Đọc truyện Hãn Phi, Bổn Vương Giết Chết Ngươi – Chương 12: Bị Hiên Viên Ngạo hãm hại
Tất cả mọi người ở đây , trừ bỏ Hiên Viên Ngạo, thì đều tràn ngập đồng tình nhìn Vũ Văn Tiểu Tam, rồi sau đó dùng ánh mắt nhìn xem nữ nhân hư hỏng Nguyệt Vô Hạ, ngươi muốn ngáng chân người ta , kết quả mua dây buộc mình, bây giờ còn nói xấu người khác, ngươi tốt thật ?
Nguyệt Vô Hạ nôn nóng quỳ gối ở đại điện , không biết giải thích như thế nào mới tốt, biến thành Hiên Viên Ngạo có chút không đành lòng xem nàng, đành phải quay mặt đi. . . . . .
Không biết vì sao hắn đột nhiên cảm thấy có phần may mắn , may mắn đắc tội với nữ nhân kia không phải là hắn, người nào đắc tội nàng kia thật sự là xui xẻo mười tám đới ! Bất quá. . . . . . Mắt lạnh chớp lóe, một suy nghĩ sâu xa xẹt qua đáy mắt. . . . . .
Thái hậu trong mắt hiện lên ý tán thưởng không muốn người biết , rồi sau đó đối với Nguyệt Vô Hạ gầm lên: “Nguyệt Vô Hạ , phủ Thừa Tướng là như vậy dạy bảo ngươi sao? Đừng tưởng rằng ai gia không biết tâm tư xấu xa của ngươi ! Tam nhi trong bụng là có cốt nhục của Hiên Viên tộc , đợi tiểu thế tử sinh ra, kia đúng là Hoàng trưởng tôn của ai gia ! Ngươi dám đưa chân ngáng nàng, nếu là tôn nhi của ai gia có chuyện gì , ai gia bắt ngươi phải đền tội!”
Gì? Ngày đại hôn nàng nói bậy bạ vậy mà nói truyền tới tai thái hậu rồi hả ? ! Ặc. . . . . . Này làm sao bây giờ ? Chuyện này có tính là tội khi quân không?
Vũ Văn Tiểu Tam kinh hoàng quay mặt lại nhìn thái hậu , nàng bất quá là vì muốn làm bại hoại thanh danh của Hiên Viên Ngạo thôi, hẳn không làm hại chính mình bị mất đầu đi!
Hiên Viên Ngạo nghe đến đó, có chút bừng tỉnh đại ngộ, khó trách ngay cả trâm vàng mẫu hậu âu yếm nhất đều thưởng cho nàng , hóa ra là có chuyện như vậy! Vốn chuẩn bị giải thích , nhưng là thấy biểu tình thất kinh của nữ nhân kia , cảm thấy cười thầm một tiếng, ngươi cũng có thời điểm sợ !
Vì thế rõ ràng mở miệng nói: “Mẫu hậu, tính ngày thì vương phi phải là chín tháng sau sẽ lâm bồn rồi.”
Câu nói này làm cho tất cả mọi người kỳ quái nhìn Hiên Viên Ngạo liếc mắt một cái, này không phải vô nghĩa sao, ai chẳng biết Vương phi mới vừa mang thai?
Mà Vũ Văn Tiểu Tam lửa giận ngút trời nhìn hắn, hừng hực hỏa diễm hận không thể đem Hiên Viên Ngạo thiêu đốt! Này nha , muốn hại nàng! Này đặc biệt sao , chính là vì nhắc nhở mọi người —— quá chín tháng, nàng nếu là không sinh, đó chính là tội khi quân !
Hiên Viên Ngạo, anh quá giỏi ! quá ngoan độc !
Hiên Viên Ngạo xem xét ánh mắt nàng hận ý tràn đầy , chẳng hề để ý cúi đầu, bưng ly rượu lên nhấm nháp, hắn cũng muốn nhìn xem, nữ nhân này còn có trò gì nữa!
Lúc này giọng nói của Nguyệt Vô Hạ truyền đến: “Mẫu hậu, con dâu. . . . . .”
