Hàng Ngày Nuông Chiều Ánh Trăng Sáng

Chương 31: Phát sóng trực tiếp


Đọc truyện Hàng Ngày Nuông Chiều Ánh Trăng Sáng – Chương 31: Phát sóng trực tiếp

Chuyến du lịch đến đây không chỉ có Ngu Trà và Lục Dĩ Hoài, Tần Du và Tô Ngọc đi bằng chiếc xe đằng sau, không biết nghĩ gì mà không chịu ngồi chung với hai người.

Khách sạn đã được Lục Minh Duyệt chuẩn bị, chẳng qua số lượng phòng vẫn phụ thuộc vào bọn họ, cả nhóm lại ở ngay trên tầng cao nhất, từ trên cao nhìn xuống có thể nhìn thấy tất cả bên ngoài, ngay cả trại nuôi ngựa cũng không nhìn sót thứ gì.

Khi Lục Minh Duyệt nhận được cuộc gọi của bạn mình, hỏi thăm vài câu: “Vài người?”

“Vài người, bạn của em trai cậu lại rất hoạt bát, cậu ta không thể nào dừng nói được, thật là thần kỳ.”

Nghe vậy, Lục Minh Duyệt cũng cười, “Được rồi, cậu đừng để ai quấy rầy bọn họ, khi nào được kêu thì mới xuất hiện.”

Bạn cô ấy cười: “Đây là do cậu nói đấy.”

Khu du lịch kiểu này nếu trong nhà không có tiền cũng không dám ở lại.

Đối với đám người Tần Du thì chỉ là chuyện bình thường, nhà của bọn họ đều rất có điều kiện như nhau, một đám phú nhị đại, ngoài ra lần này cũng không cần tự trả tiền, Lục Minh Duyệt đã thanh toán hết.

Phòng Ngu Trà nằm cạnh Lục Dĩ Hoài, sau khi cất hành lý thì chuẩn bị ra ngoài một chút.

“Mỗi phòng ở đây còn có bồn nước nóng, buổi tối có thể ngâm mình, thật quá hưởng thụ.” Tần Du không nhịn được nói.

Khu du lịch này được xây dựng theo tiêu chuẩn cao, mỗi phòng đều rất lớn, bên trong có một bồn tắm nước nóng, có thể ngâm mình.

Nếu muốn chỗ ngâm rộng hơn, cũng có thể đến suối nước nóng.

Đôi mắt Ngu Trà sáng lên, nhưng không nói ra, lúc trước Lục Dĩ Hoài không nói chỗ này có suối nước nóng nên cô không đem theo đồ tắm, xem ra lát nữa phải tự đi mua.

Nhóm người đi trên đường hấp dẫn không ít ánh mắt.

Có vài người nhận ra Lục Dĩ Hoài, định chào hỏi, nhìn thấy khuôn mặt không biểu cảm của hắn thì nhịn xuống, ai cũng không dám tự tìm xui xẻo.

Chỗ này làm công tác xanh hóa rất tốt, trừ vài chỗ để ngắm cảnh du ngoạn, cũng có con đường chuyên ăn uống, lẩu hay thịt nướng đều có.

Đi ngang qua một chỗ bán kem, hai mắt Tần Du sáng lên, thấy một cô gái tóc đen đang giơ điện thoại, không biết đang nói cười chuyện gì.

Hắn hỏi: “Chị dâu nhỏ, cậu ăn kem không?”

Ngu Trà nói: “Không ăn.”

Tần Du: “…”

“Tên này chỉ muốn tìm cơ hội lại gần đó.” Tô Ngọc trêu hắn.

Ngu Trà nhìn thấy Tần Du đang thất vọng, nhịn không được cười một tiếng, nhìn thấy cô gái xinh đẹp kia, “Tôi hiểu rồi, vậy cậu đi mua nha.”

Tần Du a một tiếng, chịu đựng một ánh mắt giết người chạy vào cửa hàng, rất nhanh đã tiến lại gần cô gái kia.

Cô gái tóc dài nhìn Tần Du, “Đừng làm phiền tôi quay video.”

