Đọc truyện Hà Tần Hợp Lý – Chương 62
Hà Đường vẫn duy trì tác phong làm việc như hồi còn làm ở Phú Dương.
Mỗi ngày cô tới phòng làm việc khá sớm, lau chùi bàn ghế và máy vi tính,lấy nước tưới mấy chậu cây cảnh, còn pha sẵn một bình trà phòng khi có khách đến có thể tiếp đãi, lúc tan tầm lại lau dọn một lần nữa, sắp xếp bàn làm việc thật chỉnh tể rồi mới đóng cửa ra về.
Việc bất đồng duy nhất chính là thay vì lúc trước Hà Đường gục đầu ngủ một tiếng trong giờ nghỉ trưa thì bây giờ mỗi ngày cô đều đến phòng làm việc của Tần Lý cùng anh nghỉ trưa.
Phòng làm việc của Tần Lý và Tần Miễn có diện tích như nhau nhưng mà cách phối trí lại hoàn toàn khác nhau, nếu như phòng của Tần Miễn có vẻ nghiêm trang của người lãnh đạo thì phòng của Tần Lý lại mang vẻ thoáng đảng dễ chịu hơn rất nhiều. Anh ngăn cách căn phòng làm hai khu vực, phía ngoài là phòng làm việc còn phía trong là nơi nghỉ ngơi, được bày trí trang hoàng tiện nghi giống như khách sạn.
Giờ nghỉ trưa Tần Lý đều ở trong phòng nghỉ ngơi. Anh có rất nhiều việc phải làm chẳng hạn như: Đứng thẳng, xoa bóp, ngủ trưa còn phải tắm rửa.
Lúc trước, người buổi trưa ở cạnh Tần Lý chính là Mã Hữu Kiệt, sau khi Hà D(ường tới Trung Cần làm việc, vị trí này hiển nhiên thuộc về cô.
Sau khi ăn cơm, Tần Lý thay quần áo thể thao, bắt đầu luyện tập đứng thằng. Anh không cần đến tầng 13 để tập, chỉ cần thay đổi chức năng của xe lăn là được.
Xe lăn điện của Tần Lý rất hiện đại, còn có thật nhiều chức năng, thậm chí có những chức năng do anh yêu cầu thêm vào. Đầu tiên Tần Lý sẽ luyện tập đứng thẳng, Hà Đường giúp anh mang đai cố định ngực, eo và đầu gối, sau đó Tần Lý ấn nút xe lăn sẽ bắt đầu làm “nhiệm vụ” của mình, lưng ghế dần dần nâng lên, Tần Lý đang ở tư thế rồi dần chuyển thành tứ thế đứng thẳng.
Phía sau Lưng và hai chân của anh dán chặt vào mặt ghế, hai chân giẫm trên bàn đạp, tay trái vịn vào tay vịn được cố định trên tường.Mỗi ngày Tần Lý đều luyện tập đứng thẳng nên không bị choáng váng vì bị chuyển tư thế đột ngột.
Luyện tập đứng thẳng rất nhàm chán, bình thường Tần Lý sẽ nghe nhạc hoặc xem tin tức để giải trí, bây giờ có thêm Hà Đường bên cạnh, hai người cùng nhau vừa xem tivi vừa nói chuyện giết thời gian.
Tần Lý thích xem chương trình thể thao, tin tức chính trị, bản tin kinh tế hoặc xem phim điển ảnh. Hà Đường thì thích xem phim bộ, còn là mấy bộ phim cẩu huyết.
Cô rất ngoan cùng Tần Lý ngồi xem chương trình anh thích, thấy chỗ nào không hiểu liền hỏi anh, ví dụ như trong một trận đấu tennis, Hà Đường cảm thấy không hiểu tại sao đánh một quả thì điểm số tăng từ 0 lên 15, từ 15 tăng lên 30, quả tiếp theo lại không tăng thành 45 mà lại là 40. Tần Lý nghe câu hỏi của cô cảm thấy rất thú vị liền cặn kẽ giải thích cho cô. Hà Đường là một học sinh khiêm tốn, cô không hiểu sẽ liền hỏi chứ không giấu diếm tỏ ra đã hiểu, vì vậy mỗi lần xem tivi cùng cô Tần Lý đều cảm thấy vui vẻ thoải mái.
Cho đến có một ngày, Tần Lý kinh ngạc phát hiện Hà Đường thích xem phim tình cảm và thể loại hôn nhân gia đình, vì vậy khi luyện tập đứng thẳng, anh nói muốn xem cùng cô.