“Ngươi vẫn là kêu ai gia thái hậu đi, ai gia không có con dâu tốt như ngươi vậy ! Đường đường là thiên kim của Thừa tướng , vậy mà sau khi hoàng thượng tứ hôn cho Ngạo nhi cùng Tam nhi , lại ở trên đại điện khóc lóc kể lể nói yêu Vương gia, cam nguyện làm trắc phi, ai gia liền biết ngươi không phải người lương thiện gì ! Luôn mồm nói yêu Ngạo nhi, lại muốn hại cốt nhục của hắn , nguơi học nữ giới, nữ đức được bao nhiêu rồi !” Thái hậu căn bản không cho nàng cơ hội nói chuyện , mở miệng đó là trách cứ!
Nguyệt Vô Hạ sau khi nghe xong, ngơ ngác quỳ gối đại điện , nước mắt dừng không được chảy xuống, người nào cũng biết Vũ Văn Tiểu Tam mới chân chính là bên thứ ba, nhưng là thái hậu lại đem toàn bộ đều đổ cho nàng, cũng bởi vì Vũ Văn Tiểu Tam mang cốt nhục của Ngạo ca ca , Ngạo ca ca có rất nhiều nữ nhân nàng là biết đến, nhưng vì sao mang thai lại cứ là Vũ Văn Tiểu Tam!
Dưới áo bào rộng rãi, hai tay nắm chặt thành quyền, nàng tuyệt đối không để cho hài tử trong bụng Vũ Văn Tiểu Tam bình yên sinh ra, chỉ có nàng Nguyệt Vô Hạ mới có tư cách sinh hạ hài tử của Ngạo ca ca !
Lần này Vũ Văn Tiểu Tam mới chính thức nhận thức sự lợi hại của thái hậu ! Nàng trăm phần trăm xác định, nữ nhân này nắm giữ quyền sinh quyền sát , nếu biết nàng mang thai là giả, chỉ sợ kết cục của nàng so với Nguyệt Vô Hạ càng bi thảm!
Hung hăng quét Hiên Viên Ngạo liếc mắt một cái, đều do tiện nam này ! Bất quá, ngươi có Trương Lương kế, ta có quá tường thê!(1)
Chợt , Vũ Văn Tiểu Tam làm như là ngồi không vững , nôn khan vài tiếng. . . . . .
Thái hậu có chút sốt ruột quay sang nhìn nàng: “Tam nhi, ngươi làm sao vậy? Có phải có chỗ nào không thoải mái hay không ? Người tới, truyền . . . . . .”
“Mẫu hậu, không cần!” Nói đùa, truyền thái y thì trò của nàng không cần diễn rồi hả ?”Mỗi ngày buổi sáng đều cũng có chút không thoải mái .” Nói chút giống như khó xử cúi đầu.
Thái hậu bừng tỉnh đại ngộ, a…, là nôn nghén!
“Tam nhi phải chú ý thân thể mình mới đúng, đây chính là tôn tử đầu tiên của ai gia , ngàn vạn lần không cần xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn! Ngạo nhi, mấy ngày nay con phải chiếu cố Tam nhi, đêm đại hôn con đi đâu nào, Tam nhi tuy là một chữ cũng không nói, nhưng ai gia còn không có già ! Những yêu tinh con muốn tìm vui vẻ cũng không sao, nhưng phải đúng mực, phải biết rằng Tam nhi mới đúng thê tử kết tóc của con , tới cùng là vợ cả, dòng chính thứ có khác, truyền ra ngoài , cũng là không xuôi tai !” Thái hậu trấn an Vũ Văn Tiểu Tam xong lại mang theo một chút tức giận nhìn Hiên Viên Ngạo.
Hiên Viên Ngạo cung kính cúi đầu: ” Vâng , nhi thần cẩn tuân mẫu hậu dạy bảo!”
Cảm thấy lại vô cùng buồn bực, nữ nhân này không muốn sống nữa, cư nhiên lại vẫn giả vờ nôn nghén! Chợt tuấn mục trừng lớn, tiện nhân này hẳn không cho hắn đội nón xanh đi?
Rất nhanh , Vũ Văn Tiểu Tam liền đánh mất nghi ngờ của hắn : “Mẫu hậu, chuyện này cũng không trách Vương gia, mấy ngày trước thành thân , con dâu liền cảm thấy có chút không khoẻ, muốn tìm đại phu nhìn xem, nhưng là Vương gia nói không cần , chắc là mang cốt nhục của hắn , cho nên không có mời đại phu. Người biết mang thai mấy tháng trước, là không có thể. . . . . .” Nói xong sắc mặt khẽ biến thành hơi có chút đỏ lên. . . . . .