Tần Du: “…”

Cô gái tuyệt tình.

Ngu Trà nhìn thấy, tự đi qua mua hai que kem.


Cô gái tóc dài nhìn thấy thiếu nữ xinh đẹp trên màn hình, hai mắt lập tức sáng lên, “Chị gái nhỏ, tôi có thể quay cô được không?”

Ngu Trà hơi mỉm cười, “Không sao, cậu là người phát sóng trực tiếp sao?”

“Không phải, chỉ là muốn quay một vlog xem thôi.” Cô gái tóc dài cười cười, khá xinh đẹp, “Cậu gọi tôi là Bổn Bổn đi.” (gốc là “nặng nề”, mình tra nặng nề trong tiếng Hán thì ra nhiều từ khác nhau, mình thấy chữ này thích hợp nhất, nếu bạn nào biết thì giúp mình với, đa tạ)

Ngu Trà gật đầu, đang định nói, phía sau vang lên giọng nói.

“Ngu Trà.”

Lục Dĩ Hoài đột nhiên gọi một tiếng.

Ngu Trà nhanh chóng quay về, thấy được sự lạnh lẽo trong mắt hắn, đưa cho hắn một que kem, “Cho anh.”

Cô đến gần một chút, thì thầm: “Đừng tức giận.”

Mặt mày Lục Dĩ Hoài mới dãn ra.

Tần Du và Tô Ngọc đứng một bên ăn một miệng đầy cẩu lương, yên lặng đi cách một đoạn ở phía sau, tự một mình chơi.

Tần Du lén gửi tin nhắn cho Ngu Trà: “Chị dâu nhỏ, cô gái lúc nãy vừa nói gì với cậu a, có phải đang phát sóng trực tiếp hay không?”

Hắn nhìn những người giơ điện thoại ở ngoài thì cơ bản đều là những người phát sóng trực tiếp, cô gái hôm nay lại còn đẹp hơn rất nhiều so với những người khác.

Ngu Trà trả lời: “Cô ấy tên là Bổn Bổn, lúc nãy không phải đang phát sóng trực tiếp, chỉ là đang quay một vlog thôi.”

Tần Du nhìn thấy cái tên thì sửng sốt.

“Á.” Tô Ngọc nhìn thấy, “Cái tên này, em gái đa tài đa nghệ trên Weibo mà cậu đã follow hình như tên là Bổn Bổn đúng không.”

Lần trước Tần Du hàng ngày đều lên Weibo của một em gái, Tô Ngọc nhớ rất rõ, cũng đã từng bị Tần Du khoe khoang, hôm nay lại có thể nhìn thấy cái tên như đúc.

Tần Du tắt điện thoại, “Giống cái gì mà giống.”

Tiên nữ bé nhỏ Bổn Bổn của hắn sao có thể là nữ sinh tóc dài đối xử như nãy với hắn, tuyệt đối không có khả năng.

Tô Ngọc a một tiếng: “Tôi cũng chưa nói gì.”

Phản bác nhanh như vậy, coi chừng bị vả mặt.

Đi dạo nửa giờ, sắc trời đã tối lại, cả nhóm cùng nhau đi ăn cơm Tây sau đó mới về khách sạn.

Ngày đầu tiên không được chơi, Ngu Trà định tối nay sẽ đi ngâm nước nóng.

Đời trước không có đến nơi này mà đến một sơn trang có suối nước nóng cùng Lục Dĩ Hoài, kiểu bồn tắm nước nóng tư nhân này là lần đầu tiên cô đến.

Chẳng qua không nghĩ rằng ở đây có suối nước nóng, nên Ngu Trà không đem đồ tắm, chỉ có thể qua cửa hàng bên cạnh mua, không nói cho Lục Dĩ Hoài.

Cửa hàng có rất nhiều đồ, Ngu Trà nhìn nửa ngày, cuối cùng chọn một bộ không quá lộ liễu, mua thêm một ít đồ ăn, trả tiền rồi đi về.

Khi Tô Ngọc và Tần Du trở về tờ bên ngoài thì thấy một bóng dáng quen thuộc, nhỏ giọng hỏi: “Á, đằng kia là Ngu Trà đúng không?”

