Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ - Muội Chỉ Ái Cật Nhục [xuyên Nhanh]

Chương 160: Kiều Thê Hàng Tỉ Mang Con Chạy (13)


Bạn đang đọc Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ – Muội Chỉ Ái Cật Nhục [xuyên Nhanh] – Chương 160: Kiều Thê Hàng Tỉ Mang Con Chạy (13)

Edt: Mítt
~~~~~~~


Phòng y tế lầu bốn Đỗ gia có trang bị người máy bác sĩ hộ sĩ chuyên chữa bệnh, đem Lăng Lệ đưa đến chỗ bác sĩ, Tô Vãn mang theo Tô Tiểu Tô đi ra phòng bệnh.

Lăng Thất Nguyệt đang nôn nóng đứng ở cửa, vừa rồi cô vẫn luôn gọi điện thoại quốc tế đường dài, liên hệ bạn bè của mình ở nước ngoài, muốn tìm được một ít chứng cứ có lợi với mình, hoặc là luật sư ưu tú, lỡ như tương lai thật sự cùng Đỗ Thần thưa kiện cô cần phải có chuẩn bị trước mới được.

Cô không nghĩ tới mình bất quá chỉ là gọi điện thoại một lát, con trai mình liền bị thương, hơn nữa lúc này cơn giận của Lăng Lệ còn chưa nguôi, thời điểm vào cửa nhìn thấy ma mi mình lại làm như không thấy, cho nên lúc này Lăng Thất Nguyệt không dám trực tiếp vào phòng bệnh, chỉ có thể chần chờ ở bên ngoài.

“Tiểu Vãn, Thiên Thiên không sao chứ? ”

Thấy Tô Vãn mang theo Tô Tiểu Tô đi ra, Lăng Thất Nguyệt lập tức khẩn trương hỏi một câu.

“Không sao, đều là bị thương ngoài da, không có gì đáng ngại, cô đừng lo lắng.”

Tô Vãn an ủi Lăng Thất Nguyệt một câu, sau đó thu con ngươi, nhẹ giọng hỏi: “Nó có phải…… Đã biết cái gì hay không?”

“A.”

Thần sắc Lăng Thất Nguyệt có chút ảm đạm.

“Chuyện năm đó của tôi với Đỗ Thần, nó đều biết, hiện tại Đỗ Thần lại muốn thưa kiện tranh đoạt quyền nuôi dưỡng Thiên Thiên với tôi, Tiểu Vãn, tôi rất sợ, nếu Thiên Thiên không chịu tha thứ cho tôi, tôi có phải liền mất đi nó hay không, tôi hiện tại chỉ có mình nó……”

Nghe Lăng Thất Nguyệt nói, Tô Vãn chỉ là giơ tay an ủi vỗ vỗ bả vai cô.

“Cô đừng lo lắng, tôi cùng Đỗ Hàm sẽ giúp cô.”

“Thật sao?”


Nghe Tô Vãn nói, Lăng Thất Nguyệt kinh ngạc mở to hai mắt. Vẻ mặt cảm kích nhìn Tô Vãn.

“Thật sao? Các người thật sự sẽ giúp tôi?”

“Đương nhiên, chúng tôi……”

Tô Vãn còn chưa nói xong, liền nghe được cửa thư phòng dưới lầu bị người ta đột nhiên đá văng, sau đó là một trận âm thanh đồ sứ vỡ vụn.

Ách.

Tô tướng quân hình như mang theo nam chủ đại nhân đến thư phòng tâm sự?

Được rồi, xem tư thế này nhất định là đàm phán thất bại?

Tô Vãn bước nhanh đi đến đầu cầu thang, nghiêng tai lắng nghe một chút, từ cửa thư phòng chậm rãi truyền đến giọng nói lãnh khốc như băng của Đỗ Thần.

