[ H+ ] Cực Phẩm Phòng Trọ

Chương 49


Bạn đang đọc [ H+ ] Cực Phẩm Phòng Trọ – Chương 49

Phòng tắm của Nguyễn Ân Nhi đối với Hoàng Vân Anh mà nói, chính là một nơi thượng đẳng dùng để làm chuyện” yêu”. Nơi này, lúc nào cũng là nơi hoan ái hoặc là bắt đầu quá trình đó, tuyệt đối không bao giờ vào đây chỉ để nói lời chào cảm ơn đơn giản. Trong bồn tắm, dưới vòi hoa sen, trước gương, trên cửa, trên tường, trên gạch men lạnh lẽo, mỗi một chỗ trong này cô đều đã từng bị bắt bày ra tư thế dâʍ đãиɠ, bị chị ta đào móc rút cắm ra trong suốt yêu dịch, còn có… Nếu giữa phòng tắm này có máy quay, cô chắc cũng đã có mấy bộ phim về thể loại này rồi.

Trong bồn tắm lớn, thân thể của chị sau khi vận động hiện lên những tầng mồ hôi mỏng chảy dọc khắp cơ thể, nhiệt độ nóng bỏng như nham thạch nóng chảy, xúc cảm bóng loáng, cảm giác khoan khoái nóng ấm ở mỗi một tấc da thịt cọ sát chặt chẽ với chị.
Hoàng Vân Anh tư thế đáng xấu hổ cưỡi ngồi trên người Nguyễn Ân Nhi, cô hoàn toàn không dám nhìn khuôn mặt lạnh lùng của chị sau khi lấy kính mắt ra, cô chỉ cảm thấy bản thân tựa như một khối sôcôla đang bị nung lên, ở trong nhiệt độ cực nóng kia đau khổ giãy dụa.

Cố gắng dùng khăn tắm lau thân thể chị, nhưng chính cô cũng biết sức lực mà cô dùng rất nhỏ không đáng nhắc đến, bởi vì… Ngay lúc cô hạ mông xuống, cô khép chặt khe hở mềm mại bên ngoài, để lửa nóng to dài của chị cứng rắn áp bách cô, để nó truyền lại nhiệt độ nóng rực kích ŧhích, loại cảm giác kinh khủng này giống như trên đầu đang có một thanh đao không biết khi nào sẽ hạ xuống làm cho mỗi hơi thở cô đều phải thật cẩn thận, trên tay không thể đào đâu ra dù chỉ một chút sức lực.
“Có phải tôi phải đi vào thì cô mới chịu chuyên tâm lau?” một bàn tay Nguyễn Ân Nhi đặt trên eo nhỏ mềm mại của cô khẽ trượt, không dùng nhiều lực, chỉ nhẹ nhàng ma sát, lại ngoài ý muốn trong nháy mắt mang đến cho cô cảm giác tê ngứa.

Thân thể Hoàng Vân Anh run lên, cơ bắp bên hông theo phản xạ căng lên, có thể trong giây tiếp theo, trong lòng lại vì lời nói của chị mà dâng lên một tia khoan khoái kì quái.


“Chị… không cần?” Chị ta luôn luôn thích bắt đầu trong bồn tắm lớn, lúc cô gội đầu cho chị, hoặc lau người sẽ bắt đầu làm, thường xuyên trực tiếp dùng loại tư thế này làm để chị ta phát tiết qua một lần, mới chịu đứng dậy. Có khi nếu chị ta ngấy, cũng có lúc kéo cô ra khỏi bồn tắm, để một chân cô dẫm lên thành bồn tắm kia, nhếch mông lên, chống vào tường để cho chị dễ dàng từ phía sau tiến tiểu huyệt cô… Hoặc là đối mặt với chị, mông dựa vào bồn tắm ngưỡng về phía trước, hai tay chống ra phía sau, hai chân lớn mở, để cho chị thoải mái nằm trên người cô dùng hết toàn lực. Cô sợ tư thế này nhất, bởi vì tứ chi đều chống đỡ rất vất vả, nơi duy nhất có thể mượn lực chống đỡ là cái mông cũng không dám ngồi xuống, bởi vì nếu làm vậy, chị sẽ hung mãnh va chạm không hề dừng lại, mỗi một lần sáp nhập đều dã man phá vỡ hoa tâm mẫn cảm mà nhu nhược ở sâu trong cơ thể cô, lần lượt đâm vào thật sâu , để cho cô trong kích ŧhích mãnh liệt không thể phân biệt được đó là cực lạc hay thống khổ, chỉ có thể mãnh liệt run run thét chói tai cầu xin tha thứ.

Nhớ lại những chuyện đó, cô không khỏi kẹp chặt chân lại, dưới thân dần dần có cảm giác ướŧ áŧ, trong lòng sợ hãi động tác có khả năng sẽ xảy ra của chị, có thể… Đáy lòng lại có một ác ma nho nhỏ nói cho cô: Thừa nhận đi, mày cũng rất khoái nhạc, rất hưởng thụ, kɧoáı cảʍ như sóng triều cọ rửa linh hồn đó không có ai có thể kháng cự!