Hà Đường từ chối, gấp gáp nói: “Anh là đàn ông mà, xem thể loại này không hợp đâu.”
Tần Lý cười ha ha: “Tại sao vậy, anh mới kết hôn không có kinh nghiệm, xem cái này cũng có thể học hỏi một chút.”
Hà Đường hết cách đành phải mở lên xem cùng anh.
Những bộ phim này thường nói về tình yêu lãng mạn, cuộc chiến giữa những người phụ nữ, tiểu tam hoặc là vợ/chồng ngoại tình, tranh đoạt con cái, Tần Lý vừa xem vừa cảm thấy buồn cười còn Hà Đường ngược lại cảm thấy gây cấn hấp dẫn.
Có một lần xem tới tình tiết nam chính ra ngoài vụng trộm sau bị nữ chính phát hiện đòi ly hôn, nam chính hoàn toàn tiinh3 ngộ phát hiện người mình yêu nhất chỉ có nữ chính vì vậy đau khổ van xin làm lại từ đầu. Xem tới khúc này thời gian luyên tập của Tần Lý kết thúc Hà Đường không chút do dự tắt tivi, đứng bên cạnh xem anh trở lại tư thế ngồi, sau đó giúp anh cởi đai cố định.
Lúc này sẽ có nhân viên xoa bóp đến giúp Tần Lý vận động tứ chi. Anh ngồi xem lăn tới trưa cơ thể tự động sẽ cảm thấy mệt mỏi, xe lăn điện của anh cũng có thể tùy biến chuyển thành tư thế nằm bất kỳ lúc nào. Tần Lý nằm trên xe lăn để cho nhân viên xoa bóp tiến hành vận động tay chân cho mình.
Tần Lý không muốn để cho cơ bắp của mình bị héo rút, tuy vậy anh hoạt động tay chân cho với người thường ít hơn rất nhiều khó tránh khỏi tay chân sẽ từ từ bị héo rút. Hà Đường biết rõ tình huống thân thể Tần Lý, hai chân anh dường như chỉ có da bọc xương, bắp đùi thì có được chút thịt, cánh tay phải tình trạng còn bết bát hơn, thậm chí mông của anh còn có chút móp méo kì dị.
May mắn nhất là, Tần Lý từ nhỏ đến lớn đều gặp được hộ lý rất khá, được chăm sóc chu đáo, mỗi giai đoạn đều tiến hành trị liệu phù hợp nên chưa từng bị hoại tử.
Tần Lý nằm ngửa mặt trên xe lăn, Hà Đường nâng đùi phải anh lên, cô học theo nhân viên kéo chân hướng về phía trước ngực Tần Lý rồi kéo về đá ra phía trước, sau đó khôi phục lại tư thế ban đầu, cứ thế lặp đi lặp lại.
Khi Hà Đường và nhân viên xoa bóp giúp Tần Lý hoạt động hai chân, anh còn vui vẻ cùng họ nói giỡn: ” Đường Đường, em nhìn xem, bộ dáng của anh có phải rất giống như đang chạy không?”
Hà Đường mím môi cười, nhân viên xoa bóp nói: “Tôi cảm thấy giống như đang chạy xe đạp hơn.”
“Thật sao?” Tần Lý cười nói: ” Thật ra thì khi anh còn bé đã từng ngồi xe đạp, khi đó anh rất hâm mộ A Miễn có thể cưỡi xe ô tô nhỏ, anh liền liền rùm beng cũng muốn ngồi. Sau đó mẹ anh gắn một cái ghế nhỏ phía sau xe đạp đem anh buộc chặt trên ghế, bà chở anh ra ngoài hóng gió, lúc đó anh cảm thấy rất vui, đáng tiếc sau này lớn rồi không còn ngồi vừa cái ghế đó nữa.”
Trán Hà Đường đã lấm tấm mồ hôi, nghiêng đầu nhìn Tần Lý một cái, một chút cũng không cười được.
Tần Lý nhìn vào mắt cô, nói: ” Đường Đường em làm nữa, nhìn xem, đầu đầy mồ hôi rồi. Anh gọi em đến là để nghỉ trưa cùng anh, việc này có nhân viên làm rồi, em nghỉ ngơi chút đi.”
Hà Đường lau lau mồ hôi, nói: ” Em không mệt, hai người cùng làm sẽ có hiệu quả hơn.”
