Đọc truyện Hai Ta Kết Hôn Sao – Chương 130
Điều này là đúng! Không cần khẩn trương! Bọn họ là GAY, coi như có thấy
nữ nhân cũng coi như không có gì phát sinh cả, không có phát sinh gì…
Sau khi ở trong phòng thôi miên mình chín chín tám mươi mốt lần, Xán Xán tiểu tâm dực dực đẩy cửa phòng ra ngoài.
Giờ phút này, Triệu Noãn Noãn đang ở bên ngoài làm điểm tâm, hắn ngẩng đầu chào hỏi, “Dậy rồi à?”
Ánh mắt nhìn nhau, Xán Xán lại nghĩ tới tối hôm qua, hắn ôm nàng từ
trong bồn tắm ra, bàn tay mềm mại tựa hồ còn dán trên người của mình…
Mặt một chút bỗng đỏ bừng.
Triệu Noãn Noãn khẩn trương đi qua, “Xán Xán, mặt của ngươi tại sao lại hồng như vậy? Có phải tối hôm qua bị cảm lạnh rồi phải không?”
Nhắc tới chuyện tối hôm qua, mặt nàng càng đỏ hơn.
“Không phải vậy! Ta… Ta không sao…” Ngươi có thể không đề cập tới chuyện tối hôm qua được không?
“Đừng cố chịu, cho ta xem.” Triệu Noãn Noãn không yên tâm, đưa tay sờ trán của nàng.
Bàn tay của hắn vừa tiếp xúc với mặt của Xán Xán, loại xúc cảm mềm mại
ấm áp tối hôm qua lần nữa dâng lên, gương mặt Xán Xán hồng lên giống như cây hồng.
“Ta… Ta đi đánh răng!” Nàng tùy tiện tìm cớ, tránh ánh mắt nóng bỏng của Triệu Noãn Noãn, chạy về phòng rửa tay.
Nước chảy ào ào, thật lâu mới đem nhiệt độ trên mặt rút đi, nhưng trong lòng cũng như nước đang chảy, không ngừng chảy, thật lâu không thể bình tĩnh.
Đang suy nghĩ miên man.
Tiếng bụng kêu ——
Đồng hồ sinh học nhắc nàng, nên ăn điểm tâm .
Hay là lấp đầy bụng trước rồi nói sau.
“Ăn ngon không?” Triệu Noãn Noãn hướng nàng cười một tiếng nhợt nhạt.
Xán Xán đang như hổ đói ngấu ngiến miếng bánh mì, nhìn thấy nụ cười kia, một chút thất thần, thiếu chút nữa nghẹn chết.
“Khụ khụ khụ…”
Nàng căm giận trong lòng nhìn Triệu Noãn Noãn, ngươi có thể ở thời điểm ta đang ăn thì đừng có cười được không?
Như vậy rất kinh hãi a!
“Sao vậy?” Trên mặt ta có gì sao?” Vừa khẽ mỉm cười.
Cái này, Xán Xán rốt cục tử trận .
“Ta ăn no rồi.”
Triệu Noãn Noãn nghi ngờ nhìn nàng, “Sao ăn ít như vậy?” Hay là ngã
bệnh rồi? Vừa nghĩ tới điều này trong lòng không khỏi khẩn trương, “Có
phải tối hôm qua…”
“Không phải!” Xán Xán kịp thời cắt đứt lời
của hắn, không nên nhắc lại chuyện hôm qua! Nàng điên mất !”Là bởi vì…
Ta muốn đi làm, không còn kịp rồi!”
“Cái gì?” Tâm tình Triệu
Noãn Noãn có chút kích động, “Ngươi còn muốn đi làm?” Nha đầu này điên
rồi phải không? Làm sao còn có thể đi làm cho loại người đó, cho nên hắn giảm thấp thanh âm xuống, thái độ kiên quyết, “Ta không cho ngươi đi
làm nữa.”
Không đi làm? Trong đầu Xán Xán thời khắc này trúc nổi lên một màn ảnh , trên màn ảnh hiện lên mấy chữ Arab ——¥30, 000
Nàng giật mình một cái, “Không! Ta muốn đi làm!”
Hai hàng lông mày của Triệu Noãn Noãn lập tức khép lại, “Ngươi mơ tưởng!”
Xán Xán nóng nảy, “Noãn Noãn ca, ta nhất định phải đi làm! Bởi vì… Bởi
vì…” Sau đó nàng &%#$%#[email protected] (&*thông suốt, đem chuyện ba vạn đồng
tiền vi phạm hợp đồng kia nói một lần cho Triệu Noãn Noãn nghe từ đầu
tới đuôi, sau đó vô cùng đau đớn đưa ra kết luận, “Cho nên, ta tuyệt đối không thể từ chức!”
“Nguyên nhân chính là như vậy?” Hai hàng lông mày của Triệu Noãn Noãn giãn ra, “Không sao, ta giúp ngươi.”
“Như vậy sao được!”
Triệu Noãn Noãn vẻ mặt không sao cả, “Có cái gì không được?”
“Vì người vi phạm hợp đồng là ta, cho dù muốn bồi thường tiền, cũng là ta trả?” Tại sao có thể để Noãn Noãn ca xuất tiền được?
“Ngươi xuất tiền, hay là ta xuất tiền, không giống nhau sao?” Lúc nói những lời này Triệu Noãn Noãn rất tự nhiên.
“Không được! Tiền này nhất định phải do ta trả!” Xán Xán quả quyết cự tuyệt.
“Ta trả.”
“Ta trả!”
“Ta trả.”
“Ta trả!”
“… Được rồi.” Triệu Noãn Noãn gật đầu, “Chúng ta cùng trả!”
-_- [] [] []
Nói là chúng ta nhưng Xán Xán đương nhiên là không lấy đâu ra số tiền kia, cuối cùng vẫn là Triệu Noãn Noãn viết chi phiếu.
“Đừng nóng giận, coi như… Ngươi nợ của ta.” Triệu Noãn Noãn cười mị mị nhìn nàng, tâm tình bỗng nhiên xuất kỳ thật là tốt.
“Được rồi…” Xán Xán vẫn là thỏa hiệp, ngẩng đầu tội nghiệp nhìn Triệu
Noãn Noãn, “Đầu tiên nói trước, ta muốn thật lâu nữa mới trả, hơn nữa
cũng không được tính lãi.”
“Được!” Triệu Noãn Noãn hào phóng gật đầu.
Tốt nhất không nên trả, tốt nhất là có thể thiếu hắn cả đời.
————–
Triệu Noãn Noãn đưa Xán Xán vào phòng làm việc của tổng tài, vẻ mặt Lạc Thiểu Tuấn lãnh đạm thật đáng sợ.
“Ta không đồng ý.”
“Xin đừng hiểu lầm, chúng ta tới đây không phải là muốn trưng cầu sự
đồng ý của ngươi.” Triệu Noãn Noãn vừa nói, đem chi phiếu ba vạn đồng
ném ở trước mặt hắn, vẻ mặt kia rõ ràng đang nói…, hắn tuyệt đối sẽ
không đem nàng tặng cho ngươi.
Lạc Thiểu Tuấn không nhúc nhích
nhìn chăm chú vào tờ chi phiếu, trầm mặc một lúc lâu, hắn bỗng nhiên nở
nụ cười, nụ cười này không tự tin bằng thường ngày, “Thật ra thì không
cần phải như vậy, chỉ cần ở lại hết ba tháng…”
“Không cần!” Triệu Noãn Noãn không chút lưu tình cắt lời của hắn, không một chút ý tứ thỏa hiệp.