Hạ Chí - Bắc Đồ Xuyên

Chương 53


Bạn đang đọc Hạ Chí – Bắc Đồ Xuyên – Chương 53


Đường Hạo nói: [Sau này tiền của anh đều là của em.]Hạ Chí nghiêm khắc từ chối: [Không được, em muốn kiếm tiền nuôi anh! Anh phụ trách xinh đẹp như hoa, em phụ trách kiếm tiền nuôi gia đình.]Đường Hạo gửi lại cho cô sáu dấu chấm: ……!…Hạ Chí nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: [Em đã nói rồi, em sẽ chịu trách nhiệm với anh [chống nạnh]Đường Hạo vui vẻ đáp: (Anh không dễ nuôi đâu! Anh ăn nhiều, kén ăn, còn thích tiêu tiền.Hạ Chí nghiến răng, gửi một biểu tượng cảm xúc hộc máu gà: [Đừng nói nữa, em đi làm! Em sẽ không để anh chịu khổ đâu.

Đi theo em, anh yên tâm! [Vỗ ngực]]Đường Hạo đỡ trán, nhún vai cười cả nửa ngày.Sau đó dặn dò cô: ( Đi ngủ sớm đi! Vì em, anh có thể ăn ít một chút.)Hạ Chí không trả lời, không biết có phải là đã đi làm thật rồi hay không.Hạ Chí gục trên bàn làm việc ngủ thiếp đi, tỉnh lại cổ đau ê ẩm, đến nằm mơ cũng không có, càng đừng nói là mơ thấy anh.Sau đó mới nhìn thấy tin nhắn của anh, thầm nghĩ sao mà bạn trai của cô lại dễ thương như vậy.Sáng sớm thức dậy, nhận ra không có gì nấu cơm nên cô đi vào phòng bếp dạo một vòng, ngay cả bánh bao đông lạnh cũng không có, thấy không có gì để mình làm được, cuối cùng cô quyết định gọi thức ăn bên ngoài.Trước khi Hạ Chí gọi đồ ăn ngoài, không quên hỏi bạn trai một chút: Anh ăn cơm chưa?Đường Hạo vừa tỉnh ngủ: (Còn chưa ăn.