Nhân viên xoa bóp nói: “Không hẳn đâu, cô không có học qua cách xoa bóp, lúc làm dùng lực không đủ không chừng sẽ phản tác dụng làm anh Tần bị thương đấy, hơn nữa anh Tần không thể vận động nếu bị thương sẽ rất khó hồi phục, cho nên việc xoa bóp cứ giao cho tôi là được rồi.”
Hà Đường lúc này mới ấm ức ngừng tay.
Đứng thẳng bốn mươi phút, xoa bóp ba mươi phút, sau khi làm xong Tần Lý nằm trên xe lăn ngủ trưa một chút. Hà Đường giúp anh đắp chăn, ngồi ở bên cạnh anh.
Tần Lý nói: ” Đường Đường, em đến giường ngủ một chút đi.”
Hà Đường lắc đầu: “Em sẽ ngồi cạnh anh, anh mau ngủ đi.”
Tần Lý nghiêng đầu nhìn cô một lúc lâu, sau đó vươn tay trái vuốt ve gò má cô, đột nhiên hỏi: ” Đường Đường, em nói xem, bộ phim lúc nãy diễn biến tiếp theo sẽ như thế nào?”
“Hửm?Diễn biến tiếp theo?” Hà Đường sực nhớ, nói: ” À, phim đó à, em cảm thấy nữ chính sẽ kiên quyết ly hôn, cô ấy sẽ không tha thứ cho nam chính.”
“Nếu là em thì sao?” Tần Lý hỏi: “Nếu như em là nữ chính đó, em sẽ kiên quyết ly hôn sao?”
Hà Đường nhìn Tần Lý thật chăm chú, ánh mắt anh tĩnh lặng như mặt hồ, cô cong khóe miệng nói: ” Anh sẽ không ngoại tình.”
câu nói khiến cho Tần Lý bị chọc cười: ” Anh nói là nếu như mà.”
“Làm gì có nếu như.” Hà Đường quệt miệng, sẵng giọng nói.
Tần Lý cười tei toét, nói: “Không giấu gì em, mẹ từng nói với anh, anh trời sinh miệng lưỡi trơn tru, lại thích sống phóng tùng nếu như thân thể anh khỏe mạnh, nhất định là mỗi ngày đi trêu hoa ghẹo nguyệt con gái nhà người ta, tụ tập ăn chơi, đua xe đánh bạc, làm hết mọi chuyện xấu của một cậu ấm nhà giàu.”
Hà Đường “phốc” một cái liền bật cười, cô nhẹ nhàng vỗ vỗ cánh tay anh, nói: ” Chớ có nói hươu nói vượn.”
“Thật mà, cho nên việc anh bị bệnh chính là cứu vớt một thanh niên hư hỏng, đổi lấy một thanh niên tàn tật dốc lòng vì sự nghiệp gia đình, hahahaha.” Tần Lý cười một trận, dần dần nhắm mắt lại,”Đường Đường, thật ra anh cảm thấy mẹ anh nói rất đúng.”
Anh mệt mỏi, âm thanh ngày càng nhỏ, một lát sau liền nghiêng đầu ngủ thiếp đi.
Hà Đường khẽ vuốt tóc Tần Lý, giúp anh kéo chăn, vẫn ngồi bên cạnh chờ anh tỉnh lại.
Khi Tần Lý tỉnh lại là 1 giờ 40 phút chiều, hộ lý giúp anh tắm sơ sau đó thay đồ chỉnh tề, tinh thần phấn chấn Tần Lý bắt đầu công việc buổi chiều.
Tần Lý mỗi ngày đều trải qua như vậy, Hà Đường cảm thấy thật bội phục, anh chưa bao giờ nói phiền toái hoặc khổ cực, chẳng qua là anh luôn duy trì những thói quen này, ngày qua ngày, vĩnh viễn không ngừng nghỉ.
**************
Có một ngày Đồ Bảo Lương tới phòng làm việc của Hà Đường gọi cô cùng đi ăn trưa, kể từ đó mỗi ngày làm việc của Hà Đường bắt đầu có biến hóa.
Người đầu tiên nói chuyện với Hà Đường như bạn bè chính là Vũ Văn Văn năm nay 35 tuổi, buổi trưa cô chào hỏi Hà Đường và Ngô Tuệ Nghiêu sau đó ngượng ngùng hỏi chậu hoa nhỏ đặt trên bàn Hà Đường là cây gì.
