Đọc truyện Hàn Thiếu Tha Cho Tôi Đi! – Chương 38: Đưa Cô Đến Hàn Thị
Thanh Trà khéo léo thắt cà vạt cho Hàn Hứa Phong.
Để thắt được thuần thục như vậy cô đã phải theo Linh Tuyết học tận mấy ngày trời.
“Có đẹp không?” Thanh Trà nhìn thành quả của mình, tự gật gật tán thưởng.
“Đẹp, chỉ cần em thắt thì đều đẹp.” Hàn Hứa Phong nhìn cô, khuôn mặt đầy thỏa mãn.
Lúc nãy là cô tự chủ động thắt cà vạt cho hắn.
Hàn Hứa Phong lái xe đưa Thanh Trà đến Hàn thị.
Vốn là cô cũng không định đi, dù sao cũng là chỗ hắn làm việc, cô vừa không biết làm gì vừa sợ người khác dị nghị nhưng nếu ở nhà một mình chắc cô sẽ buồn chán chết mất.
Hai người bước vào bên trong Hàn thị, nhân viên trong công ty ai nấy đều cúi chào họ.
Có vài tiếng xì xào của đám nhân viên từ xa nhưng Hàn Hứa Phong không thèm để ý, hắn nắm tay Thanh Trà đi vào trong phòng làm việc của hắn.
“Hứa Phong, anh đến rồi à?” Hạ Thư Yến nhìn thấy hắn liền cười niềm nở, lúc thấy Thanh Trà đi bên cạnh nụ cười bỗng cứng lại.
“Chào cô Thanh Trà, chúng ta lại gặp nhau rồi.” Hạ Thư Yến nhanh chóng lấy lại thần thái, cô đúng là không ngờ hắn sẽ dẫn Thanh Trà đến công ty.
Quan hệ của hai người tiến triển đến mức này rồi sao.
Lúc trước hắn yêu Mễ Ly nhiều như thế nhưng chưa một lần công khai rộng rãi như vậy, lần này lại dẫn theo Thanh Trà đến Hàn thị là muốn để cho tất cả mọi người về mối quan hệ của họ ư.
Thanh Trà cũng cúi đầu chào cô, Hàn Hứa Phong thì ngạc nhiên, Hạ Thư Yến thấy Thanh Trà nhưng vẫn bình thản như vậy, chẳng lẽ họ biết nhau từ trước sao.
“Hai người từng gặp nhau rồi à?”
“Đúng đó, lần trước em đến Hàn gia thăm dì vô tình gặp cô ấy.
Hứa Phong à, quan hệ của chúng ta tốt vậy anh cũng không giới thiệu cô ấy với em.” Hạ Thư Yến đến bên hắn, luồn tay qua cánh tay làm hắn bộ dạng nũng nịu.
Thanh Trà đột nhiên cảm thấy hơi bối rối, khó chịu, cô liền buông tay hắn ra.
“Hay là anh làm việc đi, em đi đâu đó chơi cũng được.”
Hàn Hứa Phong liền giữ tay cô lại, hắn khẽ đẩy tay Hạ Thư Yến ra.
“Thư Yến, em đùa hơi dai rồi.
Mau đem bản kế hoạch hôm qua xuống phòng sản xuất đi.”
Hạ Thư Yến không cam tâm nhưng vẫn ngoan ngoãn nghe theo lời hắn, cô lấy bản kế hoạch trên bàn rồi rời đi.
Hàn Hứa Phong kéo Thanh Trà lại ghế, hắn đặt cô ngồi trên đùi của mình.
“Sao vậy, không vui à.”
Thanh Trà khẽ lắc đầu, nhìn thấy thái độ của Hạ Thư Yến với hắn và Hàn phu nhân, cô đoán cô ta rất thân thiết với Hàn gia.
“Anh với cô gái khi nãy chắc là có mối quan hệ rất tốt nhỉ?”
“Cô ấy là cháu gái ruột của bà ấy.” Hàn Hứa Phong nói rồi ôm vai cô từ phía sau.
“Người anh nói là Hàn phu nhân sao?”
“Ừ.”
Ra là vậy, chẳng trách cô gái kia lại thân thiết với hắn như vậy.
“Sao vậy, em ghen à.” Hàn Hứa Phong xoay cô lại, đôi tay khẽ nâng nhẹ cằm cô gái nhỏ, để cô nhìn thẳng vào mặt anh.
Thanh Trà thấy hơi thẹn bèn tránh ánh nhìn của hắn.
“Sao em phải ghen, không phải đó là em họ của anh sao.”
“Hạ Mai không phải mẹ ruột anh.
Bà ấy lấy cha năm anh bốn tuổi.”
Thanh Trà nghe xong khá bất ngờ, nhìn cách mà Hàn phu nhân đối xử với hắn, cô không nghĩ là bà lại không phải mẹ ruột hắn.
“À” Thanh Trà đây là lần đầu được nghe hắn nhắc đến chuyện giữa hai người họ.
“Hạ Thư Yến em ấy từng nói thích anh, em thấy thế nào?” Hàn Hứa Phong nhìn từng cử chỉ của Thanh Trà dò xét.
“Liên quan gì đến em chứ.”
“Em không ghen sao?” Hàn Hứa Phong không tin là cô gái này không có chút tình cảm nào với hắn.
“Không có.” Thanh Trà nói nhưng không được tự nhiên lắm.
Hàn Hứa Phong liền hôn cô đầy mạnh mẽ, đôi tay luồn xuống áo mò đến vị trí của hai đỉnh đồi.
“Hứa Phong đừng, đây là công ty, lỡ có ai vào thì sao.” Thanh Trà nắm lấy tay hắn, ngăn không cho hắn làm bậy.
“Sợ cái gì chứ, ai dám vào tôi liền đuổi việc người đó.”
“Dù sao cũng không nên mà.” Thanh Trà nói lí nhí.
Hàn Hứa Phong thấy cô xấu hổ liền buông cô ra.
Cô gái này đúng là da mặt rất mỏng.
“Em yên tâm, dù sao tôi cũng không thích Thư Yến.” Hàn Hứa Phong xoa xoa đầu cô rồi nói.
Thanh Trà gật đầu, hắn khẳng định với cô để làm gì chứ.
Ở bên ngoài cánh cửa kia, một cô gái đang đứng ở đó, khuôn mặt đáng sợ, bàn tay thon dài vò chặt tờ giấy khiến nó nhàu nát.
Thanh Trà ngoan ngoãn ngồi trên ghế chờ Hàn Hứa Phong giải quyết công việc, thi thoảng buồn chán cô lại nhắn tin với Sam Tố.
“Thanh Trà, đi ăn trưa thôi.”
Hàn Hứa Phong nắm tay Thanh Trà, hai người họ vừa đi được một đoạn thì gặp Hạ Thư Yến.
“Hứa Phong, anh cũng định đi ăn trưa à.” Hạ Thư Yến tươi cười hỏi hắn.
“Ừ, đang định đi cùng Thanh Trà.”
“Trùng hợp quá, hay là chúng ta cùng đi ăn nhé.
Em biết có một nhà hàng rất ngon gần đây.”
“Em thấy thế nào?” Hàn Hứa Phong liền quay qua hỏi Thanh Trà.
“Tùy ý anh đi.”.