Hắc Đạo Tình Nhân

Chương 3


Đọc truyện Hắc Đạo Tình Nhân – Chương 3

“Cái gì? Ta thiếu chút nữa là phun hết rượu ra rồi, quay đầu nhìn lại, thật sự là đại ca, thất kinh hồn vía!

Đại ca mặt áo màu đen, một tay đút vào túi quần, khí thế uy nghiêm cuồng dã, áp đảo tất cả mọi người nơi đây, ta thấy được vài nữ nhân trên sàn nhảy nhìn hắn không chớp mắt, hơn nữa nhiều người cũng bàn luận xôn xao, Lý Hàn cùng thủ hạ vội vã tiếp đãi khách quí chạy tới, gật đầu cúi người chào, vừa mừng vừa sợ!

Ta không hề nghĩ tới rằng đại ca quay lại nơi này.

Hộ vệ đài ca xua bọn lâu la đi, sau đó đứng qua một bên, trực tiếp đi tới.

Ta vội vã quay đầu lại, bị làm cho sợ lạnh toát hết mồ hôi! Liều mạng cố gắng nghĩ xem mình đã làm sai chuyện gì, để cho đại ca phải tự mình viếng… Không sai, là do ta không đá đủ hai trăm cái vào bao cát, nhưng đó là có sự kiện đột nhiên phát sinh,gia quy…. ta cũng đã chép nghiêm túc hai mươi lần, mặc dù… có lẽ là chương mười hai ta viết hơi ẩu, nhưng như vậy thôi mà cũng chịu phạt sao? Lúc đó đã hai giờ sáng và ta rất buồn ngủ rồi…

Đại ca xoay người đứng lại, ta không dám nhìn, cúi đầu mà uống rượu, cây chanh lúc này thật chua!

Trịnh Bân rất bình tĩnh, chủ động chào hỏi. “Ngài cần gì? Trai hay rượu?”

Đại ca ngồi lên cái ghế xoay bên cạnh ta, nơi đó đang có một đôi tình lữ, cầm một chén rượu ở vành tai và tóc mai chạm vào nhau, nhưng khi thấy đại ca đến thì lẳng lặng chuồn mất.

Đại ca nhìn lướt qua ánh đèn lóe lên ở quầy rượu, đối với câu hỏi của Trịnh Bân mắt điếc tai ngơ, lấy từ trong túi áo xì gà, cầm cái bật lửa dát vàng đốt.

Trịnh Bân kiềm chế một chút rồi lại hỏi, khói màu nâu xanh lượn lờ giữa chúng ta, ta cảm thấy vô cùng căng thẳng, không dám nói chuyện, đại ca ngẩng đầu, ánh mắt xẹt qua Trịnh Bân, hướng về sau mặt nhìn lại, tủ quầy rượu đều có khảm gương, đại ca đang nhìn thấy qua những cái gương đó, không che dấu là đang ngó chừng ta, tay của ta run một chút.

“Ta lấy tên này” đại ca không cho ta cự tuyệt, kẹp lấy xì gà đích tay bắt được tay ta ở trên mặt bàn, ta sợ hết hồn! “Đại…” thiếu chút nữa theo thói quan mà kêu đại ca, bất chợt sửa lại lời nói, “Phác bang chủ…”

Thanh âm của ta rất bất đắc dĩ, đại ca dùng sức nắm cổ tay ta kéo đến trước người hắn, dùng ánh mắt hung hãn nhìn chằm chằm Trịnh Bân, có Lý Hàn chính là tên thủ hạ phụ cận, ta không dám giãy dụa.

Trịnh Bân sắc mặt rất khó nhìn, hắn cảm thấy Kỉm Ẩn Tổ bang chủ có thể đã biết hắn nằm vùng, hắn muốn dùng micro cỡ nhỏ gọi trợ giúp, nhưng ánh mắt của đại ca nhìn làm hắn không nhúc nhích được, Trịnh Bân đang lo lắng cho ta.

“Cứ như vậy!” Đại ca lôi ta đứng lên, đem điếu xì gà dập tắt trên quầy rượu, rõ ràng cái gạt tàn thuốc đang ở bên cạnh, nhưng đại ca cố ý dập ở trên bàn, ta biết là đại ca đang tức giận, hắn đem hết thảy lửa hận nhìn về phía Trịnh Bân, vì Trịnh Bân là người hợp tác với ta, một cảnh sát.

