Bạn đang đọc Hai Giới Đầu Cơ Thương – Chương 107: Vu Thạch
Sở Phong cùng Elijah xuyên qua cửa đá tiến vào bên trong lăng mộ.
Elijah vào chủ mộ thất có chút kinh ngạc nói: “Hoàng kim a!”
Sở Phong thấy được một rương rương vàng bạc tài bảo nhịn không được nuốt nước miếng.
Sở Phong thầm nghĩ: Khó trách sẽ có nhiều người chịu nhiều lớn lao nguy hiểm như vậy đến đây trộm mộ.
Trộm mộ a! Quả nhiên trộm mộ dễ dàng một đêm phất nhanh a!
Sở Phong tâm bang bang thẳng nhảy.
Tuy rằng hắn đã là hàng tỉ phú ông nhưng nhiều hoàng kim như vậy vẫn làm người có chút cầm giữ không được a!
Ở nơi đó thấy được một cái quan tài, quan tài bên cạnh bày mấy cục đá hình thù kỳ quái.
Sở Phong cảm giác được lực hấp dẫn lớn lao nhất chính là từ một cục đá trong đó truyền đến, đại khái chính là vu thạch trong truyền thuyết.
Sở Phong vừa định đi qua đi đã bị Elijah kéo lại.
“Làm sao vậy?”
Chỉ thấy một con bò cạp thật lớn từ phía sau cục đá đi ra.
Sở Phong tức khắc có loại cảm giác da đầu tê dại, phía trước hắn nhìn thấy con bò cạp lớn nhất bất quá cũng chỉ lớn bằng bàn tay, mà con bò cạp này to bằng cái bát, hai cái kìm, phiếm sâu kín lãnh quang nhìn thấy thật sự có chút sợ hãi.
Đôi mắt âm quỷ bò cạp lấp lánh sáng lên, như hổ rình mồi nhìn bọn họ.
“Con bò cạp này thật lớn a! Nơi này có con bò cạp khác to như vậy sao? “Sở Phong hỏi.
Elijah lắc lắc đầu, nói: “Không có, chỉ có một con này, đây là địa bàn của hắn, hắn hẳn là chí tôn vương giả trong đàn bò cạp này”.
Sở Phong: “Con bò cạp này thật đúng là bá đạo a! Một mình chiếm một khối phong thuỷ bảo địa lớn như vậy, bất quá đại khái cũng bởi vì như vậy cho nên mới có thể to lớn như vậy đi.”
Elijah nhìn xung quanh hạ giọng, nói: “Con bò cạp này lớn như vậy đại khái ra không được.”
Sở Phong:”…!”
Chủ mộ thất nhất định có lỗ thoát khí, con bò cạp nhỏ thật ra có thể bò ra ngoài, lớn lên mập mạp như vậy đại khái là không được.
Con bò cạp múa may cái kìm, ánh mắt sâu kín nhìn bọn họ trực tiếp bò lại đây.
Elijah móc ra súng lục bắn “Bang bang” mấy phát qua chỗ âm quỷ kiệt.
Sở Phong nhìn thấy hành động của Elijah thì kinh ngạc nhảy dựng.
Elijah cư nhiên vẫn luôn mang theo súng ở trên người, hắn cư nhiên không phát hiện
Viên đạn được sương xám bao phủ uy lực kinh người, con bò cạp bị viên đạn bắn trúng.
Sở Phong thuấn di một cái sau khi lấy được vu thạch lại lập tức thối lui.
Âm quỷ bò cạp thấy vu thạch bị Sở Phong cướp đi có chút tức giận múa may hai cái kìm.
Sở Phong lui đến bên người Elijah muốn sử dụng năng lực mang đối phương ly khai lại phát hiện không gian dời đi chi thuật không cách nào vận dụng được.
Thời khắc mấu chốt năng lực cư nhiên không thể dùng.
Sở Phong bỗng nhiên có chút cuống quít, nói:“Tại sao không dùng được”.
“Năng lực giả sử dụng năng lực cũng có hạn, trong ngắn hạn sử dụng năng lực nhiều lần năng lực rất nhanh sẽ bị hao hết.” Elijah nói.
Sở Phong cau mày, nói: “Không giống.”
Tuy rằng hắn vài lần vận dụng năng lực nhưng đều là cự ly ngắn truyền tống, năng lực tiêu hao không phải rất lớn.
Trên vách tường chủ mộ thất có khắc một ít đồ án kỳ quái, Sở Phong âm thầm hoài nghi hắn không thể vận dụng năng lực có phải cùng đồ án này có quan hệ hay không.
Âm quỷ bò cạp phát ra một tiếng quái dị tê ô.
Sở Phong trong lòng tức khắc nổi lên một cổ dự cảm không hảo.
Quả nhiên thực mau Sở Phong dự cảm đã được chứng thực, một lượng lớn bò cạp nhỏ từ khe hở thạch thất vọt vào.
Con bò cạp từng bầy ùa vào làm Sở Phong nhìn thấy có loại cảm giác da đầu tê dại.
Elijah quanh thân tràn ngập sương xám, sương xám giống như một tầng lá chắn bao phủ hai người.
