Đọc truyện Hải Nộ Triều Âm – Chương 86: Nghĩa nặng tình sâu
Hai nữ nhân vừa mới xuất hiện chính là Mộc Trầm Hương và Tạ Ánh Đào.
Tạ Ánh Đào được bọn môn đồ Cái bang báo tin Phùng Phá Thạch luyện chiêu trên cổ tháp thiên nhiên phía sau hồng lâu liền cùng mẫu thân Mộc Trầm Hương cấp tốc tới đây kịp lúc Diệu Tịnh sư thái toan nhảy vào cổ tháp chiếm đoạt pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục.
Đưa mắt nhìn sang Vô Lượng thiền sư, nhớ lại đêm phó hội vừa qua lão đã bức tử Phùng Phá Thạch, Tạ Ánh Đào nghe máu nóng từ trái tim sục sôi.
Nàng bước nhanh qua đứng gần bên Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương khẽ hỏi :
– Tỷ tỷ, Phùng ca ca ở đâu rồi?
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương đáp :
– Phùng ca ca đang ngồi luyện công trong tháp.
– Tỷ tỷ hãy nghỉ tay, lão ác tặc này đã có muội đối phó rồi.
Day qua Lâm Phùng Chân, Tạ Ánh Đào tiếp :
– Lâm tỷ tỷ hãy cùng vị tỷ tỷ kia trở về hộ vệ cho Phùng ca ca kẻo bị ám kích.
Lâm Phùng Chân nói nhỏ :
– Tạ tỷ tỷ hãy cẩn thận. Cây thiền trượng của lão ác đạo rất nặng, không nên tiếp chiêu với lão.
Tạ Ánh Đào gật đầu :
– Lâm tỷ tỷ hãy an tâm, muội đã có cách đối phó với lão ác đạo này rồi.
Lâm Phùng Chân lùi lại phía sau phóng sang Tiểu Phụng.
Tiểu Phụng day qua :
– Lâm tỷ tỷ có chuyện gì không?
Lâm Phùng Chân đáp mau :
– Phùng ca ca đang ngồi luyện trong tòa cổ tháp. Chúng ta hãy tới hộ pháp cho chàng.
Hai ả thiếu nữ tới gần cổ tháp thiên nhiên đứng hai bên tay cầm trường kiếm, mắt nhìn quanh đề phòng có kẻ bất thần phóng tới ám kích Phùng Phá Thạch.
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương lui ra ngoài đứng giám trận.
Tạ Ánh Đào bước tới đối diện với Vô Lượng thiền sư, ánh mắt nàng hiện lên sát khí.
Vô Lượng thiền sư nhìn Tạ Ánh Đào niệm câu Phật hiệu :
– A di đà phật! Cô nương lại cũng tới đây can dự vào chuyện của bọn bần tăng nữa sao?
Tạ Ánh Đào trừng đôi mắt :
– Nói nhảm, Phùng Phá Thạch là vị hôn phu của ta, các ngươi định giết chàng cướp đoạt pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục tại sao ta lại không can dự chứ!
Nàng nghiến răng :
– Năm xưa các ngươi ngũ đại môn phái vâng lệnh theo lão quỷ Xích Phát Đại Ma Tôn cùng lão Diêm Vương Tôn Giả giết phụ thân ta, tàn sát tất cả gia nhân, môn đồ Tạ gia trang, chỉ vì muốn chiếm đoạt pho bí kíp Hàng Ma kiếm phổ. Kế đó các ngươi cùng lão Xích Phát Đại Ma Tôn lại tới Phùng Sơn bảo đánh phá giết hại Phùng đại hiệp, tàn sát tất cả gia nhân Phùng Sơn bảo. Gần đây các ngươi lại còn bầy quỷ kế phó hội quần hùng với chiêu bài Liên minh tiểu trừ Tiểu Huyết Thần dụ vị hôn phu của ta tới để sát hại hòng cướp lấy pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục, bức tử chàng suýt nữa mất mạng dưới vực thẳm nếu không nhờ Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương ra tay cứu thoát.