“Đi” đại ca nói xong, liền lôi ta ra cửa chính, cánh tay bị nắm rất đau, đại ca cũng đi rất nhanh, không quay đầu lại, mọi người rối rít né tránh, trong lúc vội vã ta quay đầu nhìn thoáng thấy Trịnh Bân, phát hiện hắn muốn đuổi theo ra ngoài, lại bì hai tên vận đồ Tây đen ngăn cản!

Ta há mồm, không kịp nói gì, đã bị đại ca mạnh tay lôi ra đường lớn, một chiếc Rolls-Royce màu đen đang dừng trước vũ trường, không tắt đèn xe, phía sau còn có một chiếc xe hộ vệ.

“Đại ca!” Ta tức giận kêu lên, nhưng đổi lấy là sự đối đãi thô lỗ hơn, đại ca đem ra nhét vào chỗ ngồi phía sau chiếc Rolls-Royce, sau đó qua cửa kia mà đi vào, răng rắc! Tài xế đem cửa xe khóa trái, ta từ kính chiếu hậu thấy chiếc xe hộ vệ cũng chạy theo sát. Ta rất tức giận!

“Đại ca! Ngươi rốt cuộc muốn gì?! Cái gì cũng không giải thích mà mang ta đi ra ngoài, biết rõ ta đang làm nhiệm vụ, ngày mai biết giải thích với trưởng phòng thế nào đây? Không. không chỉ ngày mai, ở vũ trường nhất định xảy ra hỗn loạn.

“Người có đeo thứ đó không?” Đại ca nhíu mày nhìn ta, hà khắc hỏi.

“Cái đó…” Ta suy nghĩ một chút, “máy nghe trộm?… không có”

Đại ca đột nhiên xít lại gần ta, ta cảm giác có cái gì đó không đúng, muốn chạy trốn nhưng đã trễ rồi, “A!” Đại ca hôn ta, đầu lưỡi duỗi ra mà đi vào, điên cuồng nóng bỏng mà hôn, ta không thở được, bị buộc phải nuốt nước bọt, căn bản cũng không hiểu tại sao lại biến thành như vậy?!

“A… Không…” Đầu lưỡi đại ca quấn lấy đầu lưỡi ta không chịu buông ram một lát yên ổn giữ lấy, một lát lại vừa trêu chọc, đầu lưỡi ta né tránh, lòng ta nhảy như bị giật điện, toàn thân cứng ngắc, chỉ cảm thấy một làn khí xông thẳng lên mặt, gò má, đại ca đã giữ được bờ vai ta, đổi góc độ hôn, ta không có thể trốn được, bị hắn áp đảo trong xe rồi!


Nụ hôn nồng đậm dần dần trở nên nhẹ nhàng, ta cảm giác được đại ca là trêu chọc ta, hạ lưỡi xuống rồi lại hôn, ma sát làm đầu lưỡi ta đau, đôi môi như có lửa nóng, hắn hạ ta ở phía trên, vững vàng giữ chặt lấy tay ta, khẽ cắn môi của ta, rồi lại duỗi thân cuốn vào đầu lưỡi…

Từ trên xuống dưới, miệng của ta bị cái đầu lưỡi linh hoạt kia quấy đến ngạc nhiên, nhưng lại tê tê khiến cho ta không còn chút sức lực, thân thể khẽ phát run, ta rất nóng, rất khó chịu, vừa chống cự sức của đại ca mà nghẹn ngào khóc lên.

Thấy nước mắt của ta, đại ca rốt cuộc cũng dừng tay, giơ lên mặt của ta, một chút ăn năn cũng không có, lạnh lùng bảo: “Ta nói rồi, ta không ngươi làm công việc ở đây!”

“Ta là cảnh sát!” Ta nhìn hắn, ánh mắt uy nghiêm lạnh lùng nói, mặc dù nước mắt vẫn còn vương.