Tô Ngọc nói: “Đúng vậy, từ bên trong đi ra, cậu ấy cầm không ít thứ trong tay a.”


“Hình như tôi nhìn thấy đồ tắm.” Mắt Tần Du sáng lên, động tâm, “Chị dâu nhỏ tự ngâm một mình hay đi suối nước nóng với Lục ca a?”

Tô Ngọc hỏi lại: “Sao tôi biết được, cậu đi hỏi sẽ biết.”

Đương nhiên không thể trực tiếp hỏi.

Tròng mắt Tần Du chuyển động, gửi tin nhắn qua Wechat cho Lục Dĩ Hoài: “Lục ca, tối nay cậu có định đi suối nước nóng không?”

Nửa ngày mới nhận được trả lời —— không đi.

“Tôi nghi ngờ Lục ca căn bản không chuẩn bị ngâm mình gì đó.” Đột nhiên Tần Du suy đoán nói: “Nếu muốn ngâm chắc chắn sẽ kêu Chị dâu nhỏ chuẩn bị quần áo, sao có thể để cậu ấy tự đi mua.”

Vừa nói xong, Tần Du đã hiểu.

Bất thình lình có một ý tưởng, đến cửa hàng mau một cái quần bơi cho nam, sau đó thúc giục nói: “Đi đi đi, lên lầu.”

Lúc Lục Dĩ Hoài mở cửa ra, nhìn thấy Tần Du đang cợt nhả, mặt không biểu tình, “Mua cái gì?”

Tần Du nhanh chóng đưa đồ qua, “Tôi nghe nói ngâm nước nóng có lợi cho sức khỏe, tối nay Lục ca tự ngâm một chút đi, tốt cho chân lắm.”

Lục Dĩ Hoài nói: “Không cần.”

“Đã mua rồi.” Tần Du để đồ lên giường, “Tôi và Tô Ngọc ra ngoài ăn BBQ, Lục ca phải nhớ ngâm mình a.”

Hai người lại nhanh chân trốn đi.

Lục Dĩ Hoài cảm thấy Tần Du hơi kì lạ, nhưng cũng không để trong lòng.

Trong một căn phòng khác, Ngu Trà đã bắt đầu hưởng thụ.

Khách sạn đã chuẩn bị rất nhiều đồ trong phòng nên cô bỏ thêm tinh dầu vào rồi thay đồ, cẩn thận ngồi vào, nước nóng hầm hập bao quanh cơ thể, cực kỳ thoải mái.

Ngu Trà dựa vào thành bồn chơi điện thoại, gửi tin nhắn cho Lục Dĩ Hoài: “Anh ngủ rồi à?”

Lục Dĩ Hoài: “Chưa.”

Ngu Trà: “Bồn tắm nước nóng ở đây rất thoải mái, anh có thể ngâm mình.”

Lục Dĩ Hoài dừng động tác.

Cô không nói hắn cũng đã biết.

Lục Dĩ Hoài: “Được.”

Ngu Trà không nhắn gì nữa, lướt Weibo, lần trước sau khi đăng bài lên đã báo hôm nay cô sẽ đi du lịch. Cô chọn một tấm hình, sau đó đăng lên Weibo.

Fan bình luận rất nhanh——

“Trà Trà đi đâu vậy, tôi thấy có con ngựa!”


“Chỗ đó thật đẹp, đi thảo nguyên lớn ở Tây Bắc đúng không?”

“Trà Trà đăng truyện mau, đi du lịch cũng không được quên đại ma vương, tôi cảm thấy đại ma vương đã không nhịn được!”

Nhịn cái gì a, Ngu Trà lải nhải nói.

Bây giờ mỗi ngày Weibo của cô đều có thêm fan, số lượng bình luận ban đầu là mấy chục, sau vài tuần đã tăng lên mấy nghìn.

Bọn họ đều bình luận về truyện tranh.

Ngu Trà cũng biết, hiện tại mỗi ngày có rất nhiều người mong chờ Lục Dĩ Hoài, không có ai mong cô.