“Đỗ Hàm, anh không nên quá phận! Mấy năm nay anh đã vì Đỗ gia làm cái gì? Toàn bộ Đỗ thị đều là một mình tôi chống đỡ, anh chỉ biết nghiên cứu người máy trí năng của anh, hiện tại còn đem một người máy về nhà làm con gái bảo bối, anh điên rồi! Hiện tại anh quả thực không nói lý, hôm nay anh muốn tôi đường đường là một CEO của Đỗ thị lại đi xin lỗi một người máy, ngày mai anh có phải còn muốn tôi đem toàn bộ Đỗ thị dâng cho nó hay không?”

“Đỗ thị?”

Trong phòng Tô Duệ nghe Đỗ Thần nói, vẫn luôn ngồi tại chỗ không động, con ngươi hơi mị mị.

“Đỗ thị là của chú, cũng là của tôi, Đỗ Thần, chú đừng quên, chú chỉ có được một nửa quyền thừa kế Đỗ thị!”

Nghe Tô Duệ nói, sắc mặt Đỗ Thần càng tối sầm, không sai, ở trong di chúc, cha mẹ đem tài sản của bọn họ đều chia cho hai anh em, mà bởi vì trước kia Đỗ Hàm một lòng chỉ nghĩ đến chuyện nghiên cứu người máy, cho nên trước nay hắn chưa từng quản lý Đỗ thị, cũng chưa đụng đến một phân tiền của Đỗ gia.

Thời gian lâu rồi, Đỗ Thần đều sắp quên mất chuyện này.

“Đỗ Hàm anh có ý gì? Lúc ấy thời điểm Đỗ thị gặp phải nguy cơ anh chẳng quan tâm, hiện tại tôi đưa Đỗ thị đi lên quỹ đạo, anh tới nói quyền thừa kế với tôi? Anh muốn cái gì? Một nửa Đỗ thị?”


“Không không không.”

Nghe Đỗ Thần nói, Tô Duệ chỉ là lắc lắc đầu.

“Tôi hiện tại đã là có vợ con, nên yêu cầu có sự nghiệp của mình, cho nên, từ ngày mai trở đi, tôi muốn đi Đỗ thị làm việc, yên tâm tôi cũng không muốn chức vị CEO của chú.”

Nói xong, Tô Duệ từ trên bàn sách lấy ra một văn kiện đã sớm chuẩn bị tốt ném lên trên thảm trong thư phòng.

“Điện tử tinh hoành, đây là công ty con sản xuất sản phẩm công nghệ cao của Đỗ thị, tôi muốn chú đưa nó ra làm công ty độc lập, giao cho tôi toàn quyền quản lý.”

Điện tử tinh hoành……

Đỗ Thần rũ mắt nhìn thoáng qua văn kiện trên mặt đất, mặt trên có bốn chữ đóng dấu vô cùng rõ ràng.

Đây đúng thật là một công ty con lớn nhất của Đỗ thị, lợi nhuận mỗi năm cũng vô cùng đẫy đà, nhưng mà so sánh với toàn bộ tập đoàn tài chính Đỗ thị, lợi nhuận bất quá chỉ chiếm 10% sản nghiệp Đỗ thị mà thôi.

“Anh chỉ muốn điện tử tinh hoành?”

Đỗ Thần lại ngước mắt nhìn Tô Duệ, có chút không xác định được hỏi lại một câu.

“A, không phải chú đã nói sao, tôi chỉ biết nghiên cứu người máy, nên tôi chỉ cần công ty này!”

Tô Duệ chậm rãi đứng dậy, một đôi mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào mắt Đỗ Thần: “Thế nào? Điều kiện này không quá phận chứ?”

“Được.”

Đỗ Thần không chần chờ, dùng sức gật gật đầu.


“Ngày mai tôi đến công ty sẽ xử lý tốt chuyện này, về sau điện tử tinh hoành tuy rằng vẫn còn nằm trong tòa nhà Đỗ thị, nhưng lại trở thành sản nghiệp tư nhân trên danh nghĩa của anh, về sau công ty này cho dù tạo ra bất kì sản phẩm mới gì, cùng với lợi nhuận do chúng sinh ra, đều cùng Đỗ thị chúng tôi không quan hệ!”

