Đọc truyện Hai Vương Gia Lạnh Lùng Quấn Lấy Hai Vương Phi Nghịch Ngợm – Chương 43
Sau một hồi đi chơi dạo quanh xem cái này mua cái kia xong, đến lúc phải về rồi. Khung cảnh xung quanh bắt đầu trở nên yên tĩnh như đang chìm vào một thế giới riêng chỉ có các nàng và các chàng.
– Muộn rồi, đến lúc trở về cung thôi! – Viên Hạo nhìn sắc trời nói.
– Chơi thêm một chút nữa không được sao? – Y Vân nhìn Viên Hạo nói.
– Nên trở về thôi! – Đế Bạch không đồng tình nói.
– Không muốn, ta không muốn về cung! – Thanh bĩu môi nói.
– Ta muốn đi chơi nữa! – Nhiên không vui nói vì nàng chưa muốn về, lâu lâu mới được đi chơi đến muộn như vậy tất nhiên là không muốn về rồi.
– Không được! – Dạ Tước kiên định nói.
Cứ như vậy, cải nhau một hồi giữa về với không về thì các nàng đã chiến thắng. Đây chính là lúc nữ nhân nạp đầy năng lượng như các nàng ra sức tranh cãi, để dành thắng lợi cho mình. Mặc dù các chàng có thể vác các nàng về cung, nhưng cũng không muốn làm các nàng không vui nên đành chấp nhận đồng ý.
– Muộn thế này rồi các nàng còn muốn đi đâu? – Viên Hạo nhíu mày hỏi.
– Không phải vẫn còn mấy khách điếm mở cửa sao? Vậy thì đến đó đi! – Y Vân vuốt cằm nói.
Khách điếm: quán trọ, nhà trọ
– Đại tẩu, tẩu còn chưa ăn no sao? – Đế Bạch nhìn Y Vân hỏi.
– Không phải ăn chưa no mà là đến đó uống rượu – Thanh mỉm cười nói.
– Nếu muốn uống rượu thì đến thanh lâu Như Mộng lần trước không phải tốt hơn sao? – Nhiên nhìn Thanh nói.
– Nàng dám đến đó lần nữa sao? – Dạ Tước nhíu mày nói.
– Sao ta không dám, hứ! – Nhiên đắc ý cười nhẹ nói.
” Nàng ” Dạ Tước bực bội nhìn Nhiên.
– Không được! – Viên Hạo kiên quyết không đồng ý nói.
– Vì sao không được? – Y Vân thắc mắc hỏi, không phải lần trước các nàng cũng đến đó mà với lại là thanh lâu tốt nhất.
– Hoàng hậu nương nương, người đừng quên lúc trước bị thương ở thanh lâu đó thế nào! – Hàn nghiêm túc nói.
– Đúng vậy, những nơi không tốt đó sao có thể đến được – Sinh cũng đồng tình nói.
– Nhưng hôm đó chỉ là chuyện không may xảy ra, cũng không có gì đáng lo ngại! – Hoan Điệp hơi bĩu môi nói.
– Với lại chỉ đến nó uống rượu thôi, cũng đâu xem những thứ khác – Hoan Nhi cười nhạt nói.
– Thanh lâu sao có thể để nương nương, hai Vương phi và các cô nương đến đó! – Hạo khó xử nói.
– Nhưng lần này cũng có hoàng thượng, hai vương gia và 3 người các ngươi cùng đi theo mà! – Thu Tâm nhìn các chàng nói.
– Không được là không được! – Tất cả các chàng đồng thanh nói.
– Sao không được, không phải các người cũng cùng đi sao? Các ngươi thật đúng là phiền! – Tất cả các nàng đồng thanh đáp lại.
– Hay là sợ gặp lại người thương trong lòng – Nhiên nhìn Dạ Tước cười nhạt nói.
– Hoặc là sợ bọn ta đánh người thương trong lòng của các người sao? – Thanh liếc mắt nhìn Đế Bạch nói.
– Không có – Dạ Tước và Đế Bạch đồng thanh nói.
– Nếu có thì sao, không phải nam nhân đều thích có tam thê tứ thiếp sao? Đúng không Hoàng thượng – Y Vân mỉm cười nói.
Thu Tâm, Hoan Nhi và Hoan Điệp cũng gật đầu đồng ý với Thanh, Nhiên và Y Vân.
( HanhLuin: Chị em cùng trên một chiến tuyến có khác).
– Không đôi co với các nàng nữa! Làm theo điều các nàng muốn đi! – Viên Hạo xoa trán nói.
Nghe vậy các nàng vô cùng vui vẻ, cười tươi như những bông hoa đang nở rộ ra vậy. Cứ như vậy, một nhóm mười hai người đi đến thanh lâu.
Thanh Lâu Như Mộng.
Viên Hạo lấy một số ngân lượng lớn đưa cho tú bà đuổi hết khách nhân đi. Với ly do là tiếp các ” Khách quý “.
Một trong căn phòng rộng lớn được trang trí rất đẹp mắt. Một người nhóm đưa các món ăn và rượu được đưa lên bàn rồi lui ra. Căn phòng bay giờ chỉ còn các nàng và các chàng ngồi ở bàn ăn được dọn sẵn.
– Các tỷ muội, hôm nay chúng ta uống không say không về! – Nhiên đứng lên cầm chén rượu vừa được rót lớn tiếng nói.
– Không say không về! – Y Vân, Thanh, Thu Tâm, Hoan Nhi và Hoan Điệp cũng tự rót rượu vào chén.
Nói xong các nàng ngửa cổ lên uống còn các chàng thì ngồi im, trên mặt xuất hiện vài vạch đen.