“Rất đẹp, tôi thấy cô chăm sóc nó rất tốt, tôi cũng muốn mua con gái một chậu.” Vũ Văn Văn nói.
Hà Đường rất thành thực trả lời cô ta, đó là cây hải đường bốn mùa, sau đó Vũ Văn Văn liền cùng cô tán gẫu một chút đã hỏi tới trình độ học vấn của Hà Đường.
Hà Đường thành thật đáp, nói mình và Ngô Tệu Nghiêu học cùng trường cùng chuyên nghành. Võ Văn Văn có chút kinh ngạc: “Ôi chao, rất tốt nha, là đồng học a, hơn nữa hai cô cũng học cùng trường cùng chuyên nghành với Khưu Tiểu Đàn đấy.”
Vừa hay Khưu Tiểu Đàn ba mươi tuổi bưng khay thức ăn đi ngang, Vũ Văn Văn gọi cô ta lại ngồi cùng, đem chuyện vừa rồi nói cho cô ta. Khưu Tiểu Đàn nói tên mấy vị giáo sư Hà Đường và Nghô Tệu Nghiêu đều biết, Khưu Tiểu Đàn tốt nghiệp là một nghiên cứu sinh, hỏi: “Sao hai người không học nghiên cứu vậy?Nếu có bằng nghiên cứu sinh tìm viên rất dễ dàng.”
Ngô Tệu Nghiêu nói: ” Tôi là vì thành tích kém, còn Hà Đường là nguyên nhân gia đình, gia đình cậu ấy không cho học tiếp. Khi đó với thành tích của Hà Đường muốn học nghiên cứu là chuyện rất dễ dàng.”
Vũ Văn Văn và Khưu Tiểu Đàn liếc mắt nhìn nhau, tùy tiện nói mấy câu đổi chủ đề.
Từ đó về sau, Hà Đường đi làm ngày một tốt hơn. Lưu Cách từ từ đem một ít công việc giao cho cô làm, ví dụ như phối hợp với các đơn vị khác chuẩn bị thư vây tiêu, anh ta để cho Khưu Tiểu Đàn và Hà Đường cùng nhau làm, sau khi được phân công Hà Đường rất nghiêm túc làm việc, gặp phải chỗ nào không hiều cô liền đi hỏi Khưu Tiểu Đàn hoặc Vũ Văn Văn.
Cổ ngữ nói gặp người lâu ngày mới hiểu người, tuy nói các đồng nghiệp khôg nhất định hiểu rõ con người Hà Đường, nhưng trải qua gần hai tháng làm việc chung đụng, ai cũng có thể cảm giác, Hà Đường là một người dễ gần, cô ôn hòa lịch thiệp còn dễ đỏ mặt, trong công việc lại rất nghiêm túc cố gắng, căn bản là một người rất phù hợp để làm công việc đấu thầu.
Tuy đã từng nói lời khó nghe sau lưng Hà Đường nhưng Thi Trí Mẫn thậm chí còn lén cùng Vũ Văn Văn nói: “Chị Vũ, chị phải giữ bí mật, thật ra mẫu người lý tưởng của em chính là giống với Hà Đường, dịu dàng hiền thục, dáng vẻ cũng xinh đẹp đáng yêu.”
Vũ Văn Văn xem tí nữa phụt ngụm trà vừa uống, nói: “Cậu đủ cam đảm để đối đầu với Tần tổng không?”
Thi Trí Mẫn lắc đầu nguầy nguậy: ” Không dám không dám, em chỉ là muốn hỏi Hà Đường có chị hay em gái gì không?”
Vũ Văn Văn vỗ đầu một cái nói: “Ngô Tệu Nghiêu ở bộ phận dự toán cũng là chị em tôt của Hà Đường nhỉ.”
**************
Mùa xuân ở thành phố D tuy ngắn ngủi như lại rực rỡ đẹp đẽ vô cùng.
Hoa đào hoa lê bắt đầu rơi rụng, cuối tháng tư Hà Đường phát hiện, cô cùng Tần Lý kết hôn đã hơn ba tháng.
Mọi ngày đều trải qua rất đơn giản bình dị nhưng trong lòng Hà Đường tuyệt không cảm thấy thất vọng, ngược lại cô cảm thấy thật thỏa mãn và biết ơn.
