Đọc truyện Hân Hoan – Chương 111
“Cứ thế bỏ qua?”
Mỗi khi trong giới có tin giật gân, các fanpage và phóng viên giải trí đều vừa vui lại vừa mệt, tuy rằng có chủ đề, nhưng vì thức đêm mà tóc rụng như lá vàng rơi.
Cư dân mạng bị pha lật kèo này làm cho hứng thú đến mức cơn buồn ngủ bay biến sạch sẽ, đợi đoàn luật sư Thương Úy ra tay xử blogger.
Bình thường nghệ sĩ khởi tố blogger, chắc chắn sẽ có antifan ra mặt khiêu khích, nhưng lần này phòng làm việc của Lê Chiêu hành động, ngay cả các antifan cũng không tiện nói gì.
Lấy mẹ ruột người ta ra bôi nhọ, dù có là tượng đá cũng phải nổi giận.
Đánh người không đánh mặt, chửi người không chửi mẹ.
Những blogger này bôi nhọ còn nói như đúng rồi, nội dung hết sức khó coi, bị kiện cũng đáng đời.
Cư dân mạng hóng hớt thì mong đợi phòng làm việc của Lê Chiêu đánh nhau với blogger, mà các cư dân mạng từng quan tâm tới Lê Chiêu, và cả các fan Lê đều thấy mừng cho cậu.
Cục cưng từng trải qua bao vất vả, chịu bao nhiêu trắc trở, cuối cùng cũng tìm được mẹ rồi.
Để ăn mừng Lê Chiêu đoàn tụ với gia đình, hậu viện fanclub của Lê Chiêu mở hoạt động giveaway, các fan ầm ĩ bình luận giành quà, còn vui hơn năm mới.
Các nhãn hàng Lê Chiêu làm gương mặt đại diện cũng bắt đầu tham gia trò vui, khởi xướng hoạt động giveaway.
Nói về hào phóng nhất, có lẽ chẳng ai vượt được ô tô Thương Hành, phần thưởng của họ thế mà lại là một chiếc ô tô giá cả phải chăng.
Các công ty ô tô khác mở hoạt động giveaway đều chỉ tặng đồ trang trí nội thất ô tô, hoặc là mô hình ô tô, mà Thương Hành lại chơi trội, tặng xe thật.
Những nhãn hàng thuộc Thương Hoàn không mời Lê Chiêu làm đại diện cũng đều đưa ra phần thưởng.
“Nếu không phải Lê Chiêu tìm được cha mẹ ruột rồi, tui còn nghi cậu ấy là con ruột của sếp tổng Thương Hoàn.”
“Chắc thím lầu trên không biết rồi, sếp tổng Thương Hoàn hẵng còn trẻ lắm, không sinh ra được người con lớn như Lê Chiêu đâu.”
“Trẻ á? Ui chẳng giấu gì thím, em đang có ý tưởng mười vạn chữ, muốn mời tác giả Lục Giang viết.”
“Ủa, Lê Chiêu có phải người đại diện được đãi ngộ tốt nhất thuộc Thương Hoàn không nhỉ? Lúc cậu ấy thi đỗ đại học thành phố, Thương Hoàn còn công khai đăng weibo chúc mừng cậu ấy, bây giờ cậu ấy tìm được người thân, các nhãn hiệu thuộc Thương Hoàn đều đưa phần thưởng. Fan của nghệ sĩ này nhất định rất vui, được nở mày nở mặt thế cơ mà.”
“Em là fan Lê ạ, nói thật là rất vui, nhưng nhiều hơn cả là đau lòng. Rất nhiều fan Lê đến bây giờ vẫn không dám xem tin hồi nhỏ Lê Chiêu bị ngược đãi, lần nào nhìn là lần ấy khóc như mưa. Cậu ấy tốt tính, ngoại hình đẹp trai, học hành cũng rất giỏi, nếu được lớn lên trong gia đình bình thường, nhất định sẽ không phải chịu nhiều vất vả như vậy.”