“Chẳng phải ngươi biết ta sẽ đối đãi cảnh sát thế nào rồi sao?” Đại ca lạnh nhạt nói “Ta sẽ bẻ gãy chân của hắn, sau đó dùng cây băm vằm đầu ngón tay của hắn, ta là lưu manh, Hà Phong, đừng khiến ta không khách sáo!”

Ta hoàn toàn bị khí thế đại ca làm cho kinh sợ, mặc dù rất sợ, nhưng ta cũng dừng nước mắt, run rẩy đáp “Nhưng chúng ta đã có ước định, ở nhà ngươi là đại ca, nhưng ở bên ngoài, hắn đạo bạch đạo, không liên hệ lẫn nhau, ta điều tra chuyện Lý Hàn, cũng không uy hiếp được Kim Ẩn Tổ, hơn nữa cho dù có… Cũng là trách nhiệm của ta”

Đại ca không nói một lời nào nhìn ta chăm chú, đây là lần đầu tiên, ta ở trước mặt hắn mà nói ra lập trường của mình,

Bên trong xe giờ đây trở nên vô cùng lạnh, tài xế từ kính chiếu hậu liếc chỗ ngồi phía sau một cái, vừa hết sức chăm chú nhìn về phía trước, ta cảm thấy đây là một ngày bết bát nhất trong đời ta! Ta lại nói ra khỏi miệng mình, Nắm lấy đầu gối mình thật chặt, nhưng nước đã đổ thì khó hốt, đại ca có thể cảm thấy Kim Ẩn Tổ đang nuôi hổ gây họa hay chăng?

Ta sốt ruột run người, đại ca nhìn ta chăm chú một lát, dời tầm mắt đi, nhìn về xa lộ cao tốc phía trước, đột ngột đáp: “Đây là con đường ngươi lựa chọn”

Ta mở trừng hai mắt, không biết đây là ý gì?

“Một khi đã bắt đầu sẽ rất khó quay đầu lại, từ ngày ngươi muốn làm cảnh sát trở đi, ta biết sớm muộn gì cũng có một ngày, ngươi sẽ đem súng mà hướng về phía ta…”

“Cảnh Nghị ca…” Đôi mắt của ta đỏ hoe.

“Nhưng, ta sẽ ở bên cạnh ngươi” đại ca đưa tay qua cánh tay ta, chạm nhẹ vào mái tóc của ta, “Ta sẽ không bỏ ngươi lại, Tiểu Phong, nếu như ngươi cảm thấy khó lựa chọn lời mà nói…, ngươi phải nhớ kĩ, ta cũng không hận ngươi”

Ta quả thật không thể tin được vào lỗ tai của mình, ta cho là đại ca sẽ hận ta tận xương tủy, kêt từ khi ta trở thành cảnh sát, hắn bắt đầu phòng bị ta, mặc dù vẫn là đại ca của ta, nhưng chuyện của Kim Ẩn Tổ, trên căn bản cũng không để cho ta biết.

“Nhưng là,” đại ca lại nói, “Ngươi muốn vặn ngã Kim Ẩn Tổ cũng không dễ dàng, bởi vì ta sẽ không để cho ngươi làm như vậy, ngươi nên chuẩn bị tâm lí đi.”

“Dạ” Ta gật đầu lia lịa, trên thực tế đại ca cũng không căm hận ta chút nào, khiến cho ta cao hứng mà mê muội!

“Ngươi muốn tiếp tục làm nằm vùng phải không?” Hắn nhấc chân lên, nghiêng đầu hỏi.

“Phải… Đây là công việc” Ta vội vàng cường điệu nói.

“Tốt lắm” hắn nhìn vào cái đồng hồ, thong dong đáp. “Thứ bảy tuần sau, ta cùng Lý Hàn hẹn hắn đi du thuyền, ngươi sẽ do ta bao, Lý Hàn nhất định mang ngươi đi, Chủ Nhật trở về Seoul, ta ở nơi này báo với ngươi trước một tiếng, hi vọng ngươi có điều giác ngộ.”

“Cái gì giác ngộ?”

Đại ca thở dài, thẳng thắn đáp, “Ta sẽ cùng người ân ái”


Trước mắt ta trở nên trống rỗng, tất cả tri giác giống như bị trôi biến đi, đại ca nói cái gì? Ta phí sức mà trợn mắt há hốc cả mồm!

