Hắc Bang Lão Đại, Nhĩ Toán Mao!

Chương 19: Thái tử gia khẩu chiến đàn thư ~~ . .


Đọc truyện Hắc Bang Lão Đại, Nhĩ Toán Mao! – Chương 19: Thái tử gia khẩu chiến đàn thư ~~ . .

Người biết còn tưởng rằng tập thể bị điểm huyệt đạo đâu!

Ngụy Tỉnh rống lên một câu, tiếp theo mới vang lên âm thanh đọc sách thưa thớt, sau một lúc lâu quá mới hồi phục bình thường. Lại đứng một hồi, Ngụy Tỉnh mới trở lại văn phòng đi. Người vừa đi, trong phòng học âm thanh đọc sách nhất thời giảm xuống, nhưng không dám nhỏ quá mức, ong ong như là một đám ruồi bọ. Ngụy Tỉnh cũng mới đi vài bước, kéo kéo khóe miệng, lại xen vào nữa.

“Hữu Dạ, các nàng nói ba ba của ngươi rất hoa tâm, không thích.” Phía trước nam sinh giơ sách vở lắc lắc cổ nhìn Hàn Hữu Dạ, cằm lại hướng nữ sinh trước mặt mang tới nâng, tiếp tục nói: “Chính là kia ảnh chúng ta vẫn phải chụp, làm sao bây giờ? !”

Phàm Mộ Phi cũng khẩn trương nhìn Hàn Hữu Dạ, phải biết rằng, lớp bọn họ chính là bị gọi là lớp chưa từng có suất ca, tại Cảng hoa trung học mà nói, chưa bao giờ có một lần trong một lớp hơn phân nửa tất cả đều là suất ca, đổi chút kiểu tóc, mang đồ trang sức trang nhã là có thể chụp kịch thần tượng. (này tuyệt đối không phải khuếch đại nga, lúc ấy lớp chúng ta trừ bỏ mười mấy người diện mạo thiên hạ, còn lại toàn bộ hình dạng chúc thanh tú, trước năm tên vẫn là siêu cấp suất ca, bây giờ còn nhớ rõ uỷ viên thể dục bọn ta cơ bụng mê người, đáng tiếc, bạn hữu này bị ta đây ngồi cùng bàn ăn.) nữ sinh trong lớp trước kia đều là chụp ảnh bọn họ đổi tiền tiêu vặt, hơn nữa còn phân cấp bậc, Phàm Mộ Phi tự nhiên là giá cao nhất, Hàn Hữu Dạ tiếp theo, nếu là hai người chụp chung giá sẽ rất cao, trước kia thôi cũng là mắt nhắm nắt mở, dù sao bọn họ lúc ấy còn mặc y phục, nữ sinh kiếm tiền mua đồ ăn vặt bọn họ cũng có phần, nhưng này lần bất đồng a, tuy rằng không phải là lõa chiếu (chụp lõa thân) nhưng cởi áo tuyệt đối trốn không thoát, nói không chừng còn muốn bày nam nam POSS! Tại lớp học lúc lắc coi như xong, nhưng này ảnh chụp thật không biết sẽ lưu lạc phương nào, không cần a ——! !

“Tan học nói sau.” Hàn Hữu Dạ mí mắt cũng chưa nâng, thản nhiên nói. Người anh em kia cũng không dây dưa, bật người quay đầu tiếp tục ong ong đương ruồi bọ đi. Hàn Hữu Dạ nhìn chằm chằm chữ cái tiếng Anh xiêu xiêu vẹo vẹo, một cái từ không thấy đi vào, muốn đông muốn tây, bất tri bất giác tiết học đã sớm kết thúc. Tiếng chuông vừa vang lên, một đám người lập tức vây lên, nam tả nữ hữu, phân biệt rõ ràng, Hàn Hữu Dạ kéo kéo khóe miệng, đây là đang đánh giặc đi.

“Hữu Dạ, chúng ta trải qua một phen thâm tư thục lự (suy nghĩ tường tận), cảm thấy được cha ngươi thật sự không thích hợp với ban đạo chúng ta. Chúng ta tuy rằng thích xem nam nam, nhưng không muốn lấy hạnh phúc ban đạo để vui đùa, thực xin lỗi, việc này chúng ta không giúp được.” Các nữ sinh thực thành khẩn nói, tuy rằng ngay từ đầu các nàng trong lòng vui đùa cũng rất nhiều, nhưng là sau khi thấy Hàn Thiên Long đã cảm thấy không được, vừa thấy chính là cái trò chơi nhân gian, trên đời hảo nam nhân còn nhiều mà, không tất yếu đem ban đạo tuấn mỹ vô cùng của các nàng cùng một cái hoa tâm đại la bặc (củ cái) xứng một đôi đi!


Hàn Hữu Dạ không lên tiếng lấy điện thoại di động ra, mở ra ghi âm, bên trong lập tức xuất hiện đoạn đối thoại của Hàn Thiên Long cùng Hàn Hữu Dạ tối hôm qua. Các nữ sinh nghe thỉnh thoảng phát ra vài tiếng cười hi hi ha ha, nhưng càng đi về sau càng nghiêm túc, đặc biệt nghe được Hàn Thiên Long câu kia ‘cha đã làm tốt chuẩn bị truy cả đời’, nhất thời mỗi người đều là cúi đầu suy nghĩ sâu xa, ngẫu nhiên nhìn lẫn nhau. Chờ ghi âm mở xong rồi, Hàn Hữu Dạ khép di động lại, thản nhiên nói: “Đây là ghi âm đoạn đối thoại tối qua, ba ba của ta không biết.”