Hơn vài nghìn đấy.

Ngu Trà cười cười, đặt điện thoại qua một bên, gối lên khăn lông nhắm mắt dưỡng thần, độ ấm vừa đủ, lơ đãng một chút đã sắp ngủ quên.

Cho đến khi có tiếng đập cửa vang lên.

Ngu Trà lập tức tỉnh dậy, nhanh chóng dùng khăn lông to quấn lại, đến cạnh cửa, cảnh giác hỏi: “Ai vậy?”

“Là tôi, Tần Du.”

Ngu Trà nhẹ nhõm, hỏi: “Buổi tối còn có chuyện gì à?”

Vẻ mặt Tần Du nôn nóng, thấp giọng nói: “Chị dâu nhỏ có qua phòng của Lục ca a? Tôi vừa gõ cửa thì không thấy mở cửa, điện thoại cũng không gọi được.”

“Cái gì?” Ngu Trà bị hoảng sợ.

“Không biết Lục ca có phát bệnh hay không? Cậu biết không?” Tần Du liếm liếm môi, “Nên bây giờ tôi rất lo lắng, cậu có qua đó coi thử không.”

“Cậu chờ một chút.” Ngu Trà nhanh chân về phòng, ở chỗ của cô có thẻ để mở cửa phòng Lục Dĩ Hoài, lúc đầu hắn đã đưa cho cô, lúc đó cô không muốn lấy, bây giờ ngược lại có tác dụng.

Cô không hề phát hiện ra sự kì lạ của Tần Du, ngay cả quần áo cũng chưa thay, trực tiếp bọc khăn tắm chạy qua phòng bên cạnh.

Tần Du đứng bên ngoài cười hai tiếng, nhanh nhẹn trốn đi.

Vừa cười vừa nhắn tin Wechat cho Tô Ngọc: “Chắc chắn ngày mai Lục ca sẽ không tức giận, tôi quá tinh tế mà!”

Tô Ngọc: “Đừng có mơ.”

Phòng Lục Dĩ Hoài chỉ mở đèn nhỏ.

Phòng của hai người có cấu trúc giống nhau, Ngu Trà mang dép lê đi trên thảm, tuy trong phòng mở điều hòa nhưng sau khi ra khỏi bồn tắm, dù có khăn tắm cũng hơi lạnh.

“Lục Dĩ Hoài?”

Cô nhỏ giọng kêu, không có ai đáp lại.

Nhìn thấy trong phòng không có ai, phòng tắm cũng không có người, Ngu Trà đi đến bể tắm nước nóng trong phòng, cắn răng đẩy cửa ra.

Bên trong nóng hôi hổi, Ngu Trà bước vào chưa kịp nhìn thấy gì đã bị khí nóng ập vào híp lại hai mắt.

Cô lại gọi một tiếng: “Lục Dĩ Hoài?”

Giữa tầng sương trắng mông lung, Ngu Trà nhìn thấy chàng trai nằm trong bể tắm, dựa vào thành bể, một cánh tay đặt trên bậc đá cẩm thạch, không khí lượn lờ quanh hắn, nhìn qua có vẻ rất giống tiên khí.

Nhưng làm sắc mặt cô thay đổi chính là hai mắt Lục Dĩ Hoài nhắm lại, nhíu mày. Ngu Trà rất quen thuộc, mỗi khi hắn phát bệnh, cẳng chân đau đớn mới có thể xuất hiện biểu tình này.

Tần Du không nghĩ rằng mình đánh bậy đánh bạ mà gặp ngay trúng lúc này.

“Lục Dĩ Hoài, anh mau tỉnh dậy.” Ngu Trà chạy chậm qua đó, ngồi xổm xuống cạnh bể tắm nước nóng, nhẹ nhàng vỗ mặt Lục Dĩ Hoài.


Lục Dĩ Hoài mở mắt ra, nhìn thấy cô.

Khí nóng tạo thành bọt nước chảy xuống gương mặt hắn, xuống hầu kết, cuối cùng hòa với dòng nước bên dưới, mang theo một sự gợi cảm khó tả.