“Đại ca… Ngươi đang nói đùa sao?” Ta cà lắm mở miệng vài tiếng.

“Ở du thuyền không gian hẹp hòi, ngươi cho là Lý Hàn sẽ không nhìn ra ngươi nằm vùng sao?” Đại ca chẳng thèm ngó tới đáp, “Chẳng lẽ ta với ngươi nằm ở trên một cái giường chỉ vì uống rượu?”

“Có thể đóng kịch a” Ta cãi lại nói. “Lý Hàn không dám ở trong phòng thì ta giả bộ, chỉ cần tùy tiện tạo tiếng động ra ngoài…”

“Tùy tiện?” Đại ca cắt dứt lời ta mà nói…, lấy một chút thâm trầm, ánh mắt không vui hướng về ta, ta bị hắn nhìn toàn thân phát sợ, “Sao, làm sao vậy?”

“Ngươi rõ ràng vẫn không hiểu chuyện” đại ca thường chán đời, khi có ta đã quen cưng chiều, chẳng qua trước kia có chút bất đồng, nhưng ở đây sự cưng chiều gần như là cuồng nhiệt, ta không tự chủ được mặt đỏ lên, rốt cuộc biết, trong mắt hắn, ta không chỉ là đệ đệ mà thôi…

Tim đập bịch bịch, tránh tầm mắt đang nóng rực của đại ca, theo bản năng mà hướng về bên kia trốn.

Đại ca tiến tới gần ta, đưa tay lại cửa xe, ta bị vây trong không gian nhỏ hẹp, sợ hết cả hồn vía, không dám ngẩng đầu, chỉ dùng cánh tay cản trở hắn, “Ca…”

“Đối với ta tùy hứng cũng vô dụng” đại ca cúi đầu, cố ý thở hơi nóng bên tai ta. “Chỉ có chuyện này, ta sẽ không thỏa hiệp…” Đại ca hôn lên môi của ta, một nụ hôn nhẹ nhàng, ta hoàn toàn hỗn loạn, chỉ biết là đại ca đang hôn ta triền miên, để cho cơ thể ta như một mảnh tuyết trắng, đe dọa bởi nhiệt độ nóng đến kinh người.

Cục cảnh sát Trung Thành, tổ chống phản động Trong phòng họp, không khí hết sức khẩn trương, trưởng phòng Kim Vĩnh Húc đừng ở trước, cầm bút đen mà phát họa khu vực thủy lộ du thuyền Lý Hàn đi qua. Du thuyền từ bến tàu Nhữ Hĩ, trải qua Ma Phổ, Tây Giang, dọc theo Hán Giang Bắc Thượng, sau đó ra biển, chạy qua Kim Phổ và đảo Giang Hoa, dừng lại đây một chút, về sau chạy nhanh tới bến tàu Nhân Xuyên, tại phi trường Nhân Xuyết đáp phi cơ trở về Seoul, tổng cộng hai ngày, đây là khoa tình báo khẩn cấp đã thu thập và định lường trước, trưởng phòng quyết định hợp tác với cảnh sát đường thủy theo dõi toàn bộ quá trình.

“Lần này động thái Lý Hàn không nhỏ, muốn mời ba đại bang phái, bao gồm Kim Ẩn Tổ, nói không chừng có thể điều tra ra được nơi trú ngụ của những cô bé kia, Nhữ Hĩ, Giang Hoa, Nhân Xuyên, các bến tàu này đều có người chú ý trên dưới, Hà Phong, Trịnh Bân lần này không thể cho lên thuyền, trên thuyền không có người của mình, ngươi phải cẩn thận một chút, an toàn là trên hết.”