“Em hiểu được phần nào tâm lý fan Lê, lúc anh nhà em gặp chuyện bất công, em cũng đau lòng chết đi được. Em thấy Lê Chiêu cũng coi như tốt số, hy vọng sau này Lê Chiêu sẽ hạnh phúc.”
“Cảm ơn lầu trên chúc phúc ạ.”
“Oimeoi, mọi người mau đi xem đi. Không chỉ fan Lê mở giveaway mà nhà Lục Hạo, Lưu Phân, Tống Dụ và fan mấy nhà khác cũng mở giveaway nữa.”
“Lê Chiêu là đại sứ hòa bình của các fanclub à? Còn có thể khiến fan nhà khác mở giveaway ăn mừng cho cậu ấy nữa, ghê gớm thiệt sự luôn!!”
Có câu nói rằng xâm phạm lợi ích của Thương Hoàn, ắt có đoàn luật sư Thương Úy, dù xa tất thành.
Các blogger, mấy tay cầm đầu seeder trước đó bôi nhọ Lê Chiêu, sau khi nhìn năm chữ “Đoàn luật sư Thương Úy”, hai chân muốn nhũn ra, vội vã xóa bài viết, hối hận xanh ruột.
Nhưng ngay cả như vậy, bọn họ cũng không thể trốn được sự truy lùng của đoàn luật sư Thương Úy, bọn họ sợ mất mật, đành phải khai hết mọi chuyện ra.
Hai ngày sau, thi thoảng lại xuất hiện tin tức một nhóm seeder nọ bị niêm phong, có tin tức “Trợ lý Vương của một phòng làm việc nào đó bỏ tiền ra thuê seeder xâm phạm lợi ích của người khác” lẫn vào trong rất nhiều tin tức, bị cư dân mạng truy lùng được ra.
Chẳng mấy chốc có người đào ra được, anh Vương này là một trong những trợ lý sinh hoạt của Triệu Quân Nam.
Tất cả mọi người đều biết rõ trợ lý chỉ gánh tội hộ. Không ngờ Triệu Quân Nam không những nói dối, quấy rối nữ diễn viên ở đoàn phim, lại còn mua bài viết bôi nhọ nghệ sĩ khác?!
Cặn bã!!
Hắn dựa vào “Hiệp quân” để gây dựng hình tượng chính nhân quân tử yêu nghề kính nghiệp. Chỉ vì tin tức Lê Chiêu đóng thế cho hắn bị lộ ra mà hắn đã đi bôi nhọ Lê Chiêu, cái logic gì vậy?
Lê Chiêu người ta chưa hề công khai nhắc tới chuyện đóng thế, mà Triệu Quân Nam đã ôm hận trước rồi.
Nhân phẩm rác rưởi gì thế?
Triệu Quân Nam cút ra khỏi giới showbiz đi!
Càng ngày càng tới gần Tết, bộ phim “Dáng hình không trung” và “Bảy người bạn trai” đều bước vào giai đoạn tuyên truyền.
Mặc dù bộ phim “Dáng hình không trung” quay trước “Bảy người bạn trai” mấy tháng, nhưng lượng hậu kỳ bộ phim này nhiều, lại thêm đạo diễn yêu cầu cao, vẫn luôn soi chi tiết, cho nên cách đây không lâu mới hoàn thành bộ phim.
Dịp Tết luôn là chiến trường lớn nhất của các bộ phim điện ảnh.
Lê Chiêu đóng vai chính và vai phụ trong hai bộ phim dẫn đầu, không tránh khỏi việc đi tuyên truyền. Bộ phim “Bảy người bạn trai” có Lưu Phân làm người gánh phòng vé chính, trọng điểm tuyên truyền cũng là cô ấy, Lê Chiêu không cần lần nào cũng phải xuất hiện cùng.
Nhưng “Dáng hình không trung” là bộ phim đầu tiên Lê Chiêu một mình gánh phòng vé, từ phía đoàn phim cho đến ekip của cậu đều rất coi trọng bộ phim này.
