[ H+ ] Ngày Đêm Muốn Thao Em [lichaeng]

Chương 21: Cam Tâm Tình Nguyện


Bạn đang đọc [ H+ ] Ngày Đêm Muốn Thao Em [lichaeng] – Chương 21: Cam Tâm Tình Nguyện

Trên đường trở về, Chaeyoung và bạn cùng bàn tách ra, không đi chung với nhau.

Hành lang bên này có điều hòa mát, không biết là vị kiến trúc sư nào đưa ra ý kiến thiết kế cây hoa tử đằng ở phía đằng kia thật phong cảnh hữu tình.

Màn đêm thật yên tĩnh, dường như đèn đường cũng không còn năng lượng. Cô ngồi một mình ở phía xa, có chút xa cách.

“Em vừa rồi đi mua ít đồ nên hơi muộn một chút.”

Lisa ngẩng đầu nhìn nàng, cánh tay ôm lấy eo nàng, đem người vòng đến phía trước, cười cười: “Vừa rồi sao lại căng thẳng như thế hả? Sợ tôi ở trước mặt mọi người chạm vào em hay sao?”

“Không có. Quần của em cũng không phải là ngắn, chẳng phải nó được gọi là quần đùi sao? Quần đùi thì tất cả mọi người đều giống như vậy, đều chỉ dài ngần đấy thôi.”

“Người khác sao? Người khác nhân lúc tôi ăn cơm mà cọ vào chân tôi sao?”

“Em không có cọ chị…”

“Ngồi trên đùi tôi.”

Nàng nghiêng người, ngồi ở trên người cô, cánh tay quàng qua cổ, tầm nhìn ảm đạm, ánh mắt rất gần, dường như nghe thấy được cả hô hấp của nhau. Khoảng cách giữa hai môi tựa hồ đã chạm vào nhau.

Nhưng cô vẫn chỉ nhìn nàng.

Chaeyoung cắn cắn môi, thử ghé sát qua hôn cô, môi mỏng mà ôn nhuận, có nhàn nhạt mùi thuốc lá.

Hút thuốc sao? Ý nghĩ vừa lướt qua liền tan biến, học theo cách cô hôn nàng nhẹ nhàng mút vào.


Ngón tay của cô đặt trên đùi nàng nắm chặt lấy đùi thon, tiếng nói nhỏ đến mức dường như không thể nghe tấy: “Đầu lưỡi.”

“Hả?”

“Dùng đầu lưỡi.”

Nàng thở hai cái lấy lại ô xi, lại vươn cằm qua, dùng đầu lưỡi thăm dò, lập tức lại bị cô ngậm chặt.

Cả Hai người đều thở dốc, hô hấp dường như đang đè nén lại. Nàng gần như xụi lơ.

“Đủ không?”

Mặt nàng đỏ lên, tim đập dồn dập.

Nàng thật thích hôn cô.

“Bây giờ thực sự cứng rồi.”

Chỗ quần jean phồng nhô cao lên, chạm và mông nàng, khiến cho tim nàng đập lỗi hai nhịp.

“Kìm nén quá lâu rồi. Mỗi ngày… Chị đều muốn thao chết em.”

Cố gắng để khuôn mặt không biểu lộ quá nhiều cảm xúc, chỉ là nhiệt độ cơ thể vẫn là chân thật nhất. Phía dưới Chaeyoung không khỏi co thắt, co rúm người lại.

“Muốn sao?”

Tay của Lisa với vào bên trong quần đùi của nàng, chậm rãi khơi gợi ra sự ẩm ướt.

“Tối thứ bảy này không về nhà nhé. Được không?”

“Muốn… đi chỗ nào?”

“Đi làm em.”

…….

Bốn ngày sau thứ bảy hôm đó.

Suy đi tính lại đứng ngồi không yên.

Thật sự là trong lòng nàng vẫn đang rất có gắng, cũng biết sẽ có ngày hôm nay rồi, nhưng lại không nghĩ là sớm như vậy, đây là chuyện bạn giường cả đời đấy.

