Hàm Răng Ngọt Ngào

Chương 26: Thiếu


Đọc truyện Hàm Răng Ngọt Ngào – Chương 26: Thiếu

Sáng thứ năm, nhóm quay clip tâm lý hẹn tập trung trước thư viện.

Nguyễn Kiều tìm bạn trong lớp Phát thanh – Truyền hình mượn thiết bị quay phim, ra vẻ như có chuyện gì quan trọng lắm.

Lâm Trạm và Gianh Thành biểu hiện khá tốt, tới trước năm phút.

Lâm Trạm rảnh rỗi nhàm chán, cuộn kịch bản lại thành hình ống, tay vắt chéo sau lưng tới gần Nguyễn Kiều, sau đó anh lấy kịch bản đã được cuộn lại khẽ gõ vào đầu Nguyễn Kiều, rồi nhanh chóng né xa.

Nào ngờ Nguyễn Kiều chuyên tâm loay hoay với đống dụng cụ, căn bản không hề quan tâm tới anh, cũng không biểu hiện sự tức giận như trong chờ đợi của anh.

Lâm Trạm cảm thấy không thú vị, thở dài nhìn cô, uể oải kêu: “Này, đạo diễn.”

Nguyễn Kiều khá lạnh lùng, không quay đầu chỉ nói câu, “Xê ra một bên.”


Lâm Trạm cười khẽ, ngồi lên chỗ bồn hoa, nhàm chán bắt đầu xem kịch bản.

Càng xem anh càng cảm thấy khó hiểu.

Anh quay đầu, nhìn thấy Nguyễn Kiều hình như đã điều chỉnh thiết bị xong, anh nhảy xuống bồn hoa, còn chưa đến gần đã la lớn: “Đạo diễn, rõ ràng cây nấm và quả hồng này có hay không cũng được, sao phải cần hai bọn tớ diễn thế? Đạo diễn, cậu đang trả đũa đó à.”

Nguyễn Kiều nheo mắt, hất cằm, “Trả đũa?”

Cô nhìn Lâm Trạm từ trên xuống dưới, rồi hỏi lại: “Cậu có chỗ nào mà đáng để tớ trả đũa?”

Lâm Trạm há to mồm, một lúc lâu không nói thành lời.

Anh giơ kịch bản lên, vuốt phẳng từ đầu đến cuối, rồi vừa lật vừa nói, dáng vẻ như phải bảo vệ quyền lợi của mình.

“Đạo diễn à, chúng ta diễn phim tâm lý, không phải là phim thiếu nhi, tại sao vừa có cây nấm vừa có quả hồng thế?”

Nguyễn Kiều cụp mắt nhìn kịch bản, ra vẻ nghiêm túc giải thích.

“Nấm và quả hồng đều là thức ăn mà nhân vật chính thích, mũ nấm đại diện cho tư thế phòng bị, mà quả hồng lại đại diện cho nội tâm mềm yếu, đây là một loại trạng thái tâm lý mô phỏng thông qua vật, cậu có hiểu không? Nhân vật chính có bệnh tâm lý, thích biến mình thành vật khác, có vấn đề gì à?”

Cô không có nói mấy lời linh tinh đó chứ?

Lâm Trạm không tài nào hiểu được, anh chỉ vào Tống Loan Loan, vẻ mặt ghét bỏ.

“Nhưng Tống Loan Loan như vậy mà lại đóng vai nữ chính, cậu ấy phải linh hoạt phân chia mới có thể tưởng tượng mình thành một cây nấm, rồi thành quả hồng bất cứ lúc nào? Hình tượng quá khác biệt so với hai đồ ăn giống đực to lớn như tớ và Giang Thành, chẳng phải không hợp logic sao?”


Tống Loan Loan vô tội nằm không cũng trúng đạn, cô ấy còn chưa mở miệng thì Giang Thành đã chạy tới.

Cậu nhân cơ hội này vỗ vào vai Lâm Trạm buông lời nói đầy ý sâu xa.

“Cậu không hiểu rồi, phim tâm lý cần gì logic, điều mà chúng ta quan tâm chính là… tâm lý gì ta, à là biểu đạt tình cảm!”

Giang Thành ngoảnh đầu nhìn Nguyễn Kiều, cười tươi như hoa.

“Đạo diễn Nguyễn, tớ có một đề nghị, nếu vị diễn viên này cảm thấy hình tượng của tụi tớ quá to lớn không phù hợp với thực tế, không bằng để cậu ấy tự đóng hai vai này, cây nấm và quả hồng đều do cậu ấy diễn, với trình độ này của cậu ấy thì không thành vấn đề!”

“Về phần tớ, tớ vừa mới đọc bảng phân công, một mình cậu vừa viết kịch bản vừa làm đạo diễn, còn phải làm hậu kỳ, vất vả lắm đấy! Như thế này đi, tớ biết làm hậu kỳ nên để tớ làm nhé, được không?”

Nguyễn Kiều vừa nghe bèn suy xét vài giây, rồi từ từ gật đầu, “Đề nghị này… không tệ.”

Lâm Trạm cong chân đá vào Giang Thành, “Không tệ cái gì hả.”

Anh chỉ vào Giang Thành tố cáo với Nguyễn Kiều: “Cậu ấy biết hậu kỳ cái rắm, toàn ném cho bạn gái cậu ấy làm, bạn gái cậu ấy học biên đạo đấy.”


Giang Thành vội nói tiếp: “Bộ tớ là người không có chút kỹ năng nào, cần phải học mấy kỹ thuật này sao, tớ không có để một mình cô ấy chỉ đạo, mà tớ có thể tự làm được nữa! Việc này còn có thể thúc đẩy tình cảm nam nữ đó.”

Nguyễn Kiều khẽ gật đầu, “Được, như thế cũng được.”

Giang Thành đã đạt được mục đích, vừa lui về sau vừa ngoắc ngón tay với Lâm Trạm, đầy vẻ đắc ý.

Lâm Trạm bước nhanh đến tóm chặt lấy cậu định đánh một trận.

“Cậu được đấy! Còn dám chơi tớ.”

Giang

– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.