Hai Con Người, Một Cuộc Đời

Chương 149: Cảm động [h]


Đọc truyện Hai Con Người, Một Cuộc Đời – Chương 149: Cảm động [h]

“A a… Thế Huân Thế Huân…” Đầu lưỡi không ngừng trác lộng cùng liếm hút, lúc này chất nhầy trong suốt chảy ra từ lỗ nhỏ đã hòa trộn một chút tinh dịch màu trắng ngà, toàn bộ quy đầu bị Thế Huân mút đến tê dại ngứa ngáy, tất cả khoái cảm đều tập trung vào dương v*t. Cổ họng Lộc Hàm đã có chút ách tắc, thân thể chịu không nổi run rẩy, gần như sắp tới thời điểm bắn tinh.

“Lộc Hàm ngoan, đừng cố nén, khó chịu liền bắn ra đi.” Thế Huân không nỡ làm Lộc Hàm khó chịu, không dùng đầu lưỡi đùa giỡ quy đầu nữa, lại sợ rằng cậu ngại ngùng sẽ không dám bắn tinh vào miệng mình, ngẩng đầu cố ý dặn dò một câu. Rồi mới cuối đầu lần thứ hai đem dương v*t hàm vào trong miệng phun ra nuốt vào. Để làm cho Lộc Hàm càng thoải mái thêm, còn cố ý tăng nhanh tốc độ, nhưng cũng thật cẩn thận không để cho răng nanh làm tổn thương dương v*t.

“Thế Huân… không cần…” Đây là “Lần đầu tiên” sau khi hai người hảo hợp, Lộc Hàm thật đúng là ngượng ngùng cứ vậy mà bắn vào miệng Thế Huân, nhưng dương v*t bị anh ngậm thật chặt, làm thế nào cũng thoát không ra. Từng đợt sóng khoái cảm theo khố gian đánh tới. Cậu thoải mái đến mũi chân đều co lại, một bên muốn khống chế chính mình, một bên nhịn không được ưỡn thẳng thắt lưng đưa dương v*t vào miệng Thế Huân trừu sáp.

Thế Huân cũng là một lòng muốn cho cậu thoải mái, Lộc Hàm biểu hiện khó kìm lòng lại làm anh càng dụng tâm hầu hạ, mỗi một lần đều ngậm vào thật sâu, từ trên xuống dưới rất nhanh phun ra nuốt vào. Khi miệng tiến lui đến đỉnh của dương v*t, Thế Huân còn dùng sức ngậm lấy quy đầu mút thật mạnh vài cái.


“Thế Huân!” Lộc Hàm vốn đã nhịn không được, bị Thế Huân hút như vậy liền trực tiếp bắn ra. Thời điểm cậu bắn tinh, Thế Huân vẫn như trước ngậm lấy quy đầu mà mút, hại linh hồn nhỏ bé của Lộc Hàm cũng đều bị hút đi ra, thân thể nằm trên giường không ngừng run rẩy.

“Ực” một tiếng, Thế Huân nuốt xuống một miệng đầy tinh dịch, lại ngậm lấy dương v*t của Lộc Hàm cẩn thận liếm lộng sạch sẽ mới nhả ra.

“Lộc Hàm…” Thế Huân nhổm lên phía trên một chút, cúi đầu nhìn thẳng vào Lộc Hàm.

Giờ phút này Lộc Hàm còn chưa từ cao trào phục hồi lại tinh thần, biểu tình dại ra mà nhìn Thế Huân.

“Lộc Hàm Lộc Hàm… ngô…” Bộ dáng của Lộc Hàm làm Thế Huân lo lắng, nhanh gọi khẽ một tiếng, lại đột nhiên bị cậu kéo xuống hôn lên miệng.

Lộc Hàm song chưởng câu lấy cổ Thế Huân, đầu lưỡi đỉnh nhập vào miệng anh không đầu không đuôi lung tung liếm lộng. Hai người lúc trước làm tình rất nhiều lần, nhưng Thế Huân cẩn thận cùng ôn nhu như thế cũng là lần đầu tiên, chứng tỏ hiện tại và quá khứ không giống nhau, Lộc Hàm cũng vội vàng muốn cho Thế Huân biết, trong lòng mình rất cảm động cùng yêu say đắm.


Lộc Hàm chỉ cần hơi chút chủ động, Thế Huân liền kiên trì không được, lập tức biến bị động thành chủ động, cuốn lấy đầu lưỡi Lộc Hàm dây dưa mút vào.

“Lộc Hàm, đừng nhúc nhích!” Hai người đang điên cuồng hôn môi, đột nhiên Thế Huân cảm giác hai chân Lộc Hàm bò lên thắt lưng của mình, còn nâng thân lên không ngừng cọ xát vào dương v*t đang trướng đau, lúc huyệt khẩu cọ đến quy đầu, cậu thế nhưng còn sử dụng lực ý đồ đem dương v*t chặt khít chưa bôi trơn thốn đi vào, Thế Huân lập tức từ hấp dẫn trí mạng tỉnh táo lại, nhanh buông ra môi Lộc Hàm, đưa tay đè lại thân thể lộn xộn của cậu.

“Thế Huân…” Lộc Hàm nhìn Thế Huân, trong mắt là cam tâm tình nguyện, không oán không hối hận.

“Lộc Hàm, anh biết… anh cũng biết…” Thế Huân trong lòng chua xót, đầu chôn vào cổ Lộc Hàm, thanh âm nói chuyện đã mang theo chút nghẹn ngào. Anh biết Lộc Hàm làm như thế, là bởi vì lúc nãy mình ôn nhu khẩu giao đã làm cảm động cậu. Nhưng không trải qua bôi trơn cứ như vậy trực tiếp đi vào sẽ đau rất nhiều, thậm chí còn có thể xuất huyết, nhưng Lộc Hàm như vậy cũng không quan tâm, chỉ cần mình đối cậu tốt một chút, cậu liền liều mạng đối xử tốt lại với mình. Thế Huân tâm đau gần chết, dùng sức ôm lấy Lộc Hàm, chỉ hận không thể đem cậu khảm nhập vào bên trong thân thể của mình.


“Thế Huân…” Hai tay Lộc Hàm cũng vòng qua ôm lấy Thế Huân, gắt gao rút vào trong lòng ngực của anh.

“Lộc Hàm không vội, chúng ta còn có thời gian cả một đêm mà.” Qua một hồi lâu, Thế Huân ổn định lại kích động, cười hôn xuống môi Lộc Hàm, liền di chuyển thân thể chuyển đến hai chân của cậu.

Cậu cũng rất chủ động đem hai chân mở ra thật rộng, đem bộ vị bí ẩn nhất hoàn toàn trình hiện trước mắt Thế Huân


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.