Hôm nay các ngươi lại tới đây toan giết chàng đoạt bảo vật, tội ác của các ngươi bằng trời tru còn tu niệm làm chi? Nay ta sẽ cùng các ngươi một trận tử sanh trên bình đài này. Ta sẽ giết sạch lũ trọc bọn ngươi báo thù cho mọi người thân và trừ đi mối hiểm họa cho bạch đạo giang hồ.
Một tiếng kêu ròn, Tạ Ánh Đào đã rút thanh Kim Ảnh kiếm ra khỏi vỏ, phát ra làn kim quang sáng rực.
Nàng thét :
– Lão ác tăng, hãy xem chiêu Hàng Ma đệ nhất kiếm của ta đoạt mạng ngươi.
Thanh Kim Ảnh kiếm trong tay Tạ Ánh Đào rung một cái.
Làn kim quang vọt tới trước mặt Vô Lượng thiền sư nhanh như chớp giật.
Vô Lượng thiền sư kinh hãi quát :
– Lợi hại!
Mồm quát, Vô Lượng thiền sư không kịp huy động cây Cổ ma trượng chống đỡ, liền dịch thân mình sang bên trái ba bước tránh làn kiếm ảnh vừa chớp tới sát bên mình.
Lão đạo chưa kịp đứng vững thì làn kim quang lại vọt tới điểm vào yết hầu của lão.
Vô Lượng thiền sư lại phải sử dụng thân pháp để tránh làn kim quang.
Tạ Ánh Đào thét :
– Hãy xem chiêu Hàng Ma thập nhị bát kiếm của ta.
Nàng lắc thanh Kim Ảnh kiếm liền liền. Từng chùm kim quang vọt tới điểm nhanh hơn chớp giật vào tất cả các tử huyệt trên thân mình Vô Lượng thiền sư.
Vô Lượng thiền sư kinh hãi quát to :
– Nữ thí chủ đã luyện Hàng Ma kiếm phổ rồi phải không?
Vừa quát Vô Lượng thiền sư vừa thi triển thân pháp “Diệu Diệu Vân Phi” thân ảnh loang loáng trong vùng kiếm quang như trận mưa xối vào người lão.
Tạ Ánh Đào vừa xuất chiêu Hàng Ma thập nhị kiếm vừa khinh khỉnh :
– Đúng rồi, năm xưa các ngươi ngũ đại môn phái tham vọng muốn cướp đoạt pho bí kíp Hàng Ma kiếm phổ, giết phụ thân ta. Nay ta sử dụng chiêu pháp Hàng Ma thập nhị kiếm thức giết bọn ngươi, ngươi còn kêu la cái gì?
Nàng rung thanh Kim Ảnh kiếm tới tấp tấn công Vô Lượng thiền sư, không cho lão kịp xuất chiêu thiền trượng đánh trả lại nàng.
Vô Lượng thiền sư quá đỗi kinh hoàng trước lối kiếm pháp kỳ diệu của Tạ Ánh Đào.
Nhiều lân lão đạo nhân toan cất thiền trượng đánh trả nhưng không có cách nào dừng thân thủ lại được bởi kiếm ảnh trùng trùng vây chặt lão, chỉ một thoáng chậm lại là mất mạng ngay.
Nhìn kiếm pháp của Tạ Ánh Đào, Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương khen thầm :
– “Kiếm pháp Hàng Ma thập nhị kiếm thức của Tạ hiền tỷ quả vô cùng lợi hại. Lão trọc đã khổ rồi. Bây giờ ta hãy tới kia ngăn chặn bọn cao thủ từ phía dưới chân núi xông lên tới cổ tháp.”
Nàng đứng chặn ngay con đường lên bình đài.
Từ Tôn Công và Phi Phụng vẫn đấu nhau với Pháp Thiền đạo trưởng chưa có bên nào thắng thế.
Hoa Thanh Thanh lúc đó đã cùng Hoa Túc Túc, Hoa Xuân Xuân vây đánh Diệu Tịnh sư thái ba phía khiến cho ni cô vất vả chống trả lại ba nàng.
