Hạ Chí - Bắc Đồ Xuyên

Chương 6


Bạn đang đọc Hạ Chí – Bắc Đồ Xuyên – Chương 6


Cửa hàng xe hơi có thương hiệu của anh ta trông giống như một nơi sửa chữa xe? Có phải cửa hàng xe của anh ta vốn không mở cửa cho bên ngoài nên cải trang thành gara, giờ biến thành một cửa hàng sửa chữa xe?Đau tim.

Cô gái nhỏ này thật là ngốc nghếch.

Tuy nhiên, anh luôn bao dung với các em gái xinh đẹp, nhất là khi đối phương không thể chờ đợi phản hồi, mặt sắp đỏ bừng khiến anh ta chợt nhận ra.

Ồ, bắt chuyện?Tần Dương cười cười: “Được chứ!” Ánh mắt nhìn về phía Hạ Chí một chút, thoạt nhìn…… thành niên chưa? Bây giờ trẻ con trưởng thành sớm như vậy sao? Anh ta đóng khung chat trên điện thoại, lướt đến trang mã QR, đặt lên trên bàn, đẩy đến trước mặt cô: “Vậy cô quét tôi đi!”Trong lòng Hạ Chí rất vui vẻ, nở nụ cười chân thành với anh ta, sau đó nhanh chóng lấy ra điện thoại ra quét mã, đôi tay thành kính đẩy điện thoại trở về: “Cảm ơn! Rất vui được quen biết anh.

”Tần Dương trong lòng như nở hoa, ngoài miệng lại làm bộ không thèm để ý: “Hazi, khách sáo gì chứ, đều là hàng xóm, có thời gian thì tới chơi.

”Mắt Hạ Chí sáng lên: “Có thể chứ?”Tần Dương bị nghẹn họng, bạn nhỏ này nghe không hiểu lời khách sáo sao? Nhưng mà…… “Đương nhiên có thể a! Em không chê dơ là được, trong tiệm đều là một đám đàn ông.


”Hạ Chí vui vẻ mà cười cười: “Không chê, cảm giác sẽ rất thú vị.

”Khi Tần Dương xem trang cá nhân của cô ấy, ảnh đại diện của cô ấy là một nhân vật hoạt hình, chữ ký của cô ấy trống không, trong vòng tròn bạn bè đều là mấy nữ sinh nói về mấy vấn đề chẳng hạn như ăn gì ngon, mua quần áo mới, v.

v.

Tần Dương không nhịn được tò mò hỏi: “Em học lớp mấy?”.

“Hả?” Hạ Chí sửng sốt, sau một lúc lâu mới phản ứng lại: “Em đã tốt nghiệp được một năm.

” Nói xong sợ đối phương lại hiểu lầm lần nữa liền bổ sung: “Tốt nghiệp đại học.

Em 22 tuổi.

”Cái này làm Tần Dương rất kinh ngạc, lại một lần nữa đánh giá cô, lại phát hiện anh nhìn cô! Cũng khá thành thục, có lẽ là cảm giác! Giống như một đứa trẻ.

“À, xem ra em…… Tuổi rất nhỏ.

”Hạ Chí sửng sốt một hồi, dù có chậm chạp cũng có thể biết được đối phương cho rằng cô trẻ con, trong lòng không khỏi hơi khó chịu, có phải anh ấy cũng sẽ cảm thấy như vậy?Nhưng may mắn thay vẫn thành công, vui vẻ tạm biệt đi về nhà.

Tần Dương ăn xong liền trở về gara, nhìn thấy Đường Hạo thì bắt đầu lải nhải.


“Hôm nay có một em gái đến bắt chuyện với tôi, hazz, nhìn rất non nớt, chính là kiểu ngây thơ, tôi còn thấy ngại.

”Đường Hạo cởi găng tay, ngồi xuống ghế bên cạnh, vặn một chai nước, ngẩng đầu uống mấy ngụm, chế nhạo nói: “Bắt chuyện? Cậu?” Ý mỉa mai rất rõ ràng.

Tần Dương bức xúc phản bác: “Ây, cậu xem thường ai vậy? Cô ấy chủ động đến xin phương thức liên lạc của tôi, lại còn tìm được cái lý do dở hơi, đến cả cái gara này của tôi làm gì mà cô ấy còn không biết, còn nói là muốn tới đây chơi, không phải là bắt chuyện thì là gì?”Đường Hạo bĩu môi, không tỏ ý kiến.

Một chiếc BMW ở bên cạnh đã sơn xong được lái qua đây để đổi trục bánh, cả xe sơn thành màu hồng nhạt, nhìn rất chói mắt.

Tiểu Phương ở bên kia thét to: “ Mẹ kiếp, cái xe này được đấy!”“Người ta tặng cho bạn gái, cậu hiểu gì chứ!”Đường Hạo liếc mắt một cái liền thu hồi ánh mắt, nhỏ giọng mắng: “Đồ ngốc.

”Đường Hạo không hiểu cũng không thích mấy trò lấy lòng phụ nữ kiểu này.

Tần Dương cười nói: “Loại người như cậu, không tình thú, không có lịch sử yêu đương, mồm miệng lại xấu xa, thật mong chờ một ngày cậu bị lật xe, sau này cậu đừng có mà dùng chiêu này để dỗ bạn gái.

”Đường Hạo giật giật khóe miệng: “Yên tâm, ông đây sẽ không.


”Anh lại đeo bao tay vào, mang theo một cây côn sắt rồi đi.

Dáng vẻ kia, nhìn thế nào cũng không giống đi sửa xe, giống như là đi đánh lộn hơn.

Uổng phí gương mặt kia.

Tần Dương lấy điện thoại ra lướt xem vòng tròn bạn bè.

Phát hiện “Bạn nhỏ” vừa mới kết bạn đã đăng một trạng thái mới: ‘Rất muốn được làm quen với anh ấy [ ủy khuất ][ nắm tay ][ lăn lộn ]’Tần Dương nhảy dựng lên, kéo Đường Hạo để cho anh xem: “Nhìn đi, mới vừa kết bạn với tôi đã đăng cái này lên vòng tròn bạn bè, khẳng định là muốn thu hút sự chú ý của tôi.

Đây còn không phải coi trọng tôi sao?”Đường Hạo trợn mắt, mắng một tiếng: “Đồ ngốc!”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.