Trưởng phòng cấm lấy màu đỏ, làm mấy cái kí hiệu trọng yếu, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Tổ tình báo có nghe trộm toàn bộ tín hiệu, Hà Phong, lần này ngươi muốn mang máy nghe trộm, cùng lắm, ta suy nghĩ đến thân phận xã hội của ngươi, nên đã kêu bộ phận kỹ thuật đem máy nghe trộm đặt ở trong giày da của ngươi, là sản phẩm nhựa mới nhất, sẽ không dễ bị phát hiện”

Trưởng phòng vừa dứt lời, đã có người gõ cửa thủy tinh phòng làm việc đi đến, trong tay của hắn mang theo một cái hộp, ta nhận ra hắn chính là người anh em bên bộ phận kĩ thuật”

Trưởng phòng hướng về hắn gật đầu, ý bảo hắn ngồi xuống, sau đó lại để cho người mở dụng cụ chiếu hình, bắt đầu phân tích cách bố trí người cặn kẽ hơn, ta nhìn kĩ hình đặc tả của Lý Hàn, Kim Tại Triết, Phác Thạch Anh, đại ca, trong lòng cũng có chút vẩn vơ như đang bị tê dại!

Ta mỗi ngày ngó chừng lịch, cầu nguyện thứ bảy đừng tới, hoặc là Lý Hàn có cái gì gấp mà hủy bỏ buổi gặp, nhưng ông trời lúc nào cũng đối nghịch cùng ta, mấy ngày qua không chỉ không có cái gì quan trọng phát sinh, khí trời còn tốt, vạn dặm không mấy, cuối thu mát mẻ, đài khí tượng nói. hai ngày cuối tuần thời tiết sẽ tốt, thích hợp cho các buổi dạo ngoài trời, mặt ta như đưa đám!

Dựa vào tính tình đại ca mà nói, một khi hắn đã quyết định chuyện gì, rất khó để hắn dừng tay, hơn nữa vấn đề ta cũng kiên trì muốn làm cảnh sát, đại ca cũng chẳng sai, cho dù hắn có yêu cầu ra sao, thì ta cũng như vậy…

Thùng thùng, Trịnh Bân đột nhiên gõ lên cái bàn của ta, ta bối rối ngẩng đầu, “Cái gì?”

“Trưởng phòng gọi ngươi” Trịnh Bân ý vị sâu xa nhìn ta một cái. “Ngươi không thoải mái sao?”

“Không có” Ta vội vàng phủ nhận, trưởng phòng ở phía trước nói: “Hà Phong, chúng ta ở động Long Giang có cho người thuê một phòng nhỏ, dựa theo tình hướng của ngươi sắp xếp, có hai gian phòng, phòng bếp nhỏ cùng phòng vệ sinh, bộ phận kĩ thuật đã bố trí tượng đầu cùng máy nghe trộm, ngươi mang chút ít vật phẩm tuy thân đi qua, tâm lực làm cho người ta có cảm giác đó là một chỗ ở”

Ta gật đầu, Ngôi nhà được ngụy trang cẩn thần, điền địa chỉ là trước đây thật lâu, cha và mẹ ta từng có cái tiểu nhà trọ này, giờ ta không nỡ xa nó nên mướn, Trịnh Bân có tới chơi mấy lân, hắn cho là ta sẽ ngụ nơi đó, thật ra thì ta sẽ đưa hắn ra cửa sau, ta cũng sẽ len lén rời đi.


“Thủ hạ Lý Hàn sáng sớm ngày mai sẽ đi đón ngươi, sau đó người đi đến bến tàu Nhữ Hĩ, chuyện người cần làm, chính là chú ý nhất cử nhất động của các lão đại, còn phải hết sức cố gắng thu thập chứng cứ.

“Dạ” Ta thật tình đáp

Chỉ cần Lý Hàn sa lưới, ta có thể kết thúc những ngày hỗn loạn của cuộc sống nằm vùng này, đại ca cũng hứa sẽ không hận ta chuyện gì, hắn chẳng qua là đang hù dọa ta thôi, ta thở ra một hơi dài mà tự an ủi mình

Năm giờ rạng sáng thứ 7 – trời rất lạnh, đại khái chỉ khoảng 5 độ C, ta nhìn thoáng qua cái đồng hồ báo thức màu lam, ôm chăn từ trên giường bò dậy, đi về phía phòng tắm.