Trận đấu trên bình đài kéo dài từ buổi trưa cho tới khi mặt trời nghiêng bóng vẫn chưa thấy bên nào chiếm lấy được cái thế thượng phong cho mình.
Phía dưới bình đài ngay chân núi gần một ngàn cao thủ hắc, bạch tranh nhau tiến lên đỉnh núi, chia thành từng tốp đấu với nhau vô cùng ác liệt, chỉ vì ai nấy đều muốn tranh giành pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục nên bất kể đến mạng sống của mình.
Tất cả trước sau đã có tới trên ba trăm tử thi nằm rải rác đó đây trên đấu trường rộng thênh thang.
Trận đấu giữa quần hùng hắc, bạch đang tới hồi khốc liệt bỗng nghe tiếng quát :
– Tất cả hãy tránh ra.
Tiếng quát xé mây khiến cho quần hùng thu đao kiếm dừng lại đưa mắt nhìn.
Năm lão đạo nhân nam nữ xuất hiện, phía sau có mười hai vị đại cao tăng và một trăm trung niên hòa thượng ùn ùn kéo tới chân núi.
Nhìn rõ năm vị đạo nhân nam nữ kia chính là Ngộ Không thần tăng, Bạch Mi đạo trưởng, Tây Môn Sanh Phật, Phổ Hiền đạo trưởng và Tịnh Tâm thần ni. Năm vị Chưởng môn nhân của ngũ đại môn phái.
Thân pháp của năm vị Chưởng môn nhân như nước chảy mây trôi đã tới chân núi.
Mười hai vị cao tăng và trên một trăm trung niên hòa thượng tay cầm thiền trượng, trường kiếm sáng ngời dừng lại ở phía sau năm vị Chưởng môn nhân.
Nhìn lên bình đài trông thấy bóng người đang đấu với nhau, Ngộ Không thần tăng nói :
– Chư vị đạo hữu, Vô Lượng thiền sư đang đấu nhau với bọn nào trên đỉnh núi kia nhưng không trông thu giáo đồ Thần Đạo giáo và Chưởng môn Chung Nam ngũ đại môn phái? Chúng ta hãy mau lên đó giết gã Huyết Hận thư sinh, thu lấy pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục cho rồi, chậm trễ ắt có biến cố.
Bạch Mi đạo trưởng gật đầu :
– Ngộ Không đạo hữu nói đúng, chắc chắn bọn Thần Đạo giáo và bọn Chung Nam ngũ đại môn phái sẽ tới đây. Chúng ta diên trì đại sự sẽ hỏng mât.
Ngộ Không thần tăng phất cánh tay áo cà sa dõng dạc :
– Chư vị đạo hữu Chưởng môn nhân hãy theo bần tăng. Chư vị tăng nhân hãy đứng đây ngăn cản đừng cho kẻ nào lên núi.
Dứt câu Ngộ Không thần tăng cầm cây Phật trượng nặng gần ba trăm cân đi trước.
Bạch Mi đạo trưởng, Tây Môn Sanh Phật, Phổ Hiền đạo trưởng và Tịnh Tâm thần ni lần lượt tiến lên con đường dẫn tới bình đài ở phía sau.
Năm vị Chưởng môn nhân vừa đặt chân lên dốc núi thình lình nghe có tiếng quát tợ sấm rần từ phía xa vọng tới :
– Đứng lại!
Năm vị Chưởng môn nhân nghe tiếng quát cũng giật mình đứng lại, đưa mắt nhìn sang.
Năm chiếc bóng đạo nhân từ xa lao vút tới.
Năm chiếc bóng dừng lại, hiện ra năm vị nam nữ đạo nhân.
Nhìn rõ lại đó là :
Liễu Phàm đại sư, Bát Độ thiền sư, Vô Ngã hòa thượng, Không Không thần ni và Hồng Diện Tiên Nương.
Năm vị Chưởng môn nhân của Chung Nam ngũ đại môn phái.