Không nói ai xa lạ, ngay cả bạn cùng bàn cũng đã trải qua vài ba mối tình rồi, thường xuyên có nhiều nữ sinh khác bàn tán sau lưng là cô ấy đã đến bệnh viện phá thai.


Chaeyoung vô ý miệt mài theo đuổi cách sống người ta nhìn nhận về mình nên luôn giữ chuẩn mực. Nhưng thật tình mà nói, so với quan niệm và cách nhìn của người khác thì bản thân mình càng nên nghĩ cho mình nhiều hơn, thân thể là của mình, tình cảm dục vọng cũng đều là của mình.

Nàng thích Lisa chỉ muốn được thân mật với cô mặc kệ mối quan hệ này có kết quả hay không.

Rốt cục cũng chờ được đến giờ tan học thêm vào chủ nhật, nàng đi chậm rì rì phía sau đồng học.

Cô cùng với vài nam nữ sinh khác đứng cùng một chỗ, cô đưa lưng về phía nàng, áo sơ mi trắng, quần âu đen đơn giản. Sạch sẽ và xuất chúng như thường ngày.

Nàng nhìn thấy cô hướng về phía cô bước hai bước, lại đứng lại.

Rõ ràng chút lý trí còn sót lại đang gian nan giãy dụa, vừa vừa nhìn thấy bóng lưng của cô lại lập tức nghĩ đến chạy tới ôm cô.

Xung quanh ồn ào, xe tới đón học sinh tan trường trải dài không thấy điểm cuối.

Nàng cứ đứng ở đằng kia như vậy, nhìn cô thật lâu.

Lúc đấy trong lòng nàng lại vang lên sự quyết tâm, nếu thật sự không có “về sau” thì nàng cũng sẽ không hối hận.

Vẫn là nam sinh đi chung với Lisa phát hiện ra nàng, kêu cô một tiếng, cô quay đầu, nhìn thấy nàng khóe môi nhàn nhạt phiếm cười.

Chaeyoung nhìn thấy bước chân của cô đi về hướng này, bọn kia ở sau cũng nói nói cười cười đi theo lại.

“Đói không?”

“Một chút.” 

“Đi thôi. Dẫn em đi ăn ngon.”

Mấy nam nữ sinh kia vui đùa vài câu, đoàn người dọc theo đường đi với nhau.

Bọn họ không biết vô tình hay cố ý mà bọn họ đi chung với nhau, để cho hai người cùng ở tít phía sau.


Hai người đi rất gần nhau, thân thể bất chợt khẽ chạm vài cái, trong lòng như có quỷ, liền trộm nhìn cô một cái, lại trộm nhìn xuống cánh tay đang chạm vào nhau, rồi nhìn tới túi sách của mình trên vai cô

“Lisa.”

Cô nghiêng đầu, nàng vốn tràn ngập dũng khí, muốn đi khoác tay cô thử xem, nhưng vừa bị cô nhìn liền trở nên dao động: “Không có gì.”

“Đến rồi.” cô giơ ngón tay lên chỉ vào phía trước.

Nàng liếc cô một cái, cẩn thận đặt tay trái mình vào túi cô.

Vừa lúc này có nam sinh quay đầu hét lớn: “Là ở nơi này sao?”

Theo bản năng nàng rút tay về, nhưng là đang bị cô nắm chặt.

“Ừm.”

Làn da ngón tay rất mềm mại, rất mẫn cảm, Chaeyoung khép hờ mắt cảm nhận lấy tay bọn họ đang ở cùng nhau, trong lòng có một đợt sóng nhỏ tràn ra.

Nếu là cô… Nàng cam tâm tình nguyện.

Bởi vì, có lẽ về sau sẽ không bao giờ sẽ lại thích một người đến như vậy nữa.

Nàng siết chặt lấy những ngón tay đang đan vào nhau của hai người.



Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.