Hàng Ngày Làm Npc Ở Thế Giới Xuyên Nhanh - Muội Chỉ Ái Cật Nhục

Chương 173: Npc Này Thật Giàu Có!


Bạn đang đọc Hàng Ngày Làm Npc Ở Thế Giới Xuyên Nhanh – Muội Chỉ Ái Cật Nhục – Chương 173: Npc Này Thật Giàu Có!

edit: cầm thú

La Tây trấn, ở giữa đường trung tâm.

Lăng Hiểu lại đi vào thị trấn, quả nhiên phát hiện trong trấn xảy ra ít nhiều biến hóa phi diệu, ngoài đường thỉnh thoảng có mấy người chơi chạy qua chạy lại.

Nói chính xác là, bọn họ đang làm nhiệm vụ.

Nhiệm vụ cấp 1 chính là làm chân chạy vặt, đưa tặng đồ vật gì đó, cực kì đơn giản.

Lăng Hiểu vô tình đi tới cửa một khách điếm ở trung tâm.

Ôi chao, trời?

Mị thật sự không cố ý.

Nhưng mà đã tới nơi này rồi thì…

Lăng Hiểu quyết định vào trong ngồi một chút, thuận tiện nhìn xem trong tiệm có bán đồ ăn mới gì không.


Hiện tại vừa chuẩn là buổi trưa, trong khách điếm vô cùng bận rộn.

“Phù Lạp Nhã tiểu thư! Hoan nghênh ngài đến chơi!”

Nhìn thấy Lăng Hiểu đến đây, chủ khách điếm lập tức chạy tới chào đón, hơn nữa còn cố ý chọn cho cô vị trí yên tĩnh nhất.

“Ông chủ ngươi bận thì cứ đi đi, ta ngồi chơi một chút.”

Lăng Hiểu cười nhẹ, tiện tay cầm thực đơn, lúc này có người gọi tính tiền, ông chủ liền gật đầu với Lăng Hiểu, sau đó xoay người rời đi.

“Vị tiểu thư này, ngài muốn gọi món chưa?” Một giọng nói hờ hững xuất hiện bên tai Lăng Hiểu.

Lăng Hiểu ngẩng đầu, liền nhìn thấy ID to đùng —

Xã Hội Nhĩ Lôi Ca

Chậc chậc.

ID này, rất này nọ nha.

Người trước mắt chắc chắn là người chơi rồi, hắn đang làm nhiệm vụ ở trong cửa hàng này, nội dung nhiệm vụ chính là phải tiếp đãi mười vị khách.

Cho nên hồi nãy nhìn thấy Lăng Hiểu đi vào, hắn nhân lúc ông chủ vừa rời đi, liền chạy qua hỏi.

Hóa trang của Lôi Ca giống hệt với người chơi khác, hệ thống cho một kiện đồ dũng sĩ cấp 1, hắn lại cao lớn mặc trên người giống như người vô gia cư…

“Thịt bò này có vẻ không tệ.”

Lăng Hiểu chỉ vào món ăn mới trên thực đơn.

“Đại khái, cũng bình thường thôi, khẳng định không ngon bằng thịt bò ta nướng.” Lôi Ca thuận miệng nói một câu, nói xong cảm thấy mình nói lời dư thừa rồi.

“Thịt nướng?”

Lăng Hiểu trợn mắt nhìn, vẻ mặt hiếu kỳ nhìn hắn: “Trong tiệm các ngươi có thịt nướng sao? Nghe có vẻ rất ngon nha.”


Ách.

Lôi Ca ngây người.

Bởi vì lúc này trước mặt hắn hiện ra một cái nhiệm vụ —

Làm cho Phù Lạp Nhã tiểu thư một món thịt nướng, đạt được tán thưởng của nàng!

Nhiệm vụ khen thưởng: +100 ngân tệ, kinh nghiệm +100!

Bà mẹ nó gấu à!

Lôi Ca mở to mắt nhìn, cái NPC Phù Lạp Nhã tiểu thư này thật giàu có nha! Hắn ở trong khách điếm tiếp đãi 10 vị khách, nhiệm vụ chỉ khen thưởng 10 ngân tệ với 20 điểm kinh nghiệm thôi!

Mà…

Cấp bậc của nàng là một dấu hỏi chấm, ít nhất cũng phải cao hơn cấp 20 đi?

Lôi Ca nhìn chằm chằm nhiệm vụ đến phát ngốc ba giây, sau đó lựa chọn nhận nhiệm vụ: “Phù Lạp Nhã tiểu thư tôn kính, ngài chờ, tôi lập tức đi làm!”

Người chơi vừa nãy không chút để ý tới nàng, bây giờ lập tức ngoan ngoãn nghe theo.

Không sai, bởi vì sức mạnh của khen thưởng cùng điểm kinh nghiệm đó.


Lúc này Lăng Hiểu ngồi tại chỗ cười tít mắt, ánh mắt lóe sáng lên không ngừng.

Hồi này, nàng nghe được chữ “thịt bò nướng”, liền muốn ăn, trong đầu đã nghĩ không biết người chơi này có biết làm thịt nướng hay không?

Kết quả, lúc ấy trước mắt nàng liền xuất hiện bảng nhiệm vụ.

Thì ra, chỉ cần NPC có bất cứ nhu cầu gì, đều có khả năng phát hành nhiệm vụ, tìm tới trợ giúp của bất cứ người chơi nào.

Về vấn đề khen thưởng nhiệm vụ, NPC bình thường có chế độ khen thưởng cố định.

Bản thân Lăng Hiểu là NPC cao cấp, bản thân nàng có thể tự phát khen thưởng.

Tất nhiên, tất cả khen thưởng được quy định không thể vượt quá mức cao nhất.

Ví dụ như Lăng Hiểu đang ở cấp 30, nàng không thể yêu cầu một nhiệm vụ vượt cấp 30 cho người chơi, mà mỗi nhiệm vụ khen thưởng cũng không thể vượt quá 5000 điểm kinh nghiệm.

Về phần quy tắc cho tiền và trang bị lại không có nhiều yêu cầu, chỉ cần Lăng Hiểu có nhiều tiền và trang bị, liền có thể tùy ý phát cho người chơi.

Trên người Lăng Hiểu không có trang bị gì, nhưng kim tệ thì lại bao la.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.