Mọi người đều đã minh bạch nàng muốn nói cái gì , dừng một chút lại nói tiếp: “Trắc phi muội muội giúp con dâu hầu hạ Vương gia, cũng là nên là , con dâu nên cảm tạ nàng mới đúng!”
Lời này nỏi ra vừa chứng tỏ nàng rất rộng lượng, hơn nữa là đều đẩy trách nhiệm giao cho Hiên Viên Ngạo!
Mấy ngày trước đây tôi nói xem đại phu, là anh nói tôi mang thai , không cần nhìn. Cho nên nếu không mang thai không phải tôi lừa gạt mọi người, mà là anh Hiên Viên ngạo lừa gạt tôi ! Mà đi chỗ trắc phi lại càng là một cái động cơ cùng chứng cớ quá hoàn hoản ! Đến lúc đó nếu là lộ rồi. . . . . . Người nào cũng biết Hiên Viên Ngạo cùng Nguyệt Vô Hạ là lưỡng tình tương duyệt, mọi người sẽ tưởng rằng Hiên Viên Ngạo không nghĩ muốn sủng hạnh Vũ Văn Tiểu Tam, liền nói dối. . . . . .
Chậc chậc. . . . . . Cái này Hiên Viên Ngạo thật không sai, giúp nàng có động cơ, chứng cớ đều đã cung cấp đầy đủ rồi !
Gương mặt lạnh lùng lại đen tuyền , trừng mắt nhìn nữ nhâ đang cười khó xử kia , xem ra là hắn xem thường nàng rồi ! Tiện nhân này , làm chuyện gì đều có thể đẩy trách nhiệm cho hắn , hắn hiện tại có phải là giống Nguyệt Vô Hạ hay không , tự mua dây buộc mình?
Thái hậu cảm khái mở miệng: “Vẫn lại là Tam nhi rộng lượng, nam nhân tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường , huống chi là hoàng gia, nhưng là Tam nhi dù sao thân phận tôn quý! Trắc phi, vĩnh viễn đều là trắc phi, dù có được sủng ái như thế nào , cũng chỉ có thể là trắc phi! Ai gia hôm nay liền vì ngươi quyết định, Tam nhi tam vương phi địa vị bất luận kẻ nào cũng không thể dao động, Ngạo nhi, con nghe hiểu chưa?”
Nha đầu này nàng là càng xem càng thích, bộ dáng xinh đẹp , lại có khí chất ung dung tao nhã như hoa , không giống yêu tinh mị hoặc như Nguyệt Vô Hạ , mà còn thích nhất là trong bụng của nàng lại vẫn có tôn nhi của mình , con dâu như vậy đi nơi nào tìm!
Gì? Vũ Văn Tiểu Tam khóe miệng giật giật, vốn là đối quan niệm nam nhân tam thê tứ thiếp vô cùng phỉ nhổ, rồi sau đó lại vì thái hậu sau cùng một câu có chút không biết nói gì, ai muốn cùng hắn quá cả đời a, nàng hận không thể để hắn hiện tại bỏ nàng đây!
Sau đầu Hiên Viên Ngạo cũng xẹt qua một đám quạ đen , vị trí tam vương phi không thể dao động? Mẫu hậu thực sẽ cho rằng hắn sẽ nghe lời ! Nhưng vẫn lại là ngoan ngoãn mở miệng: ” Vâng, nhi thần nghe rõ rồi !”
“Uh`m! Lại vẫn quỳ làm cái gì? Sáng sớm đến đây khóc, ảnh hưởng tâm tình của ai gia! Đứng sang một bên cho ai gia !” Mãn ý đối với Hiên Viên Ngạo ừ một tiếng , lại nhìn đến Nguyệt Vô Hạ đang khóc đến rối tinh rối mù , hơi chút không kiên nhẫn mở miệng.
———————–
(1) Nguyên văn: nhĩ hữu Trương Lương kế, ngã hữu quá tường thê* :
Trương lương là người nước Hán sau này là 1 trong “tam kiệt nhà Hán” cùng với Hàn Tín và Tiêu Hà, làm mưu sĩ cho Lưu Bang, ông có nhiều kế sách và mưu lược .
“Quá tường thê” là thang mây để trèo tường, dùng trong việc đánh thành, tương truyền do Lỗ Ban làm ra để giúp Sở Huệ Vương đánh Tống quốc ( Tống này là chư hầu của nhà Chu do con của Trụ Vương lập nên ).
Có thể hiểu là ngươi có kế sách đánh ta, ta có đối sách tiếp chiêu.