[ H+ ] Cực Phẩm Phòng Trọ

Chương 63: Tiểu Biệt Thắng Tân Hôn


Bạn đang đọc [ H+ ] Cực Phẩm Phòng Trọ – Chương 63: Tiểu Biệt Thắng Tân Hôn

Hoàng Vân Anh cả kinh, “Tôi ── không có cái gì…” – Nhẹ nhàng nâng mông, chậm rãi lên xuống, cũng không dám nâng lên nhiều lắm, nhưng mà biên độ ma sát nhỏ giống như thế này cũng làm cho ý chí của cô ở tại chỗ kícɧ thícɧ bén nhọn liền quăng mũ cởi giáp đầu hàng.

“Nga…” – Âm điệu dần dần cao lên.

Trái tim căng thẳng, Hoàng Vân Anh sắc mặt không khỏi có chút trắng bệch… Tính theo trình độ nào đó, so với Đình Hy, cô càng sợ hãi Nguyễn Ân Nhi hơn. – “Thật sự… A ── “

Nữ nhân đột nhiên hung hăng đâm về phía trước xâm nhập vào cô.

“Cô có thể lựa chọn nói hoặc là không nói, nhưng dám lừa gạt tôi, cô sẽ không dậy nổi.”

Nguyễn Ân Nhi ôm cô đứng lên, đi đến giường, nghiêng thân thể của cô, nâng một chân của cô lên cao để trên đầu vai, làm cho thắt lưng nhẹ nhàng cùng mông của cô, những nơi bí ẩn hoàn toàn hiện ra ở dưới thân chị.
“Nguyễn tỷ tỷ, tôi… Ách ── “


Hung khí toàn bộ rút ra, đứng vững trước hoa miệng của cô, “Ừ?” Lại xuyên vào thật mạnh.

“A ── xin, nhẹ ── “

“… Tôi làm gì có lúc nào nhẹ qua?”

“A a ── “

Tư thế nằm nghiêng làm cho cô nửa người trở xuống hoàn toàn không thể dùng sức, chỉ có thể dựa vào chỗ chị hoàn toàn xâm nhập vào cơ thể cô trong nháy mắt, cơ bắp bủn rủn càng làm cho chỗ xấu hổ giữa hai chân càng thêm mẫn cảm, côn ŧᏂịŧ của chị như gió lốc mỗi lần rút cắm đều sáp nhập thật sâu tới nơi tận cùng, làm cho hoa huyệt cô đều căng ra, toàn bộ trong ngoài mật huyệt chỉ có thể vô lực kháng cự, hèn mọn đón ý nói hùa theo dâʍ uy của chị, eo nhỏ vặn vẹo như sóng, giữa hai chân theo mỗi lần chị cao thấp công kích xuống mà vẩy ra mật nước, thấm ướt ra giường cô vừa đổi …
Nữ nhân nắm giữ hoàn toàn quyền khống chế, cường hãn ra vào, tốc độ hung mãnh ma sát cùng với thân thể cô nhỏ bé lên xuống điên cuồng cơ bản không phải cùng một cấp bậc, bên trong hoa huyệt mỗi một tấc thịt mềm đều có thể tinh tường cảm giác được chúng nó bị côn ŧᏂịŧ dữ tợn hành hạ ma sát gắt gao như thế nào, côn ŧᏂịŧ cực đại kia như thế nào lần lượt đâm xuyên thấu qua vách tường thô bạo xâm nhập vào đáy hυyệt̠ nho nhỏ của cô ──

“A… Tôi, a ──” Xen lẫn kɧoáı ©ảʍ tê mỏi theo mỗi lần chị ra vào mật huyệt làm cho toàn thân cô như một vũng nước. Cảm giác làm cho người ta điên cuồng mê luyến như vậy lại rất thoải mái…

“Đừng, nhanh… A! Xin chị…” Hoàng Vân Anh thở phì phò dồn dập, cố gắng hết sức áp chế căng thẳng do cao trào.

