Hắc Ám Cưng Chiều: Vương Phi Chớ Làm Chuyện Xấu

Chương 45: Bởi Vì, Ta Muốn Nàng 2


Đọc truyện Hắc Ám Cưng Chiều: Vương Phi Chớ Làm Chuyện Xấu – Chương 45: Bởi Vì, Ta Muốn Nàng 2 tại website TruyenChu.Vip

Edit: Tiểu Ngọc Nhi
Không biết là bởi vì hắn nói vô cùng nghiêm túc, hay là bởi vì nhìn thấy máu tươi rỉ ra từ phía dưới cằm hắn, chủy thủ trong tay Mộc Thuần Thuần hoảng hốt rơi xuống trên mặt đất.
Sau một khắc, sắc mặt tái nhợt, cả người run rẩy nàng ngay sau đó rơi vào một lồng ngực ấm áp, hai mảnh cánh môi ấm áp nhanh chóng phủ xuống, bá đạo bắt cái miệng nhỏ nhắn mềm mại, hơi thở phái nam trong nháy mắt xông vào trong miệng nàng, trong không khí mơ hồ lẫn mùi máu tươi.
“Ngô. . . . . . Ngô. . . . . .” Tay của nàng lung tung đánh vào thân thể tinh tráng, lúc này mới phát hiện ra dưới chăn bằng gấm của hắn không mặc mảnh vải, trải qua hai tay nàng quơ loạn lại tháo ra chăn gấm đỏ thẫm đắp lên trên người của hắn, lộ ra bắp thịt nửa người trên làm nàng má hồng tim nhảy loạn xạ.
Sức lực của một cô nương nhà lành sao lại địch nổi một đại nam nhân, liên tục phản kháng lại cũng chẳng lung lay hắn được nửa phần, ngược lại vô cùng tiêu hao sức lực của nàng .Nụ hôn của hắn mang theo trừng phạt, lần nữa nàng nhớ tới hành động thâm mật đêm qua, khóe mắt lại vừa lúc liếc thấy hắn nửa trần trụi cân đối, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng xanh chợt đỏ bừng.

Trong nháy mắt nàng bị hắn đè ở trên giường, phấn lưỡi linh xảo ấm áp như có như không trêu chọc nàng, thế nào tránh cũng không thoát, dây dưa lẫn nhau, hôn nàng đến thất điên bát đảo, đầu óc một mảnh trống không, nụ cười đỏ lên tựa như lửa đỏ ánh bình minh, vô cùng kiều diễm.
Cho đến khi nàng thiếu chút nữa là ngừng thở, nam nhân kia khẽ cười bên tai nàng mang theo từ ngữ đắc ý, “Ừ, thật ngọt! Vương phi bé nhỏ của ta còn chưa phải lúc nói chuyện đáng yêu nhất!” Nói xong, không quên hướng nàng cợt nhả trừng mắt nhìn.
“Vô lại, buông ta ra. . . . . . Nhanh lên một chút buông ta ra. . . . . .” Mộc Thuần Thuần vừa thẹn vừa cáu, mượn hơi sức toàn thân nghĩ đẩy ra thân thể to con của hắn, lại nghe được hắn muộn hanh nhất thanh, phát ra tiếng vang cực kỳ quái dị.
“Đừng động!” Cánh tay sắt dùng sức ôm chặt nàng không ngừng giãy dụa, nam nhân vẻ mặt rất là thống khổ, thanh âm cũng biến thành trầm thấp ám ách, “Cử động nữa, ta liền không dám bảo đảm kế tiếp sẽ làm ra chuyện gì.” ( Dan : câu này nghe s wen tai thế nhĩ ??? )
Giai nhân đang nghi ngờ, trên người nàng hương thơm nhàn nhạt hoa cỏ cùng thân thể xinh đẹp mê người không ngừng khiêu chiến của sự nhẫn nại hắn , không có biện pháp, ngồi trong lòng mà vẫn không loạn cái loại cảnh giới đó thiệt không bình thường, hắn còn không đạt tới. Bởi vì, hắn là một nam nhân bình thường.
Trời mới biết hắn nhiều lắm khó khăn, nhiều lắm thống khổ mới miễn cưỡng đè nén xuống dục vọng nam tính trong cơ thể hừng hực phún phát , hắn không muốn hù dọa nàng, càng không muốn mệt chết thân thể nàng mảnh mai , đêm qua Thân Bất Do Kỷ cùng điên cuồng đã làm cho thân thể của nàng không chịu nổi, mình mất khống chế nữa thì thân thể nàng làm sao chịu được?
Nói vậy hiện tại thân thể của nàng nhất định mệt chết đi.
Tay nhỏ bé đột nhiên chạm được dưới áo ngủ bằng gấm nổi lên một bộ vị nào đấy, lại nghe đến hắn nói câu kia ám hiệu tính cực mạnh, coi như nàng có ngu nữa cũng đoán được ý hắn chỉ là chuyện gì.
Một lòng hoa lệ lệ lăng loạn. ( ???)

Mặt đẹp càng phát ra e lệ, hận không được ở trên giường đào cái lỗ để trốn. Nàng lại không dám lộn xộn, đầu đẹp chôn ở trước ngực hắn dưới mặt áo ngủ bằng gấm, chỉ còn dư hai lỗ tai lộ ở bên ngoài đỏ bừng.
Thấy nàng 囧 dạng, Biện Dục không khỏi thấp giọng cười trộm.
Cười cười cười, cười nữa liền lấy đao chém đứt cây hại người kia. Mộc Thuần Thuần trong lòng mắng thầm. O_O !!!!
Chờ một chút, đao? Nàng mới vừa không phải quẹt làm bị thương cổ của hắn sao?
Nghĩ được như vậy, Mộc Thuần Thuần hỏa tốc từ trong ngực hắn nhanh nhẹn chui ra ngoài, tầm mắt theo dõi cổ của hắn vẫn mơ hồ rỉ ra máu tươi, bật thốt lên, “Bệnh thần kinh, máu cũng chảy thành như vậy mà trong đầu lại còn dính đầy ý đen tối.” Nam nhân quả nhiên là động vật dùng nửa người dưới để suy nghĩ .
“Đừng lo lắng, nàng sẽ không nhanh biến thành quả phụ .” Nam nhân khóe miệng nghiêng một cái, tà tà cười một tiếng, ngón trỏ như không có việc gì hướng trên cổ đảo qua, lại đem giọt máu dính trên ngón tay hướng trong miệng một mút, khí phách mười phần bổ sung, “Ta cũng vậy tuyệt không cho phép.”

Cái động tác hắn giống như vô tình lại làm cho Mộc Thuần Thuần lạnh cả sống lưng.
“Hừ! Ta mới không thèm làm Vương phi của ngươi, bất kể, ngươi hôm nay nhất định bỏ ta, hiện tại, lập tức, lập tức viết hưu thư cho ta.” Mộc Thuần Thuần nhớ tới chuyện mình bị hắn đùa bỡn, vẻ giận dữ lại hiện lên.
Nghe lời này, ánh mắt nam nhân trở biến thành lưỡi dao bén nhọn, cả người tản ra cuồng quyến lệ khí làm người ta khiếp đảm .
“Muốn ta bỏ nàng? Có thể.” Hắn đột nhiên lại đổi sắc mặt, khóe mắt ngưng một tia nắm chắc phần thắng tự tin cùng ngông cuồng, “Chỉ cần, nàng đem đồ của ta trả lại cho ta.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.