Cùng ngày tin Triệu Quân Nam mua seeder bôi đen Lê Chiêu bị tung ra ngoài, Lê Chiêu tham gia chương trình phỏng vấn trực tiếp của Ớt Xanh video.
MC là người quen cũ của Lê Chiêu, cho nên lúc nói chuyện không đào hố hại Lê Chiêu, bầu không khí vẫn rất tốt.
Đến phân đoạn cư dân mạng đặt câu hỏi, MC rút ra câu hỏi đầu tiên, chính là hỏi Lê Chiêu có cảm nhận thế nào với chuyện Triệu Quân Nam mua seeder bôi nhọ mình.
“Gì ạ?” Lê Chiêu sửng sốt trước ống kính mấy giây, mới pha trò cười cho qua chuyện này, bảo MC rút câu hỏi của bạn khán giả may mắn tiếp theo.
Cư dân mạng xem livestream trông thấy phản ứng này của Lê Chiêu, đều đau lòng khôn tả.
Chắc chắn Chiêu Chiêu còn chưa biết chuyện này, nếu không đã không phản ứng như vậy.
Triệu Quân Nam khốn nạn!!
“Cư dân mạng này nói, chúc mừng cậu đoàn tụ với người nhà, chúc cả nhà cậu sống bên nhau hạnh phúc, đợi phim ra rạp, nhất định cậu ấy sẽ đi xem. Xin hỏi lần đầu tiên đảm nhiệm vai nam chính phim điện ảnh, cậu có căng thẳng không?”
“Cảm ơn lời chúc phúc của người bạn này.”
Lê Chiêu lắc đầu: “Các thầy ở phía đoàn phim đều rất thú vị, đóng phim với họ rất vui, em cũng học thêm được nhiều kiến thức mới. Em cảm thấy bộ phim “Dáng hình không trung” sẽ không khiến mọi người phải thất vọng, bởi từng người một trong đoàn phim đều rất chân thành, hậu kỳ cũng ngầu, hy vọng mọi người có thể ủng hộ bộ phim này.
“Có bạn khán giả tên là Sâu ăn lá hỏi, đóng phim cùng ảnh hậu có áp lực không?”
“Ngược lại ấy ạ, chị Phân Phân là một nữ sinh rất tốt, đóng phim với chị ấy rất vui. Thế nhưng đúng là cũng có áp lực, có lúc chị ấy hỏi em, hôm nay chị ấy đánh son màu gì? Em không trả lời được, thế là mấy nữ sinh ở trong đoàn phim lại cười ha hả, cảm tưởng như em là trai thẳng ấy.”
(Trai thẳng ở đây chỉ những bạn trai không am hiểu tâm lý phụ nữ)
Fan Lê xem đến đây: “………”
Cục cưng à, rốt cuộc em có hiểu lầm gì với bản thân vậy, em rõ ràng là trai thẳng mà.
MC bị Lê Chiêu chọc cười: “Thế cậu xem hôm nay chị đánh son màu gì nào?”
Lê Chiêu lập tức lộ vẻ mặt không thể yêu thương cái cuộc đời này.
Dân mạng: Hahahaha
“Bảo trai thẳng như Chiêu Chiêu phân biệt màu son đúng là quá khó.”
“Hahahaha khó khăn quá nhèo.”
“Ủa có mỗi em để ý, Lê Chiêu gọi các nữ diễn viên trong đoàn là nữ sinh hoặc là cô gái à?”
“Tuy rằng là trai thẳng không phân biệt được rõ màu son môi, nhưng có thể thấy cậu ấy rất dịu dàng với con gái, chẳng trách nữ thần như Lưu Phân, lúc nhắc tới Lê Chiêu lại khen không dứt lời.”
Kết thúc công việc quảng cáo ngày hôm nay, Lê Chiêu tới Thương Hoàn đón Án Đình tan làm, cùng cậu tới nhà cha mẹ ăn bám.