Ta là một người yêu giường đệm nhà mình, trước hoàn cảnh đổi mới, ngày hôm qua cả đêm trằn trọc trở mình, hơn nữa, dưới lầu cũng rất ầm ĩ, căn bản là không ngủ được, hơn nữa do áp lực rất lớn, tâm tình buồn bực, cho dù có cho ta bao nhiêu thời gian để ngủ đi nữa cũng vô ích. Trong phòng tắm không có bồn tắm, chỉ có một gian để tắm rửa được tách ra bằng cánh cửa thủy tinh sáng tinh. Ta đem bàn chải đánh răng cùng kem đánh răng bạc hà mà bước vào.

Dời vòi nước nóng đi chỗ khác, ta vừa tắm gội vừa đánh răng, baba với đại ca cũng có thói quen tắm rửa từ rất sớm, cho dù bất kể khí trời thế nào, bọn họ cũng dùng nước lạnh mà tắm gội.

Ta nhìn đám bong bóng, suy tư không biết tối nay sẽ xảy ra chuyện gì, nếu như suy nghĩ nghiêm túc, có thể đến mức không đủ sức mà đi ra khỏi nhà trọ, thở dài, giơ vòi hoa sen vọt nước mạnh vào mình.

Mặc dù gọi là Hắc Quỷ, nhưng da tay của hắn cũng không phải là ngâm, ngược lại còn rất trắng, “Hắc” là để chỉ người hắn cao hơn hai thước, da thịt mạnh mẽ, thật giống như mấy gã Tây đen ở Mĩ.

Hắn Quỷ vì mang tội dụ dỗ trẻ vị thành niên, bị phán năm năm tù giam, nhưng năm năm trong tù không đủ để cho hắn hối hận, cải tà quy chánh, ngược lại ra tù rồi càng nghiêm trọng hơn, hơn nữa thù hận cảnh sát vô cùng, bởi vì đánh nhau khá giỏi nên được Lý Hàn mời về làm gác cửa.

Ta ngó chừng sắc mặt trắng bệch của Hắc Quỷ, âm thầm thề muốn để cho toàn bộ cả bọn bỏ tù!

“Làm gì mà chậm quá đi?!” Hắc Quỷ đã nắm trong tay cái túi du lịch PUMA của ta, không thèm nhìn đến rồi ném ven đường

“Ngươi làm gì vậy?”

“Cầm lấy cái này.” Hắn cười hung ác mấy tiếng, từ sau xe mang tới cho ta một cái túi du lịch khác, là tui hiệu LV. “Làm xong hôm nay, hết thảy nhiều thứ quý giá khắp Đông Tây đã có thể mua được rồi”

Ta mở cái khóa kéo màu vàng, bên trong chỉ có ba bốn bộ mỏng không giống như quần áo lót, có lông trắng như tuyết, cũng có hoa văn da báo, thật là thứ lưu manh, ta âm thầm cắn lưỡi.

“Điện thoại trên người đâu? Giao ra đây.” Hắn Quỷ một mặt mãnh liệt đạp chân ga, một mặt nói.

“Mới vừa bị ngươi vứt bỏ rồi!” Ta cố gắng không biểu lộ cảm xúc khó chịu trong lòng.

“A, thế thì tốt, đỡ phải lôi thôi, đúng rồi, cái hộp kia, xuống thuyền giao lại cho Lý Hàn ca, giao rồi thì được nhận hai mươi vạn nguyên tiền thưởng”

Bởi vì không rõ hắn đang nói cái gì, cho nên ta hơi sững sờ ngơ ngác một chút, nhưng theo sát anh mắt ranh mãnh của hắn, ta lập tực phản ứng, cần lại cái hộp trong tay một cách nghiêm chỉnh!

“Đừng có lười biếng, Lý Hàn ca mà tức giận lên rất là đáng sợ!”

Có lẽ thấy ta ngạc nhiên, hắn tự tay tay dùng sức nhéo một chút vào đùi của ta.

Trong nháy mắt, hộp giấy bị ta bóp nghiến rồi, may mà hai tay núp trong bọc, hắn bật cười ma quái.

Lý Hàn đáng sợ sao?

Đó là ngươi chưa biết bộ dạng tức giận của hắn! Mặt ta ôn hòa đáp lời, mặt khác rất muốn tung một cước đạp vào mặt của hắn, đến lúc đó xem hắn còn giỡn ngông nữa không, tàn tật vĩnh viễn!

