Bạn đang đọc Hàng Ngày Làm Npc Ở Thế Giới Xuyên Nhanh – Muội Chỉ Ái Cật Nhục – Chương 169: Dạo Này, Làm Người Tốt Rất Khó Nha!
edit: cầm thú
Nhìn thấy bộ dáng bạch lang đáng thương tội nghiệp, Lăng Hiểu liền nghĩ tới Tiểu Tuyết.
Ừm, thứ NPC cao cấp kia càng không đáng tin hơn cô.
“Thôi, ngươi cũng chỉ là tiểu BOSS tinh anh, ta đánh chết ngươi, mấy người chơi kia chơi cái gì bây giờ? Ta giữ ngươi lại cho bọn họ chơi đùa đi!”
Lăng Hiểu vừa nói vừa thu cục gạch lại.
Cô thừa nhận mình có rất nhiều ưu điểm, một trong số đó, chính là quá tốt bụng!
Băng tuyết bạch lang: …
Mặc dù không hiểu nàng nói cái gì, nhưng mà.. có vẻ như được cứu rồi thì phải?
Tìm được đường sống trong chỗ chết cho nên bạch lang không dám manh động, đành phải ngoan ngoãn nằm úp xuống một bên.
Máu của nó, từ từ tăng trở lại…
Lúc này, Lăng Hiểu nhìn bên trong sơn động, quả nhiên nhìn thấy một gốc cây trắng như tuyết.
Đầu cây này không lớn, hồi nãy bị bạch lang phát hiện, mà hiện tại, gốc cây đã ở trước mặt Lăng Hiểu —
Băng tuyết chi tâm
Cấp bậc: 30
Tác dụng: thuộc loại cây hiếm, vật liệu ma pháp, có thể dùng làm vũ khí phụ ma, có tác dụng đóng băng, gây ra trạng thái bất động, duy trì mười giây!
Vũ khí phụ ma?
Trong lòng Lăng Hiểu khẽ động, quay đầu nhìn cục gạch trong tay mình.
Cục gạch này chính là trang bị tùy thân của mình, có thể đi theo mình trong bất cứ vị diện nào, nếu như thế giới này có vật liệu làm thăng cấp cục gạch, như vậy…
Khi rời khỏi thế giới này, những hiệu quả được thăng cấp có còn duy trì nữa không?
Đó là một vấn đề đáng để suy ngẫm.
Lăng Hiểu vừa suy nghĩ, một bên liền động thủ giựt lấy cây băng tuyết chi tâm kia ra.
“Hu hu hu…”
Băng tuyết bạch lang bên kia không ngừng kêu thảm thiết.
Đó là băng tuyết chi tâm của nó, của nó!
“Ngậm miệng! Ồn ào nữa ta thịt ngươi!”
Lăng Hiểu quay qua trừng mắt nhìn bạch lang một cái, băng tuyết bạch lang lập tức cúi đầu —
Được rồi, nhân loại, ngươi thắng rồi.
Trong sơn động rốt cuộc cũng yên tĩnh trở lại, mà lúc này, Lăng Hiểu cầm lấy băng tuyết chi tâm, trước mặt liền xuất hiện một cái màn hình hiển thị —
Phát hiện vũ khí phụ ma, có tiến hành thao tác hay không?
Xác xuất thành công 100%.
Phí thao tác 500 ngân tệ.
Trên màn hình xuất hiện cục gạch của Lăng Hiểu cùng với xác xuất tính toán.
Qủa nhiên.
Cục gạch không phải vũ khí của thế giới này, nhưng bây giờ lại được thế giới <<Thần lâm>> âm thầm xác nhận là vũ khí giống như những thứ khác, cho phép tiến hành tinh luyện.
Lăng Hiểu chọn cục gạch, sau đó trượt màn hình xuống tận cùng. “Bắt đầu kết hợp”, xác xuất 100% là đặc quyền của NPC, còn về 500 ngân tệ kia…
Lăng Hiểu: Ta đường đường là con gái thành chủ, thiên kim quý tộc Phù Lạp Nhã tiểu thư, là người thiếu chút tiền này sao?
Đúng vậy, bây giờ cô là người tiền xài không hết.
Bên dưới đáy vật phẩm ghi tiền của cô hiện có 9999 kim tệ.
Mà 1 kim tệ, tương đương 1000 ngân tệ!
Lăng Hiểu: Đây là cuộc sống người có tiền giản dị tự nhiên lại buồn chán.
Qủa là…
Qúa sung sướng.
Một lát sau, không thấy cây băng tuyết chi tâm kia đâu nữa, mà cục gạch trong tay Lăng Hiểu lại xuất hiện một lớp băng kết tinh, chớp mắt cái biến mất không dấu vết.
Cái này là thăng cấp thành công rồi hả?
Rất muốn dùng thử một lần nha!
Lăng Hiểu quay sang nhìn băng tuyết bạch lang bên kia.
“Oa hu…”
Băng tuyết bạch lang theo bản năng rùng mình một cái, đem thân thể vĩ đại của mình cuộc thành một đống.
“Thôi, không bắt ngươi làm thí nghiệm đâu, lỡ tay đánh chết lại bắt đền!”
Lăng Hiểu nhẹ nhàng nói.
Mị thật sự là một NPC tốt bụng dễ gần, không chỉ đối xử tốt với yêu quái tinh anh, còn vì người chơi khác mà suy nghĩ đại cục.
Ai.
Dạo này, làm người tốt không dễ a!
… …
Trong khi băng tuyết bạch lang còn sợ hãi, Lăng Hiểu nhanh chóng thu hồi cục gạch, vui vẻ bước ra ngoài, rời khỏi sơn động.
Thời gian một ngày, lướt qua nhanh như cơn gió.
Chớp mắt, đã tới ngày thứ mười.
“12 giờ trưa hôm nay, là ngày <<Thần lâm>> mở ra rồi!”
Lăng Hiểu ăn sáng xong, bắt đầu ngây người nhìn ra ngoài cửa lớn trang viên, thế giới <<Thần lâm>> có tổng cộng 10 bản đồ dành cho tân thủ, không biết có bao nhiêu người, sẽ chọn bản đồ đến La Tây trấn đây?