Cuộc sống ăn bám thật vui vẻ.
Cơm nước xong xuôi, cả nhà bốn người ngồi trên sofa xem tivi, nói mấy chuyện vặt vãnh đời thường, thi thoảng lại có tiếng TV truyền vào.
Lê Chiêu ngồi khoanh chân trên sofa, cả người dựa vào Án Đình, dùng clone lướt weibo.
“Trai thẳng Lê Chiêu?” Án Đình nhìn thấy mấy chữ mấu chốt này, ánh mắt nhìn Lê Chiêu hết sức vi diệu, trai thẳng?
Lê Chiêu: “……….”
Cậu vờ như không thấy vẻ mặt Án Đình, tiếp tục lướt weibo.
Hóng chuyện động trời V: Vừa phát hiện một chuyện rất thú vị, mười một năm trước, lúc vụ án ngược đãi trẻ em mới được tung ra, không được nhiều người chú ý, mãi đến khi một tác giả nọ dùng uy quyền trong truyền thông lên bài phát biểu về chuyện này mới thu hút cánh truyền thông để ý tới, sự việc được làm lớn lên. Tôi tra rất nhiều tài liệu, phát hiện tác giả này chính là giáo sư Lâm Thân nổi tiếng ở đại học thành phố. Nếu mọi người không biết Lâm Thân là ai, có thể về nhà xem lại sách ngữ văn, nhất định sẽ tìm thấy tên của ông ấy. Xem tới đây, chắc mọi người đang thắc mắc sao tôi lại cố ý nhắc tới chuyện này, bởi vì Lâm Thân còn có một thân phận khác, chính là cha ruột của Lê Chiêu. Mười một năm trước, nhờ bài viết này mà đã cứu một đứa trẻ xa lạ, ngay cả chính bản thân ông ấy cũng không thể ngờ, đứa trẻ được cứu này lại chính là con ruột của mình.
Hóng chuyện động trời V: Làm một blogger có lương tâm, tôi đã nhờ người điều tra rất nhiều tin tức liên quan, phát hiện sau khi Lê Chiêu mất tích, cha mẹ cậu ấy vẫn luôn quyên góp ủng hộ trẻ em nghèo khó. Kho gen mấy hôm trước mới được đưa vào hoạt động cũng được hai vợ chồng họ không ngừng quyên góp. Tra được mấy tin tức này xong, tôi thấy xúc động quá, có lẽ cứ sống thiện lương rồi sẽ được hồi báo.”
Đọc được bài viết này, Lê Chiêu sửng sốt.
Ba năm trước, lúc cậu theo anh Tiểu Nguyên lên thành phố, từng tới tòa soạn báo nghe ngóng thông tin về tác giả giúp cậu, thế nhưng tòa soạn báo muốn bảo vệ thông tin riêng tư của tác giả, cho nên không nói cho cậu thông tin về người trong cuộc.
Sau này cậu kiếm được tiền, mua một ít quà tặng nhờ tòa báo gửi tới tác giả, nhưng sau khi tòa soạn trưng cầu ý kiến tác giả, cuối cùng đã từ chối.
Lúc ấy một vị chủ biên nói với cậu, tác giả không chỉ giúp đỡ một đứa trẻ, bọn họ lớn lên thành người tử tế là lời báo đáp tốt nhất.
Lê Chiêu đặt điện thoại xuống, ngạc nhiên nhìn ba đang xoa bóp vai cho mẹ, qua nửa buổi không nói được gì.
Hóa ra kể từ lúc cậu rơi vào tuyệt vọng, ba đã đứng ra bảo vệ cậu giống như siêu nhân.
Chỉ là ba không biết cậu là con của ba mà thôi.
“Ba à.” Lê Chiêu đi tới trước mặt Lâm Thân và Đỗ Ngọc Thư, dang tay ôm lấy họ.
“Cảm ơn ba mẹ nhiều.”
Cảm ơn ba mẹ vẫn luôn yêu thương con.
Con là đứa trẻ được yêu thương, được mong đợi.