“Sao em lại đến đây?” Giọng nói mất tiếng.

Ngu Trà nhìn thấy đuôi mắt hắn đỏ lên, gân xanh gần huyệt thái dương nổi lên, rõ ràng là hắn đang cố gắng nhẫn nại kiềm chế.

“Tôi… Tần Du nói không gọi điện cho anh được nên tôi qua đây xem thử.” Cô đưa góc khăn qua cho hắn, “Nếu anh khó chịu thì cắn cài này đi.”

Lục Dĩ Hoài híp mắt nhìn cô, cô gái đang quấn khăn tắm, vì ngồi xổm nên bị tuột xuống, da thịt trắng nõn ẩn hiện, trong lòng hắn bỗng nảy lên một nổi dục vọng.

Nhắm mắt lại, tay đưa ra kéo lấy.

“Bùm.”

“A ——” Ngu Trà sợ hãi kêu một tiếng.

Cô người cô rơi vào bể nước, tay không thể nắm được gì, cuối cùng chỉ có thể vịn cánh tay Lục Dĩ Hoài, giống như bắt được bùa hộ mệnh, không bao giờ buông ra.

Bồn tắm không lớn, hai chân Ngu Trà trong lúc hoảng loạn đụng phải chân Lục Dĩ Hoài, bị hắn dùng một cánh tay khác cố định lại vòng eo.

Eo thon nhỏ chỉ cần một cánh tay đã bị ôm trọn.

Ngu Trà được hắn kéo lên cuối cùng cũng có thể thở được, giọt nước chảy xuống từ cái cằm tinh xảo, rơi xống trước ngực, chảy xuống hết khe rãnh ở giữa.

Cô gắt gao bắt lấy cánh tay Lục Dĩ Hoài, tức giận nói: “Lục Dĩ Hoài! Anh làm gì vậy!”

Đôi mắt đen nhánh của Lục Dĩ Hoài nhìn cô chằm chằm.

Khăn tắm đã bị thấm nước, cô gái mỗi ngày ăn uống đầy đủ, cơ thể được áo tắm phác họa ra, nhìn thấy thứ bình thường không thể thấy được.

Hắn muốn làm gì, chính hắn cũng không biết nữa.

Cuối cùng Ngu Trà cũng đứng vững, như bị giật điện mà thu tay lại, nhìn thấy ánh mắt như sói của Lục Dĩ Hoài, gan nhỏ lại, “Tôi ra ngoài trước.”

Giữa tầng hơi nước mông, trong mắt cô dường như còn chứa cả một dòng suối.

Yết hầu Lục Dĩ Hoài khẽ nhúc nhích, cố tình ngay lúc này, cẳng chân truyền đến một cơn đau, làm hắn không nhịn được kêu một tiếng.

Ngu Trà đang chuẩn bị ra khỏi bồn, nghe thấy âm thanh đó, xoay người lại, thấy hắn không giống như giả vờ, nhỏ giọng hỏi: “Anh có ổn không?”

“Không ổn.” Lục Dĩ Hoài nói: “Đau.”

Hắn giật giật tay, nhìn chằm chằm cô gái trước mặt, không nhịn được nữa, cánh tay ôm lấy Ngu Trà ấn xuống hồ.

“Tôi nghĩ…”

Đá cẩm thạch lạnh lẽo dán vào sau lưng Ngu Trà, giật mình chưa kịp phản ứng lại, tay Ngu Trà bị hắn giữ lại, chạm vào nhau ngứa ngáy khó chịu.

Giữa tầng sương mù, Ngu Trà mơ hồ thấy được đường cong trên cằm mặt Lục Dĩ Hoài, nhìn lên trên, tròng mắt hắn đen nhánh như mực, có một cảm xúc vững vàng không tên.

Cho đến khi Ngu Trà ngậm lấy môi cô.

Bể tắm tràn đầy khí nóng, nước chảy xuống tí tách, nhẹ nhàng quanh quẩn trong phòng.

Tác giả có lời muốn nói: Lục Lục xông lên đi!!!

Hết chương 31

#xanh


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.