Nếu hắn thấy một quyền của ta, có thể trước mặt ta mà lớn lối kiểu đó sao?


“Đến rồi”. Kéeet… Một tiếng đạp thắng xe lại, hắn dặn dò lần cuối “Chuyện gì không nên nói đừng nói, không nên xem đừng xem, nếu ngươi muốn bảo toàn tính mạng, đi xuống đi.”

Ta khẽ gật đầu, cầm lấy túi du lịch, xuống xe.

Ta đứng trên cầu tàu. Bất luận là nơi đâu, ánh mắt của đại ca vẫn sẽ như thế, khí thế hung hãn, có người cho rằng đó là bóng đêm của thế giới vương giả, làm cho không người nào có thể quên được hình tượng, một ánh mắt liếc xéo cũng đủ để cho bọn lâu la sợ đến phát run, có đôi khi, ta nhìn hình ảnh đại ca mà ngẩn người, có thể khó tin một chút, một con người có thể làm ảnh hưởng đến cả sự an toàn của Seoul, lại là người nhà ta sao?

Nhị ca rất ôn nhu, tam ca rất tùy hứng, đại ca chính là đáng sợ nhất, nhưng, từ nhỏ bản năng của ta đã muốn theo đuổi đại ca, len lén nhìn phản ứng của hắn. khi hắn khen ngợi ta luyện Taekwondo tốt, ta sẽ thích thú cả ngày! Ta trốn học đi xem cuộc thi túc cầu, hắn phạt ta đứng ở góc tường, không cho ăn cơm, nhưng ta biết, lúc ta bị phạt, hắn một mực vẫn bên cạnh ta, ta chưa ăn cơm, hắn cũng sẽ không ăn, mặc dù nhị ca cùng tam ca mạo hiểm cùng nhau chịu phạt, lúc nửa đêm len lén mời ta ăn mì xào.

Thời thiếu niên vô tư lự, mặc dù có làm sai, có sợ bị đại ca mắng mà không dám về nhà, nhưng, ta lại càng sợ khi đại ca bảo im miệng không được phép nói, không thèm nhìn ta, cảm giác lúc ấy trong ta rất mâu thuẫn.

Ta ngẩng đầu, nhìn chăm chú vào đại ca, hắn đã là bang chủ đệ nhất bang ở Hàn Quốc, dung nhan càng thêm ngoan cường uy phong, ta rất bàng hoàng, lần đầu tiên cảm thấy sốt ruột đến cả lòng bàn tay cũng đổ mồ hôi,

Nhắc tới bang chủ Phác Thạch Anh, là một lão đã gần sáu mươi tuổi, nhưng mặt mày lại hồng hào, tràn đầy sinh lực, hắn lớn tiếng cùng đại ca chào hỏi, tất cả đều dùng “tiếng lóng” người bình thường căn bản nghe không hiểu, ta đi tới, hộ vệ của đại ca lục soát thân thể và hành lý ta một chút, gật đầu cho ta đi qua.

“Vì này là…” Phác Thạch Anh cảm thấy rất hứng thú mà đánh giá ta.

“Là lễ vật Lý Hàn tặng cho ta” Đại ca đưa tay, đem ta kéo đến bên cạnh hắn, “Như thế nào?”

Phác Thạch Anh hắng giọng cười to, cảm thấy rất có ý tứ. “Hắn đưa cho ngươi một nam nhân? Không phải là ta đã già cả rồi chứ? Phác bang chủ, từ lúc nào mà ngươi cao hứng chơi với thứ này rồi? Ta nghe nói ngươi chuẩn bị kết hôn a?”

Hắn thần thần bí bí hỏi, “Ta nghe đồn là mua nhẫn kim cương đó sao? Ha ha, Lý Thải Hiền cũng là một người nữ nhân rất giỏi a!”

Ta hơi bị kích động, ta từng thấy Lý Thải Hiền hồi học trung học cấp hai, là một người rất đẹp, lại uống rượu rất lợi hại, nàng cùng đại ca là thanh mai trúc mã, tốt nghiệp trung học xong, nàng cùng chung sống với đại ca, ở ngoài mở một tiệm thời trang cao cấp, một tuần đại ca sẽ dành hai ngày cùng nàng qua đêm ở đó, mặc dù không có tuyên bố gì, nhưng mọi người đều biết, bọn họ sớm muộn gì cũng kết hôn, ba ba từ sớm đã xem Hiền tỷ là một người vợ của đại ca rồi.