“Thành giao.”

Điện tử tinh hoành tới tay, sắc mặt Tô tướng quân cuối cùng mới đẹp lên một ít.

Hắn phải dùng cái điện tử tinh hoành nho nhỏ này, từng chút từng chút như tằm ăn sạch toàn bộ Đỗ thị, như vậy mới có ý tứ, không phải sao?

Hai bên cuối cùng đạt thành nhất trí, Đỗ Thần lạnh mặt xoay người từ cửa thư phòng hướng cầu thang đi đến, vừa nhấc mắt liền nhìn thấy Tô Vãn đứng ở nơi đó..

Lúc này Đỗ Thần mới chú ý tới hôm nay Tô Vãn mặc một bộ váy dài màu trắng, tựa như màu sắc thuần trắng trong trí nhớ của hắn.

“Tiểu Vãn.”

Đỗ Thần không tự giác được tăng nhanh bước chân, không bao lâu liền tới trước mặt Tô Vãn.

“Tiểu Vãn, anh…”

Hắn cảm thấy mình có thiên ngôn vạn ngữ phải nói với cô, nhưng giờ khắc này nhìn thấy người gần trong gang tấc, Đỗ Thần lại đột nhiên không biết nên nói cái gì.

Tô Vãn nhìn Đỗ Thần vọt tới trước mặt mình vẻ mặt rối rắm, cô nhịn không được nhíu mày, nam chủ đại nhân anh có ý gì đây?

Mới vừa cùng Tô tướng quân đàm phán, hay còn chưa xong, còn muốn tìm mình đàm phán tiếp?

Ở thời điểm hai người đang mang tâm tư, bên dưới lầu đột nhiên truyền đến một trận âm thanh ồn ào nhốn nháo.

“Chuyện gì vậy?”

Đỗ Thần phục hồi lại tinh thần, mở máy truyền tin điện tử của mình hỏi nhân viên bảo an bên ngoài biệt thự.

“Nhị thiếu, là…… Là Tô lão gia cùng Tô phu nhân, bọn họ mang theo một đám bạn bè lại đây, nói là muốn tới Đỗ trạch tham quan!”

Cái gì?


Tô Kiến Quân cùng Lý Mỹ Quyên này thật đúng là không chịu ngồi yên, tham quan Đỗ gia? Mệt cho bọn họ nghĩ ra!

Nghe nhân viên an ninh báo lại, sắc mặt Đỗ Thần lập tức lạnh xuống, hắn đang muốn phân phó người đem những người lung tung rối loạn đó đuổi đi, máy truyền tin đột nhiên lại truyền ra giọng nói Tô Duệ.

“Cho bọn họ vào, chiêu đãi thật tốt.”

Đây là……

Đỗ Thần vừa nhấc mắt, đối diện với đôi mắt mang ý cười của Tô Vãn, tại một khắc này, hắn hình như đột nhiên đã biết nguyên nhân Tô vãn lựa chọn ở bên Đỗ Hàm ——

Nhất định là bởi vì Tô Kiến Quân cùng Lý Mỹ Quyên?

Năm đó bọn họ có thể vì tiền không màng hạnh phúc cả đời của con gái mình, hiện giờ tự nhiên cũng có thể vì tiền, bức con gái mình gả cho người mà cô ấy không thích……

Nếu thật sự là bởi vì tiền……

Đỗ Thần tự tin, Đỗ Hàm có thể cho bọn họ, mình cũng có thể làm được.

“Theo phân phó của đại thiếu đi làm đi.”

Ngay sau đó Đỗ Thần cũng phân phó một câu.

“Còn có, lập tức phân phó phòng bếp chuẩn bị điểm tâm, chiêu đãi khách.”

Đi theo con đường cha mẹ vợ, ai mà không biết đi?

Đỗ Hàm, chúng ta cứ chờ xem!

~~~~~~~~

Tra nam đủ tiện nghi =))))
Tén tèn, hôm nay hơi trễ ~~~~
♥️ ♥️ ♥️ ♥️


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.