[ H+ ] Yêu Em Thật Nhiều [lichaeng]

Chương 1: Cho Cá Ăn


Bạn đang đọc [ H+ ] Yêu Em Thật Nhiều [lichaeng] – Chương 1: Cho Cá Ăn

Phía nam bầu trời, có một dải mây màu đỏ đang bay lơ lửng, nhuộm hồng căn phòng.

Chaeyoung vừa nhai kẹo cao su vừa lau cửa sổ, sau đầu tóc được búi cao bằng một chiếc đũa màu đỏ, nàng mặc một cái áo màu xanh nhạt phối với một cái váy ngắn màu trắng, không đi dép, trên mu bàn chân có một hình xăm hồ điệp nho nhỏ, lúc này theo chuyển động của chủ nhân mà hồ điệp nhìn như đang muốn bay.

Một con mèo màu cam chạy đến và cọ đầu vào chân nàng, nàng thổi kẹo cao su thành một quả bóng nhỏ rồi ép nó vỡ, rũ mắt xuống dưới thấy con mèo màu cam, nói: “Lego đi sang bên kia chơi.”

Lego mặc kệ, nó cọ đầu vào chân chủ nhân, cọ, cọ, cọ không ngừng, thân thể mập mạp của nó cứ cọ khiến nàng ngứa ngáy.

Cửa sổ đã được lau sạch sẽ, nàng ngã vào ghế sofa, hai chân đung đưa, tay với lên rút chiếc đũa màu đỏ ra, trong nháy mắt, mái tóc đen xõa tung ra.

Nàng cầm chiếc đũa quay quay, đây là hành động nàng thường làm khi bản thân trong trạng thái ngây người.

Vừa ngâm nga câu hát vừa đi nấu cơm, sau khi làm xong, nàng vừa cầm bát ăn cơm vừa xem tivi rồi hát theo nhạc đang phát trên đó, thỉnh thoảng gắp hai miếng thịt xuống sàn nhà cho Lego ăn.

Sau đó mang đồ ăn còn thừa để vào nồi cơm, nàng đi giày, hướng về phía gương buộc lại tóc, và thoa lên môi một chút son bóng, trước khi đi vỗ đầu Lego: “Chị đi đây, em ở nhà trông nhà nhá.”

Tòa nhà chung cư này tên là YG, là một tòa nhà chung cư rất bình thường, nhà Chaeyoung ở tầng 3.

Mẹ của nàng tên Son Ye Jin là quản lý của một hộp đêm, ba của nàng qua đời khi nàng còn rất nhỏ, mẹ nàng mang nàng đi, từ đó cũng không kết hôn nữa.


Chạy chậm một mạch đến chợ đêm đối diện, nàng đi qua đám đông người đang đi bộ, tìm được cửa hàng Costco, len lén đi vào từ cửa sau.

Costco là một cửa hàng hoa quả khô, cũng là một cửa hàng lâu đời ở thành phố **, mặt tiền của cửa hàng rất rộng, được trang trí theo lối cổ xưa, bốn phía tường đều được bao quanh bởi những tấm gương, trong cửa hàng luôn có một mùi hương thơm lạ.

Sau khi đi vào cửa sau, nàng kéo rèm cửa lên, im lặng đi vào.

Không có gì bất ngờ, cô đang một tay gảy bàn tính toán một tay viết thư pháp. Nàng lần đầu tiên thấy người ghi sổ sách mà còn dùng bút lông.

“Chị đang tính toán cái gì vậy.”

“Đang tính xem bao giờ em đến.”

Ôi trời, càng ngày càng biết nói nhiều lời ngọt ngào.

“Khi nào xong? “

“Đã xong rồi.”

Lisa xoa đầu nàng: “Rảnh rỗi thế sao?”

“Vẫn đang nghỉ hè mà.”

“Muốn đi chơi?”

Nàng gật đầu mãnh liệt.

“Chờ chị một chút.” cô dọn dẹp trên bàn một chút, sau đó cầm bàn tính đi về phía trước.

Căn phòng này ở phía sau Costco, cũng là phòng khách của gia đình cô, cô 23 tuổi, hai người đều đang học đại học, trường học của họ cách nhau không xa.

Nàng đến đây từ 3 năm trước, lần đầu tiên gặp cô khi cô đang ở quầy gảy bàn tính, ngón tay di chuyển thuần thục, cẩn thận tỉ mỉ.

Lúc đó cô hỏi nàng muốn mua gì, mà nàng chỉ biết mân mê ví tiền, ngây người khi đối diện với cô, đến cả kẹo cao su cũng quên nhai.

Hai người lúc đó chỉ cách nhau một cái quầy.


Nàng cảm thấy trên người cô có một sự kiềm chế và nàng bị nó hấp dẫn sâu sắc.

Chaeyoung không có ba, mẹ rất thương yêu nàng, không can thiệp vào đời sống riêng của nàng, mặc dù nàng là người hiểu chuyện, nhưng lá gan của nàng cũng rất lớn.

Ngày đó cô mặc một cái áo trắng tay ngắn, tóc mái cắt ngang trán, ngẩng đầu lên mỉm cười với nàng.

Có người gọi cô, người đó nói: Lisa cầm lên tầng một ít sò điệp khô.

Lisa, không biết cô họ gì?

Thình thịch thình thịch

Nhịp tim của Chaeyoung tăng mạnh

…………

Khi Lisa đi ra thì trên tay cầm một túi trần bì khô* đưa cho nàng: “Đi thôi, muốn đi đâu nào?”

(*Trần bì khô: vỏ quýt được phơi khô; Có tác dụng điều trị ho, viêm phế quản…)

“Chúng ta đi hồ Ngọc được không?”

“Ừm, em thích là được.”


Cô kéo tay nàng qua cầm, hai người bước ra khỏi phòng khách, không khí chợ đêm đập vào mắt, ven đường tràn ngập những bông hoa màu đỏ mới nở, một bác gái đang nhào bột cho vào nồi nước nóng trên cái xe đẩy, mùi thơm nhẹ nhàng bay xa. Có một ông già đang dắt chiếc xe đạp, đằng sau xe có rất nhiều bóng bay, phía trước lại cắm rất nhiều chong chóng, mấy em bé đi ngang qua đều xin mẹ mua cho một cái.

Hai người đi đến hồ Ngọc, cạnh hồ có người bán thức ăn cho cá, 15k một túi, thấy nàng dừng bước lại, cô bước đến mua một túi, cho vào một cái chậu nhỏ, vẫy tay tay với nàng: “Lại đây.”

Nàng cất túi trần bì đi, chạy nhanh đến đó, cô cầm chậu nhỏ đến gần nàng: “Đi cho cá ăn.”

Nàng cầm một nắm thức ăn cho cá ném xuống hồ, sau đó có mấy con cá vàng ngoi lên tranh giành thức ăn.

Lại ném xuống một nắm thức ăn, có một con cá lớn nhảy lên, nước bắn tung tóe lên mặt Chaeyoung.

“Đứng xa ra một chút.”

Nàng ngẩng đầu mỉm cười với cô, hai mắt sáng ngời, lại có một con cá lớn lại nhảy lên, nàng liền lùi lại chui vào lòng Lisa.

Nàng cho cá ăn xong, phủi phủi hai tay cho sạch, sau đó hai người đi đến một cái đình nghỉ mát trên hồ ngồi nghỉ ngơi một lúc.

*Tui sử dụng tiền VN nhé.



Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.