Bạn đang đọc Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ – Muội Chỉ Ái Cật Nhục [xuyên Nhanh] – Chương 62: Hệ Thống Xoay Người Của Nữ Phụ (13)
Edt: Mítt
Tuy rằng Tô Vãn cự tuyệt thỉnh cầu của Ninh Tư Tư, nhưng chuyện cô có dị năng hệ ảo thuật vẫn rất nhanh được truyền đi trong căn cứ Thương Nhai.
Từ đó mỗi ngày đều có người chờ ở ngoài cửa phòng Tô Vãn, thỉnh cầu cô thi triển ảo thuật cho mình, những người này đa số đều là người thường đã mất đi người thân cùng người yêu, ở trong thế giới tuyệt vọng như vậy, dù biết rõ ảo cảnh đều chỉ là hư ảo, nhưng cũng làm cho bọn họ vô cùng muốn hướng tới.
Ảo thuật luôn nối thẳng đến nhân tâm, có thể nhìn đến hắc ám của nhân tâm, đồng thời cũng có thể đánh thẳng đến nơi mềm mại nhất ấm áp nhất trong nhân tâm.
Tô Vãn cũng không có cự tuyệt mọi người, cô chọn một ít người mà cô cảm thấy có thể trợ giúp, vì bọn họ thi triển loại ảo thuật nhỏ, làm cho bọn họ trong lúc ngủ mơ được gặp lại người thân đã cửu biệt….
Cứ như vậy, tồn tại của Tô Vãn cùng Tô Duệ ở Thương Nhai biến thành chuyện thực bình thường, mọi người ở sau lưng cũng không hề gọi bọn họ là “vợ chồng tang thi” nữa, mà dựa theo như tên Ngạn Vũ cung cấp, gọi bọn họ là “Ngạn tiểu thư” cùng “Tô tiên sinh”.
Trải qua ba tháng sửa chữa, tường thành của căn cứ Thương Nhai cuối cùng cũng lại lần nữa được dựng lên, mà bởi vì qua một lần chiến dịch, làm căn cứ Thương Nhai nhất chiến thành danh, hiện giờ rất nhiều người sống sót ở phụ cận đều bắt đầu liều mạng hướng về phía căn cứ Thương Nhai vọt qua.
~~~~~
Ở ngay lúc này, bên ngoài căn cứ Thương Nhai lại nghênh đón hai vị khách đặc thù, bọn họ tự xưng là nhà khoa học, bởi vì đối với dị năng hệ tinh thần của Ngạn Vũ cảm thấy hứng thú, cho nên bọn họ tự nguyện gia nhập căn cứ Thương Nhai, hơn nữa muốn ở trong căn cứ Thương Nhai mở ra một cái phòng thí nghiệm, vì nhân loại cống hiến phục hưng nghiệp lớn.
Chính xác, hai nhà khoa học này thật ra chính là Trì Dực cùng Mặc Ẩn.
Hai người giả bộ dáng cực kì nghiêm túc được Lư Cần dùng nghi thức nhiệt tình nhất nghênh đón vào trong Thương Nhai căn cứ.
Nếu thủ lĩnh đại nhân biết hai nhà khoa học được mình nhiệt tình đối đãi thế nhưng chính là đầu sỏ gây tội đem rất nhiều tang thi dẫn tới căn cứ Thương Nhai, không biết hắn sẽ có cảm tưởng gì?
Cứ như vậy, trong căn cứ Thương Nhai lại nhiều thêm một cái phòng thí nghiệm được phòng thủ nghiêm mật, mà phòng thí nghiệm này được gọi tên là “phòng thí nghiệm Phong Diệp”.
Từ đầu những người trong căn cứ cũng không biết phòng thí nghiệm Phong Diệp đang nghiên cứu cái gì, ngẫu nhiên mọi người chỉ có thể nhìn thấy một ít tiểu đội dị năng giả sẽ bắt sống những con tang thi đưa vào trong phòng thí nghiệm.
Mặt khác mọi người cũng nhìn thấy Ngạn tiểu thư cùng Tô tiên sinh cũng thường xuyên ra vào phòng thí nghiệm, hơn nữa mỗi lần tiến vào phòng thí nghiệm, bọn họ đều sẽ ở nơi đó ngây ngốc ít nhất ba ngày, mỗi lần thời điểm đi ra nhìn hai người tinh thần cùng trạng thái đều không tốt lắm.
Cho nên mọi người suy đoán, hai người bọn họ hẳn là đang lấy thân thể của mình làm thực nghiệm hỗ trợ cho hai nhà khoa học trong phòng thí nghiệm?
Ngẫm lại cảm thấy quá vĩ đại, quên mình vì người gì gì đó!
Mọi người phảng phất đều quên mất hai con “tang thi” này kỳ thật không phải người…..
