Hắc Ám Cưng Chiều: Vương Phi Chớ Làm Chuyện Xấu

Chương 48: Đạo Cao Một Thước 2


Đọc truyện Hắc Ám Cưng Chiều: Vương Phi Chớ Làm Chuyện Xấu – Chương 48: Đạo Cao Một Thước 2 tại website TruyenChu.Vip

Edit: Như Nguyện
Hai ngày sau khi Thập Tam vương gia ít khi lộ diện dịu dàng trình diễn màn “Cầu hôn ký” lãng mạn, khiến người rơi lệ, danh tiếng “Ôn Nhu Hương” liền “Oanh ——” một cái lập tức nổ tung, nhân khí so với trước kia vượng không ít, có khách đặc biệt chờ tại nơi này tìm vận may, muốn tận mắt xem một chút Thập Tam vương gia có danh tiếng trong truyền thuyết đến tột cùng là bộ dáng gì.
Lần này buôn bán chuyển biến tốt, cao hứng nhất chính là lão bản “Ôn Nhu Hương” Phượng Nương, nàng mừng rỡ mặt mày hớn hở, trong lòng trải qua thời gian dài chồng chất lo lắng cũng vì vậy mà tản đi.
Lần này nhờ phúc của Thập Tam vương gia, “Ôn Nhu Hương” mới có thể cải tử hồi sanh, vốn là đối với Thập Tam vương gia tràn đầy hảo cảm Phượng Nương lúc này đối với hắn càng thêm hết sức tràn đầy cảm kích, hận không được tự mình tới cửa nói cám ơn.
Tuy nói tình cảnh “Ôn Nhu Hương” trước mắt trở nên tốt hơn rất nhiều, nhưng so với kình địch “Tiêu Hồn Lâu”, buôn bán vẫn như cũ không phải rất lạc quan, âm thầm đau buồn nặng nề. Phượng Nương trong lòng rất rõ ràng, Thập Tam vương gia đưa tới cổ cảm giác mới mẻ này cũng là tạo nên hứng thú nhất thời, sau đó buôn bán ở “Ôn Nhu Hương” lại lần nữa trở về đáy cốc, thậm chí trực tiếp đóng cửa. Đây là chuyện nàng lo lắng nhất.

“Ôn Nhu Hương” nếu như không nghĩ biện pháp tự cứu lấy mình, nàng biết lo lắng ngày đó sớm muộn sẽ tới .
Đang lúc Phượng Nương than thở, ngoài cửa hai công tử trẻ tuổi chạy ào đi vào, trước mặt là mỹ nam tử môi hồng răng trắng tác phong nhanh nhẹn, nhắm mắt nàng cũng có thể phân biệt ra được tiếng bước chân của “Hắn”, đoán được bộ dạng xuất trần thoát tục như thế, giống như công tử tuấn tú từ trong họa đi ra, trừ Mộc Thuần Thuần thì còn là người khác.
Vị công tử trẻ tuổi phía sau kia cũng rất lạ mặt, nhưng vừa nhìn cũng biết đồng dạng là nữ giả nam trang, nhìn cô ấy là vội vàng hấp tấp, bộ dạng mạo mạo thất thất, tám phần là nha hoàn bên cạnh Thuần Thuần. Hơn nữa còn là người nha hoàn nhát gan.
Thân đường đường là Vương phi, tân hôn mới một ngày, lại chạy tới loại địa phương “Ôn Nhu Hương” này, chuyện như vậy đoán chừng chỉ có Mộc Thuần Thuần dám làm được.
Vì tránh tai mắt của người, tránh sự trêu chọc không đáng, Phượng Nương đem các nàng – chủ tớ hai người mang vào sương phòng lầu hai nói chuyện.
“Phượng Nương,người có nghe nói không?” Vừa vào phòng, Mộc Thuần Thuần liền toát ra một câu điên cuồng, mới vừa trên đường nghe dân chúng khắp thành đông một câu tây một câu nghị luận chuyện kinh người, cũng không biết là thật hay không.
Phượng Nương thong dong rót hai chén trà, đợi họ thở đều nhuận khí xong, mới đưa cho nàng thấm giọng.
“Con nói là chuyện Thụy Vương phủ cùng Trấn Đông Tướng Quân phủ đêm qua bị diệt môn?” Từ buổi sáng hôm nay, hai nhà xảy ra thảm án không giải thích được liền oanh động khắp thành, những chỗ thanh lâu, quán trà này đã sớm nhanh nhanh chóng chóng truyền đi, khiến lông cốt người nghe rùng mình sợ hãi.

Quả nhiên, tin đồn là thật.
Mộc Thuần Thuần trong đầu óc thoáng qua kinh ngạc nháy mắt ngây người, máy móc hỏi, “Toàn bộ, đã chết rồi sao?”
Nàng không quên, có một người nàng rất quen thuộc dính dấp trong đó, nàng cùng người này chưa nói tới thân tình, thậm chí ngay cả tình cảm cũng không có, theo lẽ thường, nàng cảm thấy vẫn có nghĩa vụ quan tâm.
Dù sao người kia, đã thay thế nàng gả vào Trấn Đông Tướng Quân phủ. Nếu không, hiện tại người chết, có phải hay không là nàng?
Giờ khắc thấy đáp này án, lòng của Mộc Thuần Thuần khẽ run lên hạ xuống, trong đầu lần đầu tiên hiện lên tình hình của Mộc Như Ý.

Sau khi theo Nhị nương cùng đại ca vào phủ không lâu, trong phủ lại nghênh đón một vị “Khách nhân tôn quý”, là một nữ oa so với nàng nhỏ hơn một chút, da rất xanh xao, thoạt nhìn rất suy yếu.
Về sau nàng mới biết, Như Ý thuở nhỏ yếu ớt nhiều bệnh, trước khi vào Mộc phủ từng nhờ qua thân thích trong nhà chăm sóc, thân thể khá hơn một chút sau mới được nhận về.
Như Ý vẫn không thích nàng, coi nàng như người lạ, có lúc trong phủ gặp phải cũng là mắt lạnh nhìn nhau. Đối với việc này, nàng một chút cũng không để ý, không sao cả.
Lòng nàng khẩn trương, việc Mộc Như Ý thật bất hạnh gặp nạn, nàng có thể trở thành “Hung thủ” gián tiếp!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.