Công việc của Hà Đường bắt đầu khởi sắc, cuộc sống với Tần Lý cũng ngày càng thân cận hơn. Bọn họ vốn là cưới hỏi gấp rút, nhưng mà hơn ba tháng này bọn họ đối với đối phương càng ngày càng hiểu rõ.
Tần Lý thích món ăn gì, màu sắc và kiểu dáng quần áo là gì, hâm mộ đội bóng nào còn có những thói quen vụn vặt trong cuộc sống, Hà Đường đều biết rõ.
Hà Đường thích ăn đồ vặt uống nước trái cây, thích xem phim tình cảm lãng mạn, thích quần áo có kiểu dáng thoải mái tiện lợi, còn thích vừa đọc sách vừa ăn vặt, Tần Lý cũng biết rõ.
Dĩ nhiên, còn một điều rất quan trọng———–“Tính”
(*) E hèm! tính ~ Sex, ta rất chong sáng a…ha….ha
Ở phương diện này, Tần lý và Hà Đường đều như nhau cùng học tập tiến bộ, thăm dò nghiên cứu, bọn họ ôm nhau ở cùng một chỗ trải qua từng đêm tốt đẹp, càng ngày càng hài hòa,tuyệt vời, mười phần ăn ý.
****************
Trước ngày Lễ Quốc Tế Lao Động, buổi tối Tần Lý đến tầng mười ba làm phục kiện. Anh đứng thẳng, lưng dựa vào dụng cụ luyện tập, Hà Đường ngồi bên cạnh anh, vừa thêu tranh chữ thập, vừa cùng Tần Lý tán gẫu. Nói được một lúc, Tần Lý đột nhiên im bặt.
Hà Đường đợi không được, ngẩn đầu ánh mắt kì quái nhìn anh. Đây không phải lần đầu tiên xuất hiện tình huống như thế, Hà Đường phát hiện đã nhiều lần, bất kể là Tần Lý đang làm gì anh lại đột nhiên giật mình, giống như là anh đang ngẩn người mấy giây sau đột nhiên phản ứng kịp, sau đó nói tiếp hoặc làm tiếp công việc.
Hà Đường đã hỏi anh rốt cục là chuyện gì nhưng Tần Lý chỉ cười nói không có chuyện gì, chẳng qua là dạo gần đây quá mệt mỏi. Cô không yên lòng lén đi hỏi Tần Miễn, sắc mặt Tần Miễn rất khó coi, nói: “Em biết rồi.”
Hà Đường không biết Tần Miễn biết cái gì, thấy mặt anh hầm hầm cô cũng không dám hỏi nhiều.
Lần này cũng thế, Tần Lý rất nhanh khôi phục tinh thần, anh thấy Hà Đường ngơ ngác nhìn hắn, không khỏi hỏi: “Đường Đường, em sao vậy?”
“Mới vừa rồi anh lại thất thần.” Hà Đường để tranh chữ thập xuống, đi tới trước mặt anh ngẩn đầu nhìn anh,”A Lý. em cảm thấy anh rất không ổn.”
Sắc mặt Tần Lý khẽ biến hóa, lập tức trấn định lại nói: “Không có, em suy nghĩ nhiều rồi.”
“Thật sao?” Hà Đường lo lắng hỏi.
“Đương nhiên là thật.” Tần Lý đứng lâu bắt đầu mệt mỏi, nói” Đường Đường, giúp anh đi gọi chú Quách vào đây.”
Hà Đường gật đầu, vừa muốn xoay người, Tần Lý lại gọi cô.
“Đường Đường.” Anh nói,” Em đến Bắc Kinh chơi bao giờ chưa.”
Hà Đường lắc đầu: “Em chưa đi du lịch bao giờ.”
Tần Lý mân môi cười một tiếng: “Ngày Quốc Tế Lao Động, anh dẫn em đến Bắc Kinh chơi mấy ngày được không?”
“Hửm? Sao đột nhiên lại muốn đi Bắc Kinh?”
“Thừa dịp đi gặp khách hàng.” Tần Lý cười ôn hòa,” Cùng em kết hôn lâu như vậy, chưa dẫn em đi chơi chỗ nào hết, thật là có lỗi.”
“…..”
“Đi cùng anh, được không? Anh không muốn đi một mình, anh đã quen luôn có em bên cạnh rồi.” Anh nói.
“Được.” Hà Đường rốt cuộc gật đầu, cười ngượng ngùng: “Em chưa được ngồi máy bay bao giờ.”