Đàn bò cạp vây quanh sương xám gặm cắn sương xám một chút, sương xám bị con bò cạp gặm cắn giống như có xu thế chậm rãi tan biến.
Elijah bậm môi sắc mặt có chút ngưng trọng.
Sở Phong hít sâu một hơi có loại cảm giác tai vạ đến nơi.
Sở Phong cực lực muốn tiến hành truyền tống, bất quá càng muốn nhanh thì càng vô dụng.
“Ngươi tia chớp hình ấn ký thế nào? “
Sở Phong kéo tay áo lên phát hiện ấn ký đã sắp thấy đáy.
Sở Phong trong lòng vui vẻ, thầm nghĩ: Ấn ký thấy đáy liền sẽ tự nhiên tiến hành thời không dời đi, chỉ cần truyền tống đến dị giới bên kia liền không cần lo lắng.
“Còn hảo, còn hảo.”
Sở Phong nắm tay Elijah có chút vui sướng nói:”Lại kiên trì một chút, rất nhanh liền có thể hồi về bên kia.”
Elijah gật gật đầu thả ra càng nhiều sương xám.
Hạt Tử Vương giống như là cảm giác được cái gì đột nhiên hướng lại đây.
Sở Phong trong lòng cả kinh.
Hạt Tử Vương trong mắt tràn ngập cừu hận làm người không nhịn được mà sợ hãi, đây là trực giác của Sở Phong.
Elijah sương xám có thể ngăn trở con bò cạp nhỏ bình thường nhưng chưa chắc chống đỡ được con bò cạp to lớn này.
Elijah lại bắn hai phát súng qua ngăn cản Hạt Tử Vương.
Sở Phong nhìn Elijah, nói:”Hết đạn sao?”
Elijah gật gật đầu, hắn cũng không nghĩ tới sẽ gặp được loại tình huống này cho nên cũng không mang theo băng đạn để thay.
Bị bắt thối lui Hạt Tử Vương lại vọt lại đây nhưng bị sương xám cản trở, sương xám kịch liệt chấn động có loại xu thế sắp tiêu tán.
Hạt Tử Vương đuôi câu phá tan sương xám đâm lại đây, Elijah miễn cưỡng dùng sương xám chặn lại đuôi câu công kích.
Hạt Tử Vương kêu vài tiếng mấy con bò cạp liền hướng tới hai người tụ lại.
Sở Phong trên tay tia chớp hình ấn ký bên trong lượng điện rốt cuộc thấy đáy.
Bạch quang chợt lóe, hai người được truyền tống tới bên trong lâu đài nơi dị giới.
Sở Phong cùng Elijah đột nhiên biến mất, một đám bò cạp ở chỗ hai người biến mất xoay quanh.
Hạt Tử Vương mất đi tin tức của vu thạch có chút tức giận tru lên.
Đàn bò cạp cũng phụ họa Kiệt Tử Vương phát ra từng tiếng tiêm minh, âm thanh thê lương ở trong mộ thất không ngừng quanh quẩn, nghe tới làm người không rét mà run.
………………..
Bên trong lâu đài Sở Phong vỗ vỗ ngực trong lòng còn sợ hãi nói: “Còn hảo, còn hảo, làm ta sợ muốn chết”.
Elijah nghĩ nghĩ, nói:” Chúng ta lần này ra tới, lần sau khả năng sẽ trực tiếp bị truyền tống đến chủ mộ thất.”
Sở Phong nhíu mày, thầm nghĩ: Nói rất đúng a! Nói không chừng lần sau bọn họ tiến vào chủ mộ thất thời điểm sẽ có một con, không đúng mấy trăm con bò cạp chờ bọn họ, nhưng bọn họ ở chỗ này nhiều thêm mấy ngày cho đám bò cạp kia chờ mệt đi.
Sở Phong nhìn mu bàn tay của Elijah, nói: “Ngươi bị thương?
Elijah nhìn mu bàn tay một chút, nói: “Chỉ là không cẩn thận bị cắn trúng “.
Con bò cạp kia cùng con bò cạp bình thường hình như không giống nhau, có thể dễ dàng xuyên thấu vào sương mù.
Sở Phong cau mày, nói: “Giải độc đan đâu, ăn hay chưa?”
Elijah nhàn nhạt nói: “Thể chất ta cùng ngươi đường đệ không giống nhau, sẽ không dễ dàng trúng độc như vậy.”
Elijah từ nhỏ ở trong rừng hoạt động, không thiếu bị trùng độc trong rừng cắn trúng, bị cắn nhiều thân thể liền tự nhiên có sức chống cự.
Sở Phong mắt trợn trắng, nói: “Dù vậy cũng không thể bỏ qua.
Chú ý chút, nhanh uống thuốc đi.”
Elijah gật gật đầu, nói: “Cũng hảo.”
Elijah nhìn vu thạch trong tay Sở Phong hai tròng mắt lấp lánh sáng lên.
Sở Phong có chút tò mò nói: “Cục đá này phải sử dụng như thế nào a! “
Elijah nghiêng đầu, nói: “Hẳn là để tay lên trên tảng đá hấp thu năng lượng của cục đá là đủ rồi.”