Cứ như vậy, căn cứ Thương Nhai bồng bột phát triển, trong căn cứ mọi người cùng trải qua những ngày bình tĩnh an ổn.
Cho đến khi một ngày nào đó vào 3 năm sau, một đội dị năng giả ngoại lai mang theo một đám người đi vào bên ngoài căn cứ Thương Nhai, đánh vỡ sự yên lặng này của căn cứ.
Đám người từ bên ngoài đến này là người sống sót trong một căn cứ nhỏ nào đó bị tang thi tập kích chạy ra, trong đó một bộ phận nhỏ là dị năng giả, mà đại bộ phận còn lại là người thường không có dị năng, ở trong những người thường đó có một số người rõ ràng trên cơ thể có miệng vết thương, hiển nhiên đã bị cảm nhiễm virus tang thi.
Bọn họ một đường ngày đêm bôn ba không ngừng chính là muốn hướng tới Thương Nhai căn cứ!
“Tôi tên Nhạc Khải!”
Người dẫn đầu của đám người từ ngoài đến kia tên là Nhạc Khải, là dị năng giả lôi hệ cấp 4, ở mạt thế hiện giờ, dị năng giả cấp 4 đã tương đối nhiều, mà dị năng giả lôi hệ bởi vì lực công kích cao, nên vẫn luôn rất được các căn cứ lớn hoan nghênh.
“Tôi biết trong căn cứ Thương Nhai của các người có phòng thí nghiệm riêng, còn có người tài có thể khống chế tang thi! Mục đích đến đây của tôi là muốn xin sự giúp đỡ của mọi người! Những người bị cảm nhiễm này đều là người nhà của tiểu đội chúng tôi, chúng tôi thật không muốn trơ mắt nhìn bọn họ biến thành tang thi, cầu các người giúp chúng tôi, chỉ cần các người chịu trợ giúp chúng tôi, cho dù kết quả như thế nào, Nhạc Khải tôi cùng các huynh đệ đều nguyện ý từ nay về sau cùng sống cùng chết với căn cứ Thương Nhai!”
Thỉnh cầu của Nhạc Khải làm thủ vệ của căn cứ Thương Nhai cảm thấy thật khó xử, bởi vì thủ lĩnh Lư Cần của bọn họ đã dẫn người đi ra ngoài làm nhiệm vụ chưa trở về, mà trong căn cứ Ngạn Vũ có địa vị ngang hàng với Lư Cần lúc này cũng đang ở phòng thí nghiệm cùng hai nhà khoa học làm thực nghiệm!
Cổng lớn căn cứ người tụ tập càng ngày càng nhiều, thẳng đến thời điểm khi Lý Đào mang theo thành viên của tiểu đội mình làm nhiệm vụ trở về, toàn bộ lối vào căn cứ đều bị ngăn chặn.
Đám người Nhạc Khải không chịu rời đi, mà những người từ nơi khác đến xin vào căn cứ Thương Nhai lại kiêng kị thực lực của Nhạc Khải và nhóm người bị cảm nhiễm bên người hắn, hai bên vẫn luôn ở ngoài cửa căn cứ đối ngầm.
Hiểu rõ mọi chuyện, Lý Đào chần chờ một chút cuối cùng vẫn là kêu người vào thành mời Tô Vãn cùng Tô Duệ ra đây, người khác không biết thân phận Tô Duệ, nhưng Lý Đào ít nhiều gì vẫn biết một chút.
Chờ đến khi Tô Duệ cùng Tô Vãn xuất hiện ở cửa thành, lập tức khiến cho mọi người một trận xôn xao, đã sớm nghe nói trong căn cứ Thương Nhai có hai con tang thi biết nói chuyện, không nghĩ tới thế nhưng là sự thật!
Mà sau khi Nhạc Khải nhìn thấy thân ảnh bọn họ cũng lập tức kích động lên…
Quả nhiên, một đường mệt mỏi bôn tẩu ngày đêm không ngừng nghỉ lựa chọn đến căn cứ Thương Nhai là quyết định vô cùng đúng!
Ở giai đoạn hiện tại, trừ bỏ căn cứ Thương Nhai, không có căn cứ nào có thể thu phục tang thi hơn nữa cùng bọn chúng chung sống hoà bình.
“Sao lại thế này?”
Bị mọi người nhìn chằm chằm giống như động vật quý hiếm, điều này làm cho Tô Duệ thật khó chịu, hắn thoáng phóng thích một chút áp suất thấp của mình, lạnh nhạt hỏi một câu.
Ngữ khí lạnh băng, uy áp làm lòng người chấn động, lập tức làm bốn phía yên tĩnh xuống..
Ngay cả dị năng giả cấp 4 như Nhạc Khải cũng sắc mặt tái nhợt, hoảng sợ vạn phần nhìn chăm chú vào Tô Duệ…
Hắn rất mạnh!
