[ H+ ] Vợ Chồng Manoban [lichaeng]

Chương 44: Mang Thai


Bạn đang đọc [ H+ ] Vợ Chồng Manoban [lichaeng] – Chương 44: Mang Thai

Không biết tính toán thần kì thế nào, vào kì hai năm thứ tư đại học Chaeyoung mang thai, vừa vặn kì đó là kì thực tập, may mà nàng không phải vác bụng bầu đi học.

Nàng chưa kịp thoát khỏi cơn kinh sợ chuẩn bị trở thành mẹ, cứ vỗ về bụng bầu chưa lộ rõ, nghiêng đầu ngẩn người, trong bụng nàng là tiểu đậu đỏ sao?

“Cục cưng ngoan, nhất định phải giống papa nhé, đừng giống mami, mami con ngốc lắm.”

Lisa vừa dọn nhà tắm xong đi ra, nghe được giọng nàng nỉ non, mới hơn 2 tháng nên nàng vẫn nghén suốt, khuôn mặt bầu bĩnh giờ hóp lại khiến cô đau lòng muốn chết.

“Sao lại không giống mami, giống mami mới tốt, ngốc nghếch nhưng đáng yêu nghe lời. Cho dù ngốc thì papa cũng thích, papa thích nhất là giống mami ngốc của con ấy.”

Người này dường như thích ứng rất nhanh thân phận làm ba cứ liên tục gọi nàng là mẹ đứa nhỏ.

“Vậy Lali thích con trai hay con gái.”

“Muốn một tiểu công chúa đáng như em vậy.”

“Nhưng em muốn sinh con trai cơ.”


“Bé ngốc bọn mình sinh một trai một gái là được.”

“Ừ nhỉ, hì hì…” Chaeyoung vui vẻ vuốt ve bụng, tưởng tượng sau này Lisa nắm tay tiểu Lali, cô nắm tay tiểu Chaeng, càng nghĩ càng cười ngây ngô.

Buổi tối cô chuyển tài liệu tới sofa trong phòng ngủ để chăm nom nàng. Phòng ngủ chỉ mở một cái đèn vàng mờ ảo, nàng nằm nghiêng nhìn góc nghiêng gương mặt của cô bị màn hình máy tính chiếu sáng, ngũ quan tuấn dật, sống mũi cao thẳng, con ngươi đen huyền được ánh sáng chiếu vào rạng rỡ.

“Bảo bối sao em còn chưa ngủ.”

“Muốn chồng ôm ngủ cơ.”

Công việc dù có nhiều sao có thể  không giữ gìn sức khỏe chứ, ngày nào cô cũng bánh tới rạng sáng, có nhiều hôm nàng mơ màng tỉnh ngủ vẫn thấy đèn chưa tắt, đau lòng cô vì bận rộn.

“Đúng là đứa bé quấn người, làm mẹ rồi mà còn nhõng nhẽo như thế.”

“Em cứ thích quấn lấy chị đấy, thì sao nào.”


“Càng quấn càng tốt.” nhìn đôi mắt long lanh xinh đẹp của nàng, dục vọng dưới thân tỉnh dậy, chọc lên bụng mềm mại của nàng.

Chaeyoung kéo quần lót của cô xuống, cự long trần trụi hiện ra trước mắt, cả người nó vốn màu hồng nhạt bây giờ trở nên đỏ sậm. Cây gậy thơm ngon mê người ấy nàng đã sờ qua, đã ăn qua bao nhiêu lần, quen thuộc từng tấc da thịt, nàng thừa hiểu hàm nghĩa sự run rẩy của nó đó là biểu hiện khi đối mặt với nàng.

“Đừng nghịch nữa mau ngủ nào.” cô không nỡ giày vò nàng, sợ nàng mệt, cô kéo nàng xuống ôm lấy từ phía sau.

Phía sau Chaeyoung bị dục vọng của cô chọc vào thì sao ngủ được, sự cháy bỏng ấy giống như nhiệt độ mỗi lần cô tiến vào, từ ngày biết nàng mang thai Lisa không thao nàng lần nữa, khiến cho khao khát của nàng càng mảnh liệt, tiểu huyệt ngứa ngáy khó nhịn: “Chị chọc em khó chịu lắm.”

“Để chị vào phòng tắm rồi ra.”

“Chaeyoung đói bụng…muốn uống sữa.”

“Môi của cục cưng hơi nẻ rồi, để chị thoa son dưỡng cho nhé.”

Cô “tô” một vòng lên cánh môi nàng, làm chất nhờn tràn đầy ra môi, hai cánh môi ướt đẫm óng ánh dưới ánh đèn: “Nào há miệng ra chị đút cho em ăn dương vật.”

Chaeyoung nghe lời há miệng, quy đầu lập tức tiến vào miệng nàng, nàng giận dỗi sao cô lại vội thế, quy đầu làm nàng hơi nghẹn kháng nghị lại: “Ưm…a…”

Cô thoái mái rên rỉ khoang miệng ấm áp trơn mềm ngậm lấy côn thịt khiến cô như sắp bắn ra.



Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.