Ngụ ý chính là những lời đó đều là lời tâm huyết của Hàn Thiên Long, nếu thực là như vậy nói, có lẽ chính là một đoạn hảo nhân duyên.

“Nhưng là chúng ta cũng không thể tin tưởng lời nói một bên của ngươi.”

“Các ngươi nếu vẫn là hoài nghi ta cũng không có biện pháp. Đây là căn cứ chính xác duy nhất ta có thể nghĩ ra được có thể chứng minh ba ba của ta là thật tâm thích ban đạo.” Hàn Hữu Dạ hơi hơi cúi đầu, tiếp tục nói: “Ta thực hiểu biết ba ba của ta, hắn là thực hoa tâm, nhưng ta có thể cam đoan hắn nếu là thật sự động tâm tuyệt đối là không oán không hối hận, ta là con của hắn, không ai so với ta hiểu hắn rõ hơn. Cho dù không ai giúp hắn, ba ba của ta cũng sẽ không buông tha, tương lai chuyện cướp tân lang tuyệt đối sẽ phát sinh. Mời các ngươi hỗ trợ, bất quá là muốn ba ba của ta sớm một chút đuổi tới người hắn thích, các ngươi không giúp cũng chẳng qua là đã muộn, kết quả không có gì thay đổi. Về phần các ngươi tối hôm qua nhìn đến, ta giải thích cái gì chỉ sợ cũng không thể cho các ngươi vừa lòng, hơn nữa ta cũng không muốn giải thích, ta liền hỏi một câu, nếu là đêm qua là ban đạo ôm nữ nhân, mà ba ba của ta thủ thân như ngọc, các ngươi là không phải đã cảm thấy ban đạo không xứng với ba ba của ta ?”

“Nhưng đêm qua chính là ba của ngươi ôm nữ nhân! Lại không phải ban đạo chúng ta.”

Hàn Hữu Dạ châm chọc cười, “Vậy nhóm các ngươi cảm thấy được ban đạo sống 28 năm vẫn là xử nam đi.”

“…”

“Ban đạo không có bạn gái, kia các ngươi là cảm thấy được ban đạo nhiều năm vậy đều là tự an ủi đi!” Hàn Hữu Dạ tựa tiếu phi tiếu, các nữ sinh giậm chân, trong đầu không thể khống chế nghĩ tới vẻ mặt ban đạo hoàn mỹ của các nàng lúc tự an ủi, nhất thời một đám đỏ mặt, mắng: “Hàn Hữu Dạ, không nghĩ tới ngươi cũng vô sỉ như vậy!”

“Có sao?” Hàn Hữu Dạ rốt cục thể hiện ra da mặt nam nhân dày như tường thành, nhìn nhất bang huynh đệ chung quanh, vô tội hỏi: “Ta có vô sỉ sao?”


“Không có!” Chúng nam sinh sắc sắc cười, “Các cô bé, tất cả nam nhân đều giống nhau, đừng tưởng rằng thân là lão sư, ban đạo sẽ so với hắc bang lão Đại cao quý đi nơi nào! Tất cả nam nhân đối mặt ‘sắc’ đều là giống nhau, hắc hắc ~~ ”

“Cút! Thu hồi bộ mặt muốn bị đánh của các ngươi đi!” Các nữ sinh giơ đôi bàn tay trắng như phấn hận không thể xông lên đi hung hăng làm thịt một chút, rồi lại không nói gì mà chống đỡ, biết rõ Hàn Hữu Dạ là già mồm át lẽ phải, cố tình liền tìm không thấy lời phản bác! Thật sự là buồn cười!

“Ai, các ngươi đừng nóng giận.” Hàn Hữu Dạ đại giác hãnh diện một phen, chủ đạo quyền rốt cục đến trên tay hắn , “Ban đạo hoa không hoa tâm ta là có chứng cớ đích. Trước đừng trừng mắt, hãy nghe ta nói, nhà của ta là hắc đạo, thuộc hạ rất nhiều hộp đêm, ta có ở nơi nào thấy qua ban đạo còn có ba tên đêm qua, Mộ Phi có thể làm chứng.”

Các nữ sinh ‘bá’ quay đầu nhìn về phía trưởng lớp thành thật, gặp người sau khẳng định gật đầu, rốt cục hoàn toàn không còn lời nào để nói. Nguyên lai ban đạo hoàn mỹ không tỳ vết trong lòng các nàng thật sự cùng cha Hàn Hữu Dạ không chuyện ác nào không làm là cùng nhất loại a… .

Hàn Hữu Dạ vui vẻ nheo lại ánh mắt, chống má nhìn nhất bang nữ sinh, hỏi: “Bây giờ còn giúp không? Đương nhiên, đáp ứng giúp, cuối tuần có thể đến nhà của ta, ngày đó sinh nhật của ta, ba ba của ta mở cho ta một cái PARTY, thỉnh rất nhiều minh tinh.”

“Thật sự!” Các nữ sinh vừa nghe minh tinh, gì cũng không để ý.

“Đương nhiên.” Hàn Hữu Dạ khiêu mi, “Kia có giúp một tay không?”


“Giúp!”

Hàn Hữu Dạ cảm thấy mỹ mãn, thu phục!

“Nhưng là ảnh chụp chúng ta vẫn là muốn chụp! Các ngươi đừng tưởng rằng thoát được!”

Chúng nam sinh im lặng… . .



Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.