Mọi người chung quanh cũng chỉ có Lý Đào quen thuộc với uy áp của Tô Duệ, tạm thời vẫn còn có thể duy trì trấn định cơ bản nhất.
“Tô tiên sinh, mọi chuyện là như thế này ……”
Lý Đào đem sự việc của Nhạc Khải hướng về phía Tô Duệ trần thuật lại một lần, Tô Duệ nghe xong trầm mặc một chút, ở thời điểm tất cả mọi người đang chờ đáp án của hắn, Tô Duệ đột nhiên quay đầu, vẻ mặt ôn nhu nhìn Tô Vãn.
“Vợ à, em thấy thế nào?”
Mọi người ngoài thành: Phong cách này hình như không đúng nha!
Mọi người bên trong thành: Không sai! Chính là cái feel này! Tô tiên sinh nhà chúng ta thật ra là một thê nô, chúng ta có nói bậy sao? A?
Lúc này, tầm mắt tất cả mọi người đều chuyển tới trên người Tô Vãn, Tô Vãn chậm rãi tiến về phía trước một bước, gắt gao nhìn chằm chằm vào đôi mắt Nhạc Khải, Nhạc Khải chỉ cảm thấy trước mắt mình trời đất bắt đầu quay cuồng…….
Một lát sau, Nhạc Khải vẫn còn đứng tại chỗ dại ra, Tô Vãn lại chậm rãi gật gật đầu.
“Có thể nhận bọn họ, dị năng giả thì chờ đợi an bài, còn người bị cảm nhiễm thì giao cho tôi, tôi đưa bọn họ đến phòng thí nghiệm!”
Thanh âm của Tô Vãn làm Nhạc Khải đang dại ra phục hồi lại tinh thần, lúc này sắc mặt hắn tái nhợt, một đầu mồ hôi lạnh.
Vừa rồi hắn……
“Cùng chúng tôi vào đi!”
Chưa cho Nhạc Khải cơ hội phản ứng, Tô Duệ cùng Tô Vãn đã xoay người trở về thành, theo phát triển của căn cứ Thương Nhai, người đến nhờ cậy càng ngày càng nhiều, mà trong những người này cũng không thiếu có một ít người bụng dạ khó lường.
Cho nên ở mỗi lần thu dị năng giả mới, đặc biệt là dị năng giả cao cấp, Tô Vãn đều sẽ bất động thanh sắc triển khai ảo thuật, một khi đối phương thông qua khảo hạch ảo cảnh của cô tự nhiên có thể thành công trở thành người của căn cứ Thương Nhai.
Còn những người không thể thông qua, xin lỗi, Tô Vãn cũng chỉ có thể hấp thu tinh hạch dị năng giả của bọn họ, thứ đó đối với tang thi mà nói tuyệt đối là đồ đại bổ, cho dù ảnh hưởng đến mạng người gì đó, Tô Vãn tỏ vẻ mình chỉ là một con tang thi, loại vấn đề về nhân tính hay đạo đức này cô chưa bao giờ sẽ đi suy xét ~ không sai, tang thi chính là tùy hứng như vậy.
Nhìn đám người Nhạc Khải đi vào, ngoài thành lại lần nữa náo nhiệt lên.
Ba ngày sau, đám người Nhạc Khải đã được xếp vào tiểu đội dị năng giả mới, người thân bị cảm nhiễm của bọn họ cũng lần lượt từ trong phòng thí nghiệm đi ra.
Những người bị cảm nhiễm này từ ngoại hình xem ra, trừ làn da biến thành màu đen, móng tay cùng hàm răng so người bình thường sắc bén hơn một ít, thoạt nhìn cũng không khác người thường là mấy, hơn nữa bọn họ vẫn được duy trì ý thức cùng tư tưởng lúc trước!
“Phòng thí nghiệm Phong Diệp” của căn cứ Thương Nhai đã thành công nghiên cứu tạo ra thuốc ức chế virus tang thi!
Nên thuốc có thể ức chế độc tố trong cơ thể người cảm nhiễm, làm cho bọn họ bảo trì được ý thức của nhân loại.
Tuy rằng còn chưa thể hoàn toàn chống cự được virus tang thi, nhưng loại thuốc này được nghiên cứu và chế tạo thành công không thể nghi ngờ là một sự kiện lớn đánh dấu cột mốc lịch sử trong mạt thế!
Không đến thời gian ba ngày, tin tức này giống như mọc cánh, bay qua đại giang nam bắc.
Thuốc ức chế virus tang thi.
Nó giống như là một món điểm tâm mỹ vị mê người nhất, không chỉ có làm cho các căn cứ ở phụ cận ngo ngoe rục rịch, ngay cả căn cứ quân đội ở xa ngàn dặm cũng trong thời gian ngắn nhất đã có động tác……