Sở Phong ôm cục đá, trên tảng đá giống như bao phủ một tầng lá mỏng, tầng lá mỏng này tựa hồ có chút trở ngại năng lực phát ra bên trong cục đá.
Sở Phong ôm cục đá cảm giác một cổ năng lượng dũng mãnh tràn vào bên trong thân thể, thân thể có loại cảm giác ấm dào dạt.
Sở Phong đem cục đá đưa cho Elijah, nói: “Ngươi tới hấp thu chút đi”.
Elijah gật gật đầu, nói: “Hảo.”
Từ sau khi sống sót trong tai nạn khủng hoảng ra Sở Phong trong lòng dần dần bình tĩnh lại.
Sở Phong bỗng nhiên buồn bã mất mát than nhẹ một tiếng.
Elijah nhìn Sở Phong liếc mắt một cái, nói: “Làm sao vậy?”
Sở Phong chống cằm, nói: “Hoàng kim trong mộ không lấy tới tay được, đáng tiếc a! “
Elijah phồng lên quai hàm, nói:” Vu thạch so với hoàng kim trân quý hơn nhiều”.
Sở Phong gật gật đầu, nói: “Như thế cũng không sai.”
Elijah nhìn Sở Phong, nói: “Mấy rương hoàng kim sau lại ở trong đó.”
Sở Phong:”……!”
Bò cạp cũng thích hoàng kim sao?
Sở Phong lắc lắc đầu thầm nghĩ: Hắn cũng không thiếu tiền, đồ vật trong cổ mộ vẫn là không cần suy nghĩ.
Một trận âm thanh cửa vang lên, Elijah đem cục đá dấu đi.
Sở Phong mở cửa nói: “Chùy Thạch, có việc sao?”
Chùy Thạch chớp mắt, nói: “Lão đại, ngươi đã trở lại a!”
Sở Phong gật gật đầu, nói:” Đúng vậy a!”.
Truyện Đông Phương
“Ngài không mang theo đồ vật sao?”
Sở Phong chép miệng hàm hồ nói: “Ta nhất định phải mang đồ vật tới sao?”
Chùy Thạch có chút xấu hổ gãi gãi đầu, nói: “Này cũng không phải.”
Chỉ là Sở Phong trước kia mỗi lần lại đây đều sẽ mang một đám vật tư lại đây.
Sở Phong vẫy vẫy tay, nói: “Đi xuống đi.”
Chùy Thạch gật gật đầu, nói: “Hảo.”
Sở Phong cùng Elijah ôm cục đá thay phiên nhau hấp thu lực lượng trong cục đá, một lúc sau Sở Phong lực lượng dâng lên không ít.
“Cục đá này giống như rất hữu dụng a!”
Elijah gật gật đầu, nói: “Vu thạch vốn dĩ chính là vô giá.”
Sở Phong gật gật đầu, nói: “Cũng đúng.”
Cục đá này chỉ sợ là do chủ nhân ngôi mộ đặt vào bên trong mộ thất, phỏng chừng người mộ chủ là muốn mượn trợ lực lượng của cục đá chuyển thế trọng sinh gì đó kết quả lại tự mình đem mộ thất biến thành một ổ bò cạp.
Vô luận sinh thời hiển quý như thế nào sau khi chết bất quá cũng chỉ là một nắm đất vàng mà thôi, cho dù là người hiển quý cũng không trốn được sinh tử.
Sở Phong cùng Elijah ở trong phòng sử dụng vu thạch, vừa ở chính là một ngày.
“Đại ca, lão đại trở về khi nào vậy.”
Chùy Thạch cau mày, nói: “Trở về được một hồi rồi.”
Sở Phong trở về cũng không lộ diện, ngay từ đầu hắn nghe được trong phòng tất tất tác tác Chùy Thạch còn cho là trong phòng Sở Phong có trộm đột nhập.
Thạch Lực chớp chớp mắt, nói: “Lão đại sau khi trở về cũng không ra, vẫn luôn ở cùng Elijah a!
Chùy Thạch gật gật đầu, nói:” Đúng vậy a!”
Thạch Lực lắc lắc đầu, nói: “Hai người kia cũng quá dính nhau rồi, về tới liền ở lâu đài, cửa phòng đều không bước ra, cần thiết như vậy sao?” Thạch Lực dừng một chút, lại nói: “Hai người kia đều cùng tiến cùng ra, còn một khắc đều không xa được đối phương.
Hai người này dính nhau như vậy những người muốn lên giường cùng Sở Phong nơi nào có cơ hội a!”
Chùy Thạch đánh Thạch Lực một cái, nói: “Đừng nghĩ quá nhiều việc vô bổ, mau đi làm việc đi.”
Chùy Thạch thầm nghĩ: Sở Phong mỗi lần tới đều sẽ mang một đám vật tư, lần này lại cái gì cũng không mang, hình như là từ bên kia trốn trở về, chẳng lẽ nói ở hải bên kia gặp được nguy hiểm gì sao?
Chùy Thạch lắc lắc đầu đem ý tưởng trong đầu quăng ra ngoài..