanh bao nhiêu người trong lớp đều quay video, chụp ảnh liên tục và thi nhau đăng lên trang mạng với dòng chữ CA SĨ KỲ NAM THÔ BẠO RA TAY ĐÁNH BẠN HỌC CÙNG LỚP . Nam cũng biết chứ nhưng anh không kìm được cảm xúc , đối với anh giờ đây kể cả có bị chỉ trích trên báo chí đi nữa thì cũng phải dạy cho hắn 1 bài học .
-Thằng khốn , ai cho phép mày nói em ấy thế hả ? – Nam nắm cổ áo hắn , thấy hắn im lặng Nam nói tiếp – Này có biết Nhi oan ức thế nào không? Sao mày không tin em ấy , mà lại đi tin con nhỏ Lyly , mọi chuyện mày nhìn thấy chỉ đều là do con ả đê tiện ấy dàn dựng ra để chia rẽ mày và Nhi thôi .
-Cứ cho như là tôi sai chuyện ấy đi , vậy thì đã sao? Còn 2 người thì sao , lén lút hẹn hò với nhau nhắm qua mặt tôi , ôm nhau thắm thiết ở sau trường – Hắn quát lớn
-Cái gì mà lén lút hẹn hò , tao và Nhi không hề . Còn cái ôm thắm thết hả , cái ôm của anh trai dành cho em gái khi nó bị tổn thương , đau khổ mà là phản bôi mày à thằng khốn . Từ lúc mày tát nó , mày biết nó khóc như thế nào không ? Mày có hiểu được cái cảm giác bị oan ức lại còn bị chính người mình yêu nhất đánh không ?- Nam gào lên
-Cái gì ??/? – Hắn nói nhỏ, không tin vào tay mình , người run lên
-Tao nhìn lầm mày rồi Phong – Thiên nói rồi kéo Trâm ra ngoài
-Tao thất vọng về mày quá Phong – Huy vỗ vai hắn
-Nếu biết trước thế này thì tôi đã cản Nhi để nó không đến với anh rồi , đồ tồi – Vy hét lên rồi kéo Huy bỏ đi
-Hiện giờ em ấy đang rất đau khổ , còn yêu em ấy thì hãy cố mà sống tốt vào bởi vì em ấy sẽ trở về thôi – Nam nói bình tĩnh hơn trước , rồi bỏ đi luôn
Trong phòng chỉ còn lại mình hắn , hắn không thể tin nổi rằng mình đã gây ra bao nhiêu vết thương cho nó , thất vọng , chán nản , hắn quỳ xuống sàn , nước mắt bắt đầu tuôn ra , miệng nói trong hối hận 1 giọng nói thật nhỏ – Anh xin lỗi .