Đại ca cười cười, “mua nhẫn kim cương không nhất định là phải kết hôn a, ta mua một hộp, chẳng lẽ lại muốn ta đi tìm một tá nữ nhân sao?”

Phác Thạch Anh lại càng cười khoái chí “Đó là châu báu giúp làm ăn được hứng thú sao? Chỉ cần người mở miệng, nhất định ta sẽ đáp ứng cho ngươi”

Có thể băn khoăn do dự có ta ở đây, đại ca không tỏ thái độ, tiền tài làm ăn của Phác Thạch Anh, nguồn cung cấp là đến từ thị trường Hồng Kông và Việt Nam, Chuyện này cảnh sát và các bang chủ xã hội đen cũng biết, để nắm giữ căn cứ chính xác còn rất ít, dường như khó tra.

Lý Hàn từ bến tàu bên kia xa xa đi tới, đem theo rất nhiều người, mọi người ai cũng trang điểm ăn mặc xinh đẹp, ta nghiêng đầu nhìn lại, bất ngờ thấy hắn cùng mang theo nhiều cô bé tới đây, nhưng trong sáu cô bé ấy vẫn không có Khương Nguyên Tuệ.

“Đợi lâu, Phác bang chủ” Lý Hàn đưa điếu xì gà lên, rất ân cần mời đại ca, đoàn người hàn huyên mấy câu rồi lên thuyền.

Du thuyền của Lý Hàn xa hoa, boong tàu màu trắng, những bộ phần còn lại được sơn thành màu lam, mũi thuyền vẽ lấy cái neo sắt, đuôi thuyền duyên dáng hình cung, còn có một hồ bơi nhỏ, hết sức xa hoa.

Vừa bước lên thuyền, ta cảm thấy hơi say sóng, thuyền lay động rất nhỏ, ta đối với say sóng hay say máy bay cũng khá nhạy cảm, đại ca nắm tay ta một chút mà hỏi, “Khỏe không?”

Ta gật đầu, đi theo hắn vào khoang thuyền, khoang thuyền bố trí vô cùng xa hoa, đáng chú ý là quầy rượu tại phòng khách, thảm được làm hết sức mềm mại, dọc theo trong phòng khách là cầu thang xoay tròn lên tầng thứ hai, tổng cộng có năm cái gian phòng, mỗi gian phòng đều có phòng tắm ngắm cảnh, thủy thủ cùng người giúp việc ở gian phòng tầng thấp nhất của du thuyền.

Nhị ca cũng có du thuyền, nhưng hắn thích tự mình lại, là một cái du thuyền buồm màu trắng.

Đầu bếp đã chuển bị buổi trưa hải sản, các cô gái vừa lên thuyền đã đổi trang phục đồ tăm hết sức khiêu gợi, vây quanh Lý Hàn cùng Phác Thạch Anh, ta chú ý trong đó có hai cô bé nói tiếng anh rất chuẩn.

Vừa vào phòng ngủ, ta thấy một cái giường rất lớn, không có cách nào tránh được bàn tay đại ca, phòng tắm cùng phòng ngủ màu trắng liền một chỗ. Hơn nữa, phòng tắm được cách bằng thủy tinh trong suốt, vậy nghĩa là, từ đây đến hai ngày sau, coi như lúc ta đi vệ sinh cũng sẽ bị đại ca nhìn thấy sao?

“Ta…” Lòng đập bịch bịch, hoàn toàn không nghĩ đến hoàn cảnh “tình sắc” đến như vậy, cả ngón tay cũng cứng ngắc, “Ừ… Ta còn là…”

“Cởi quần áo” Đại ca ở sau lưng ta bình tĩnh bảo, rồi từ bên cạnh ta đi qua, ngồi xuống ở mép giường, nhìn thẳng vào ta, ta giống như bị điện giật, càng thêm hoảng sợ luống cuống.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.