)Hạ Chí gửi thực đơn cho anh, hỏi anh muốn ăn cái gì.Anh hỏi ngược lại: (Em ăn cái này vào buổi sáng sao?)Hạ Chí gửi một biểu tượng giơ tay lên trời:[Cảm ơn thức ăn mang đi vĩ đại, nếu không thì em sẽ ăn không khí.]Đường Hạo gửi một câu: (Qua đây!)Hạ Chí sửng sốt hai giây mới phản ứng lại, anh bảo cô sang nhà anh.Vì vậy cô vui sướng chạy đến gõ cửa.Đường Hạo đang nấu sữa bò, anh lặng lẽ thêm phần cho một người nữa, làm thêm một cái bánh sandwich, lại còn chiên trứng cho cô.Hạ Chí vừa vào cửa liền ghé vào phòng bếp nhìn thao tác chuẩn bị bữa sáng lưu loát của anh.Anh mặc một chiếc quần ngủ bằng bông, áo ba lỗ màu đen quấn lấy cơ bắp săn chắc, Hạ Chí lặng lẽ nuốt nước bọt, vừa vặn bị anh bắt được.”Đói bụng à?” – Anh vừa mới tỉnh ngủ, giọng nói trầm thấp khàn khàn.Hạ Chí chột dạ chuyển đề tài: “Ngay cả nấu cơm anh cũng làm được!”Đường Hạo cười một tiếng: “Anh còn làm được nhiều hơn thế nữa!” Có nghĩa là: cô đang bị nhan sắc mê hoặc đôi mắt, không nhìn ra được điểm tốt của anh.”Anh sợ cô đói, nhét một miếng giăm bông vào miệng cô, Hạ Chí há miệng, không biết là cố ý hay vô tình mà cắn phải ngón tay anh.Đường Hạo “chậc” một tiếng, lại đưa thêm một miếng đến bên miệng cô: “Không ai tranh giành với em đâu.”Lần này Hạ Chí cố ý cắn anh một cái, còn liếm nhẹ ngón tay anh.Đường Hạo ghét bỏ nhíu mày, sau đó lại thẹn quá hóa giận đuổi cô đi.Hạ Chí nở nụ cười, đi dạo một vòng trong phòng anh, nhận ra phòng của một người đàn ông lại đặc biệt sạch sẽ.Cô nhớ lại lời ngụy biện của anh rể họ lúc cãi nhau với chị họ vì không dọn dẹp nhà cửa mỗi ngày: “Đàn ông mà! Phòng sạch sẽ không có mùi lạ, không phải giả gái thì là gay.”Hạ Chí lại nghĩ đến lúc trước ở News, nhân viên phục vụ kể lại cho Tần Dương nói rằng anh không được.Lúc đó Hạ Chí còn nói, không được thì không được, cũng không có gì to tát.Nhưng bây giờ bỗng nhiên nhớ lại lúc đó, nhịn không được nghĩ đến hình ảnh anh không cho mình hôn.Không phải là thật chứ…!Không được…!sao…Tuy rằng Hạ Chí không yêu cầu cao, nhưng nếu thật sự là như vậy thì mình cũng không thể không kiêng nể gì mà trêu đùa anh, như thế không phải là khiến người tổn thương sao!Đường Hạo vẫn luôn không biết Hạ Chí đang suy nghĩ cái gì, lúc ăn cơm, cô tỏ vẻ tâm sự nặng nề muốn nói lại thôi, kể cho anh nghe chuyện chị gái cô bị gay lừa kết hôn, lại nói về chuyện một dì út kết hôn ba năm mới thẳng thắn đối mặt được với chuyện chồng không được, nhưng dì út tuyệt đối không ghét bỏ, bọn họ cũng sống rất tốt.Hạ Chí bày tỏ ý kiến của mình: “Em cũng cảm thấy không có gì to tát, tuy nói ham muốn là bản năng, nhưng muốn thân thiết vẫn có thể bổ sung từ những phương diện khác mà! Không nhất thiết phải như vậy.”Hạ Chí chân thành nhìn anh: “Anh thấy đúng không?”Đường Hạo ngẩng đầu liếc cô một cái: “Lúc ăn cơm đừng nói chuyện.

Tuổi còn nhỏ, chuyện phải nhọc lòng còn không ít.

Em chưa bao giờ kết hôn, đưa ra ý kiến cái gì.”Ám chỉ không có kết quả, Hạ Chí bĩu môi, nói rõ ràng một chút: “Nếu anh không thể, em cũng sẽ không ghét bỏ.


Em cũng không phải là một người nặng dục vọng.” – Cô vô cùng thành khẩn nói.– “Muốn thân thiết vẫn có thể bổ sung từ phương diện khác mà! Không nhất thiết phải như vậy.”Đường Hạo điểm lại những lời cô nói một lần nữa trong đầu, nhất thời mặt đen sầm, đưa tay nhéo mặt cô, nghiến răng nghiến lợi: “Em cảm thấy anh không được à?”Hạ Chí ngập ngừng nói: “Ví.

Ví dụ thôi!”Đường Hạo hoàn toàn mất bình tĩnh, buông cô ra, cúi đầu ăn cơm, buồn bực nói: “Yên tâm, khuynh hướng tình dục bình thường, chức năng cũng đầy đủ, không có khuyết điểm.


”Hạ Chí xoa xoa mặt, thở phào nhẹ nhõm, rõ ràng là bộ dạng may mắn mừng thầm.– Em cũng không phải là người dục vọng nặng.Đường Hạo “chậc” một tiếng, miệng của phụ nữ đúng là quỷ lừa người..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.