Chỉ vì vừa rồi các môn phái Chung Nam, Điểm Thương, Không Động, Bạch Hạc, Hằng Sơn có sự bất đồng với Thiếu Lâm nên đã ly khai thập đại môn phái lập thành một liên minh môn phái gọi là Chung Nam ngũ đại môn phái, đồng thời năm đại môn phái Thiếu Lâm, Võ Đang, Côn Luân, Thanh Thành và Nga Mi cũng lập liên minh gọi là Thiếu Lâm ngũ đại môn phái.
Mười đại môn phái chia nhau chỉ vì muốn chiếm lấy pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục cho phe mình với tham vọng nắm quyền Minh chủ võ lâm.
Hai liên minh này đã trở thành thù nghịch với nhau, đều muốn tiêu diệt nhau chiếm quyền bá chủ thiên hạ.
Ngộ Không thần tăng cau cặp lông mày bạc :
– A di đà phật! Chư vị đạo hữu Chung Nam ngũ đại môn phái ngăn cản bọn bần tăng đó sao?
Liễu Phàm đại sư niệm Phật :
– Mô Phật! Pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục hiện nay là của chung của giang hồ, chư vị đạo hữu Thiếu Lâm ngũ đại môn phái muốn chiếm hữu lẽ nào Chung Nam ngũ đại môn phái lại không muốn thu nạp bí kíp. Ai ai cũng vì quyền lợi này, chắc Ngộ Không đạo hữu cũng hiểu rõ cái đạo lý đó rồi chứ.
Ngộ Không thần tăng nén giận :
– A di đà phật! Liễu Phàm đạo hữu có ý định dùng màu sắc võ công phân tài cao hạ để xem ai là chủ nhân của pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục đó phải không?
Liễu Phàm đại sư gật đầu :
– Mô Phật! Nk đạo hữu quả thật cao minh. Trong tình thế võ lâm đại loạn hiện nay đạo lý không còn nữa. Chỉ có sử dụng võ công mới có thể hóa giải được mọi chuyện bất bình trong thiên hạ. Bần tăng muốn chư vị đạo hữu Thiếu Lâm ngũ đại môn phái cùng Chung Nam ngũ đại môn phái đấu nhau một trận, bên nào thắng sẽ lên ngôi tháp trên kia giết gã Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch thu lấy pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục. Bên nào thua trận sẽ trở về môn phái ngồi trước Phật đường đọc kinh sám hối, chẳng hiểu Ngộ Không đạo hữu có ứng chịu điều kiện như vậy hay không?
Ngộ Không thần tăng nổi giận :
– A di đà phật! Liễu Phàm đạo hữu đã muốn như thế lẽ nào bọn bần tăng lại từ chối.
Đạo hữu muốn cùng bần tăng đấu kiếm, trượng hay là đao pháp?
– Mô Phật! Nếu chúng ta đấu bằng kiếm, trượng hoặc giới đao chỉ là xảo thuật, thắng bại sự rủi may không phân định được tài cao thấp. Chúng ta hãy đấu bằng chưởng pháp mới gọi là chân truyền của môn phái, hơn thua rất rõ ràng. Bần đạo chọn chưởng pháp.
Ngộ Không thần tăng gật đầu :
– Được rồi, mỗi bên chúng ta có năm vị, sẽ cùng nhau đấu trong trận phân định tài cao thấp ngay.
Liễu Phàm đại sư tiếp :
– Còn một điều nữa, đang khi chúng ta giao đấu, cấm tuyệt không cho một tăng nhân nào tiến lên núi. Chờ khi bên nào thắng bên đó sẽ được quyền lên bình đài giết gã Huyết Hận thư sinh Phùng Phá Thạch thu pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục.
– Tất nhiên là như vậy rồi!
Ngộ Không thần tăng quay lại quần tăng :
– Chư vị đạo hữu hãy nghe đây, trong khi trận đấu chưa kết thúc, không một ai được vọng động khi chưa có lệnh bần tăng.