Kể từ khi gặp lại, ba mẹ không hề kể với cậu những năm qua họ đã phải đánh đổi những gì, họ che giấu tất thảy khổ đau, thể như trong suốt ngần ấy năm chia xa dài đằng đẵng, có mỗi mình cậu chịu tủi hờn, còn họ không hề khổ sở, không hề tổn thương.
“Thằng bé ngốc này, tự nhiên cảm ơn cái gì?” Lâm Thân vỗ lưng câu, “Mai kêu nhóm bạn của con tới, chúng ta cùng ăn một bữa đoàn viên.”
“Vâng.” Lê Chiêu cong môi cười, “Ăn bữa cơm đoàn viên.”
“Đợi đến Tết, ba mẹ dẫn con và Tiểu Án tới xông nhà các cô dì chú bác của con.” Đỗ Ngọc Thư cười, “Hai đứa phải đi kiếm lại lì xì mấy năm qua để mất đấy.”
“Nhiệm vụ này hơi khó khăn.” Lê Chiêu quay đầu nhìn Án Đình, “Đình Đình à, đến lúc ấy chúng ta phải khéo miệng một chút, tranh thủ kiếm nhiều vào, đừng để ba mẹ thua thiệt.”
Án Đình thân là sếp tổng giá trị tài sản vô kể lặng lẽ gật đầu.
Trong căn phòng le lói tia sáng ảm đạm, người phụ nữ gọi Diêu Vũ Quang về muộn, “Vũ Quang, công ty chúng ta làm ăn tốt hơn nhiều, con có biết có chuyện gì không?”
Diêu Vũ Quang giậm chân, “Mẹ à, chuyện này mẹ hỏi con làm gì?”
“Có người nói con rất thân với cái cậu ngôi sao Lê Chiêu kia.” Người phụ nữ đặt chồng ảnh chụp lên bàn, “Cái cậu ngôi sao này do Án Đình nuôi à? Thằng bé này ghê gớm thật, vì một thằng con trai mà điều động cả đoàn đội luật sư của Thương Hoàn.”
Diêu Vũ Quang nhìn xấp ảnh chụp trên bàn, chau mày lại: “Mẹ à, mẹ nhắc tới chuyện này làm gì?”
Người phụ nữ im lặng.
Bà nhìn đứa con trai đã bắt đầu hiểu chuyện hơn, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ: “Chẳng lẽ cứ thế bỏ qua?”
“Mẹ à, khoảng thời gian qua con đã nghĩ thông rồi.” Diêu Vũ Quang đi tới ngồi xuống trước mặt mẹ mình, “Người nên nói bỏ qua là Từ Án Đình mới phải, những chuyện mà mẹ và ba con làm suốt mấy năm qua con đã biết cả rồi. Tuy nói phận làm con phải bênh cha mẹ vô điều kiện, nhưng chuyện này.. bỏ đi mẹ à.”
Lại nói, có bỏ qua hay không, có gì khác biệt đâu?
Nghe như họ có thể thực sự động tới Án Đình vậy.
Người phụ nữ lại rơi vào trầm tư.
“Mẹ à, mẹ đừng có mà tới tìm Lê Chiêu gây phiền phức.” Diêu Vũ Quang không yên tâm dặn dò, “Từ Án Đình với Lê Chiêu không phải chỉ chơi đùa thôi đâu. Xem như vì cuộc sống sau này của chúng ta, mẹ đừng đi gây phiền phức nữa.”
Vẻ mặt người phụ nữ dần dần bình tĩnh lại, bà lấy một bức ảnh Lê Chiêu trên bàn lên nhìn chăm chú: “Được rồi.”Lời tác giả:
Đội tay chân Thương Uy: Đụng vào cậu chủ bọn tôi, có xa cũng đánh.
Bé Đình Đình chêm thêm một câu: Đụng vào bạn trai cậu chủ cũng phải đánh!
Đội tay chân Thương Úy: Cậu chủ nói phải!!