“Rè rè rè, trong lúc đó người đang ở đâu…” tiếng chuông điện thoại reo vang – Hoàng Vân Anh vốn đang khẩn trương đến mức tận cùng của thân thể lại bị kích thích bởi một tiếng chuông, nhất thời run rẩy, hai tay gắt gao bám lấy ga giường, cổ họng bật ra tiếng kêu cao vút. Làm cho nữ nhân trên người càng thêm hưng phấn, động tác dưới thân không có lúc nào dừng lại, cuối cùng thấy cô thật sự không thể chống đỡ thân thể nữa, mới để chân cô xuống, làm cho cô quỳ đứng ở trước người đưa lưng về phía chị, chị ôm thân hình mảnh mai của cô, hai tay cầm hai vú của cô xoắn nhẹ, khẽ cắn vào cái cổ mảnh mai của cô phía dưới lại dùng sức xâm nhập vào hoa huyệt ẩm ướt trơn trượt đang không ngừng co rút đến mất hồn.
“Nguyễn tỷ tỷ… Điện, điện thoại… A ── “


“Cô hình như hiện tại không rõ chuyện gì quan trọng hơn phải không.” Một tay trượt xuống, nhéo vào hạt châu khéo léo yếu ớt một cái, tay kia thì ở trên đầu nhũ hoa phấn nhọn nhẫn tâm nhéo nhẹ.

“A a a ── không, không phải, là, Trương, Tuệ Minh tỷ tỷ, chị ấy ── “

Bàn tay to khẽ xoay đầu nhỏ của cô qua, nữ nhân cúi đầu dùng miệng che lại điều cô đang muốn nói.

“A ừ…” Tiếng rêи ɾỉ mềm dẻo giống như đang làm nũng theo đôi môi đỏ tươi của cô không ngừng tràn ra, mang theo ba phần dâʍ mỹ, ba phần mảnh mai, ba phần thuần khiết, còn có một phần khiêu khích mị hoặc, kích thích nữ nhân không ngừng tăng thêm xâm nhập đến đỉnh!

Lần thứ hai “làm” luôn luôn dài, Hoàng Vân Anh từ lúc nửa đường đã buông khí giới đầu hàng, nhưng như vậy đối với nữ nhân kia mà nói, ở tại thời điểm làʍ tình vĩnh viễn không có chuyện nộp vũ khí đầu hàng.
Liên tiếp cao trào làm cho Hoàng Vân Anh cả người cùng mỗi một tế bào của cơ thể giống như ngâm ở trong khoái cảm tê dại, cố tình tay của chị còn để ở chỗ có thể làm cho cô như bị điện giật mang đến kích thích cường đại, đã vậy chị còn không biết thoả mãn đâm mạnh côn thịt mang đến cho cô cảm xúc kinh người.

“Ách a a a ──” đáng sợ nhất vẫn là vào lúc trước khi nữ nhân này thoả mãn chị đâm chọc đến điên cuồng, nhiệt độ nóng bỏng như vậy làm do cô giống như bị bỏng, lực đâm mãnh liệt như vậy không chút lưu tình nào xâm chiếm cô, làm cho từng cái lỗ chân lông của cô tiết ra mồ hôi tinh tế như khóc, cả người giống như rơi xuống ở giữa không trung bị ngàn vạn người ngựa dẫm đạp qua, thống khổ cùng cực độ kɧoáı cảʍ như vậy giống như gió thổi cuồng dã lan khắp toàn thân, làm cho cô thét chói tai đến hỏng mất, rơi thẳng vào vực sâu!
… Nếu như không phải chị mười một giờ muốn ăn cơm, cô không chút nghi ngờ chị có thể chơi như thế cả đêm.


“Tôi, tôi đi chuẩn bị đồ ăn cho chị…”

“… Cô ngủ một lát đi.” Nguyễn Ân Nhi nhìn cô, đứng dậy phủ thêm áo ngủ đi ra ngoài.

Hoàng Vân Anh cố gắng đứng xuống giường, dựa vào tủ áo một lúc lâu, cơ bắp dưới chân mới chậm rãi thích ứng đứng lên, lấy di động trong túi quần ra, năm cuộc gọi nhỡ liên tiếp tất cả đều là Trương Tuệ Minh.

Bấm nút gọi lại ── “Alo?”

Trương Tuệ Minh “Ở đâu?” —- “Tôi, tôi ở chỗ Nguyễn tỷ tỷ.”

“… Xuống dưới.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.