Tức thì mười vị nam nữ Chưởng môn nhân của hai liên minh ngũ đại môn phái chia thành năm cặp.
Ngộ Không thần tăng đấu với Liễu Phàm đại sư.
Bạch Mi đạo trưởng đấu với Bát Độ thiền sư.
Tây Môn Sanh Phật đấu với Vô Ngã hòa thượng.
Phổ Hiền đạo trưởng đấu với Không Không thần ni.
Tịnh Tâm thần ni đấu với Hồng Diện Tiên Nương.
Ngộ Không thần tăng xuất chiêu “Di Lạc Tọa Điện”.
Liễu Phàm đại sư chống lại bằng chiêu La Hán thần công.
Bạch Mi đạo trưởng xuất chiêu “Bạch Vân Du Du”.
Bát Độ thiền sư đối phó bằng chiêu “Vô Lượng Thọ Phật”.
Tây Môn Sanh Phật xuất chiêu “Âm Dương Nhị Cực”.
Vô Ngã hòa thượng ra chiêu Hàng Ma chưởng chống lại.
Phổ Hiền đạo trưởng xuất chiêu Hỗn Nguyên thần công.
Không Không thần ni xuất chiêu “Trường Hận Thiên Thu”.
Hồng Diện Tiên Nương xuất chiêu “Phiêu Phiêu Hồng Ảnh”.
Chưởng kình đủ màu dựng cao như núi, chưởng quang chớp rực liên hồi, chưởng âm phát ra nổ từng loạt rầm trời, ngàn ngàn áp khí phóng vọt lên không trung hàng trăm trượng.
Rừng cây xung quanh rung chuyển ào ào, ngàn vạn chiếc lá tung bay. Đá lẫn cát bay mù mịt che lấp cả một vùng chu vi ngoài trăm trượng.
Quần hùng hắc, bạch kinh hãi phóng ra ngoài tránh chưởng kình quật nhằm.
Bọn họ dồn tất cả cặp mắt nhìn vào trận đấu giữa mười vị nam nữ Chưởng môn nhân hai phái ngũ đại môn phái và Chung Nam ngũ đại môn phái chưa từng thấy bao giờ.
Sau trận đấu lưu huyết tại sân cỏ Ngũ Lý bình đây là một trận đấu kinh hồn nhất.
Song phương trải qua trên một trăm hiệp vẫn chưa thấy bên nào chiếm được cái thế thượng phong.
Bởi vì mười vị nam nữ Chưởng môn nhân đều là các tuyệt đại cao thủ, công lực vực mức thượng thừa nên muốn thắng nhau trong thời gian ngắn không phải là chuyện dễ dàng.
Mặt trời đã ngã về chiều, trận đấu càng diễn ra vô cùng khốc liệt.
Bỗng nghe hai tiếng “bốp… bốp…” nổi lên.
Bốn ngọn chưởng của Ngộ Không thần tăng và Liễu Phàm đại sư đã dính chặt vào nhau.
Hai vị Chưởng môn nhân Thiếu Lâm và Chung Nam đã đấu tới nội kình.
Ngộ Không thần tăng và Liễu Phàm đại sư đã bước vào giai đoạn tử đấu vì hai người lo sợ Xích Phát Đại Ma Tôn tới chiếm lấy pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục nên định kết thúc trận đấu, sớm phân tài cao thấp.
Bốp… bốp…
Lại nghe hai tiếng nổ khô khan, bốn ngọn chưởng của Bạch Mi đạo trưởng và Bát Độ thiền sư dính lại.
Hai vị Chưởng môn nhân này trông thấy thủ lĩnh họ đấu chiêu cuối cùng sinh tử liền xuất chiêu đấu công lực.
Trên bình đài trận đấu giữa Vô Lượng thiền sư với Tạ Ánh Đào và các trận đấu chung quanh vẫn ngửa nghiêng. Lâm Phùng Chân, Tiểu Phụng vẫn đứng trước ngôi cổ tháp để bảo vệ cho Phùng Phá Thạch luyện chiêu phía trong chưa thấy động tịnh gì cả.