Hắc Ám Cưng Chiều: Vương Phi Chớ Làm Chuyện Xấu

Chương 38: Không Ai Có Thể Tổn Thương Nàng 5


Đọc truyện Hắc Ám Cưng Chiều: Vương Phi Chớ Làm Chuyện Xấu – Chương 38: Không Ai Có Thể Tổn Thương Nàng 5 tại website TruyenChu.Vip

Cửa lớn Dục vương phủ quanh năm đóng chặt nhưng hôm nay cửa lớn vương phủ lại mở rộng, trong phủ từ trên xuống dưới quét dọn không còn nhiễm một hạt bụi, ngay cả hai tòa sư tử bằng đá trước cửa cũng lau đến sáng lấp lánh lập loè, khôi phục uy vũ như trước. Khắp nơi giăng đèn kết hoa, mỗi một chỗ đều dán đầy chữ “ hỉ”đỏ thẫm 囍, rất là có không khí vui mừng.
Làm Mộc Thuần Thuần càng thêm thấy lì lạ hơn , hôm qua Dục vương phủ còn vắng ngắt đột nhiên trở nên náo nhiệt vô cùng, không biết chạy đâu ra đến một đống lớn nha hoàn cùng gã sai vặt lạ mặt , trước mắt nàng liền đung đưa ước chừng bảy tám tiếu nha đầu trẻ tuổi, vội vàng vì nàng trang điểm ăn mặc, đeo đồ trang sức, đổi giá y xinh đẹp.
Cũng không phải là lần đầu khi Mộc Thuần Thuần làm tân nương tử ,nên yên lặng ngồi, mặc cho những nha đầu kia muốn làm gì thì làm, không có khẩn trương, không có hưng phấn, không có đứng ngồi không yên, tóm lại không có biểu hiện gì đặc biệt.
Nhiều người làm việc cũng mau, trong giây lát, liền thấy trong gương đồng xuất hiện một tân nương tử đẹp như thiên tiên , mặt mày ngậm xuân, gò má vô cùng mịn màng điểm lên chút phấn, càng phát ra vẻ xinh đẹp động lòng người, môi anh đào kiều diễm ướt át, đúng là một tân nương xinh đẹp .

Bên cạnh bọn nha hoàn nhìn nàng đến ngây ngô, trước khi tô son phấn Mộc Thuần Thuần đã là vô cùng thanh lệ thoát tục, hôm nay thấy nàng điểm lên chút son phấn đơn giản , quả thật làm cho người ta kinh ngạc, giống như là tiên nữ trên trời hạ phàm, không cách nào hình dung diễn tả được.
Mộc Thuần Thuần thấy các nàng bộ dáng ngơ ngác, hướng gương đồng liếc một cái, rất là kinh ngạc, nhìn trái nhìn phải, phát hiện có một điểm không đúng, thích thú quay đầu lại hướng một vị nha đầu mặc áo váy bông hỏi, “Nhân Nhân, trên tóc của ta thế nào cắm nhiều đồ trang sức như vậy , mũ phượng như thế này ta sẽ mang không hơn .”
Lúc trước không có lưu ý, hiện tại mới phát hiện tóc ở phía sau uốn thành một búi tóc, trên búi tóc cắm đầy trâm hoa, đỉnh nghiêng búi tóc cắm một cái trâm phượng màu vàng kim, đặc biệt chói mắt, con Phượng Hoàng kia là hình dạng phượng hoàng đang dand cánh, mong muốn bay lên không trung, thật khí thế cao ngạo hiển nhiên vô cùng tôn quý.
Mộc Thuần Thuần không phủ nhận, trâm phượng kia thật là đẹp. Chỉ là, trong lòng nàng cũng âm thầm lầm bầm: trong phủ làm sao sẽ có trâm phượng quý như vậy?
Nhân Nhân là quản sự bọn nha đầu này, địa vị so với họ cao hơn một cấp, nghe được Mộc Thuần Thuần hỏi nàng vội lên tiếng, “Hồi vương phi, đây là Vương gia đặc biệt phân phó tụi nô tỳ búi cho vương phi kiểu tóc này, Vương gia nói mũ phượng quá nặng, vương phi mang khẳng định không thoải mái, cho nên không có cho người đội mũ phượng. Còn nói có chi trâm phượng này, thắng được thập đỉnh mũ phượng( Dan: có thể thay thế được mũ phượng? ).”
Nghe Nhân Nhân nói như vậy, Mộc Thuần Thuần rất là ngoài ý muốn, người nam nhân kia còn rất tỉ mỉ nha, biết đeo lên mũ phượng dầy cộm nặng nề không thoải mái, chỉ là, hắn tại sao muốn vì nàng nghĩ đây? Càng ngày càng không hiểu hắn. ( Dan: thì tại mimi chị chứ gì nữa, thiệt là!!!!)
Bên ngoài càng ngày càng náo nhiệt, giống như tới rất nhiều người, từng tiếng vang nói hỉ thanh( chúc mừng) rõ ràng nhẹ nhàng tới đây, đưa tới Mộc Thuần Thuần lòng rất hiếu kỳ, “Nhân Nhân, bên ngoài tới rất nhiều người sao?”

“Ừ, cực kỳ nhiều, giống như hội chùa. Trong phủ tiền tiền hậu hậu( trước trước sau sau) không sai biệt lắm có rất nhiều người tới, mới vừa rồi còn giống như nghe Tiền tổng quản nói muốn ở ngoài cửa vương phủ bày thêm 50 bàn lớn.” Nhân Nhân đem tình hình bên ngoài miêu tả một lần.
Hù dọa? Nhiều người như vậy!
Vương phủ to như vậy, nàng nửa ngày chỉ đi dạo một phần ba vương phủ, thế nhưng, đều đang chất đầy người, quá khoa trương đi.
“Tới đều là người nào?” Nàng chớp một đôi mắt lóe sáng , tò mò hỏi tới.
“Trên căn bản cũng là quan lại quyền quý ở Đô thành , vương công tử đệ ( con ông cháu cha), còn có rất nhiều quan viên trong phủ, thiên kim tiểu thư, đều đã tới, hơn nữa mọi người ăn mặc tươi tươi đẹp đẹp, rất có điểm muốn nhờ vậy để hoàng thượng để mắt tới trong cuộc chọn phi sắp tới .” Vừa nghĩ tới những thiên kim tiểu thư kia trang điểm lòe loẹt, Nhân Nhân liền muốn cười trộm, những tiểu thư kia ăn mặc phải xinh đẹp đi nữa cũng so ra kém vương phi một phần vạn, họ nếu là thấy vương phi xinh đẹp kinh người, không chừng sẽ xấu hổ mà chạy mất .

Kỳ quái, Thập Tam vương gia không phải không quyền không thế sao? Những người làm quan này thế nào cũng tới? Ngay cả thiên kim tiểu thư cũng tới tham gia náo nhiệt, rốt cuộc là cái tình huống gì?
“Nhân Nhân, ngươi nói những người đó, thật sự là hướng về phía đại hôn Thập Tam vương gia tới sao?” Nàng rất là hoài nghi.
Dứt lời, chỉ thấy những nha đầu kia che miệng mà cười, trên mặt thẹn thùng một mảnh, nhanh chóng bày ra một bộ dáng hoa si.
Này, đây cũng là tình huống thế nào? Mộc Thuần Thuần cảm thấy một mảnh mờ mịt.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.