Theo nét mặt cô đọc ra tất cả, người phụ nữ kia không chút nào che giấu khóe miệng cong cong , trước kia thuần túy chỉ là vì giải quyết nhu cầu sinh lý bình thường, cho dù là lúc còn trẻ mới chạm vào phụ nữ, chị cũng chưa từng lún sâu vào chuyện tình ái. Đối với việc bạn tốt thế giao – Quý Tiết, Khắc Minh Nhi thích lăn lộn với phụ nữ, chị từ chối cho ý kiến. Nhưng đối với chị mà nói, chị càng thích hưởng thụ sự suиɠ sướиɠ do thành công trên sự nghiệp mang đến hơn … Nhưng, cô gái này quả thực làm cho chị hưởng thụ được cảm giác không giống với trước đây. Một loại thỏa mãn thuần túy, kɧoáı cảʍ được chinh phục trời sinh của phụ nữ.
Cô… so với những cô gái khác không hề giống nhau. Rất dễ dàng nhìn thấu cô, không, phải nói là cô chưa từng che giấu bất cứ điều gì, cô kháng cự, cô nhẫn nại, cô thuận theo, hết thảy phản ứng đều hiện lên trên khuôn mặt nhỏ nhắn ấy, trên thân thể mềm mại của cô, giọng rên ɾỉ ngọt ngào, toàn bộ con người sạch sẽ không có tạp chất. Cô chính là một cô gái bị chị ôm, thừa nhận du͙c vọиɠ của chị, sức mạnh của chị, ôm ấp của chị, cho cô tất cả những gì có thể cho cô.

Cô chưa bao giờ mượn cơ hội đưa ra bất cứ yêu cầu gì ── lễ vật, tiền, nhân vật, chức vụ… Cái gì cũng không có. Nếu nhất định phải nói ra, thì thứ duy nhất cô nhiều lần yêu cầu chính là ── “Không cần” .

Nói cách khác, chính là trong mắt cô, chị không có thứ gì có thể hấp dẫn được cô, không có thứ gì cô muốn lấy từ trên người chị cả.
Thân phận của chị, quyền lực, gia thế, dáng vẻ…

Nguyễn Ân Nhi đột nhiên phát hiện bản thân có chút khó chịu.

Thấy Nguyễn Ân Nhi chỉ nhìn chằm chằm cô không nói lời nào, Hoàng Vân Anh sợ tới mức làm nhanh động tác trên tay ── cô đúng là muốn chết, Nguyễn Ân Nhi khó có khi “Bất động “, cô lại còn ngu ngốc đi hỏi người ta sao lại bất động!


“Cô lên đi.” Vốn dĩ không định làm, nhưng bây giờ tâm tình có chút hỏng bét rồi.

“…” Hoàng Vân Anh cắn cắn môi, hơi nhấc mông lên, cự vật dưới đóa hoa quả nhiên cũng thuận thế đứng dậy, để cho nó khéo léo đưa đẩy đỉnh đầu cực đại vào giữa khe hở , cô vừa muốn dùng sức ngồi ” lên”, thắt lưng lại bị chị giữ lại.

“… Tôi bảo cô lên lầu.”

Oanh! Quả bom màu đỏ trên mặt cô nổ tung, cô thậm chí cảm thấy đỉnh đầu mình nhất định đã bốc lên hơi nước, lỗ tai nóng giống như bị hỏa thêu.
“Tôi, thực xin lỗi, tôi…”

“Đừng nhúc nhích.” Nguyễn Ân Nhi khàn giọng, cổ họng ngăn cản cô đang giãy dụa, cô khẩn trương, thân thể khẽ hàm chứa mũi nhọn du͙c vọиɠ của chị không ngừng co rút lại, giống như đang hé ra cái miệng nhỏ hút lấy chị … Nếu trong đầu không còn lưu lại hình ảnh thê thảm của cô hôm kia, chị đã sớm đem cô nuốt vào bụng, bất kể cô có mưu đồ gì với mình không!

“Đúng, thực xin lỗi!” Thấy chị khó chịu nhăn mi lại, cho dù cô có ngốc cũng biết chị đang nhẫn nại.


Đợi cho Nguyễn Ân Nhi buông ra tay, Hoàng Vân Anh lảo đảo ra khỏi bồn tắm, dùng khăn tắm ngăn trở cảnh xuân trước người, lửa đỏ trên mặt chưa hạ ──

“Cảm ơn, cám ơn chị!”

Bỏ lại một câu cảm tạ, Hoàng Vân Anh như lửa đốt mông bay nhanh thoát ra khỏi phòng tắm.

Rất lâu sau đó, Nguyễn Ân Nhi trong bồn tắm còn đang nhớ lại: Trong ngoài nước, có loại phim điện ảnh hay truyền hình gì, có người phụ nữ nào bởi vì không làm một người phụ nữ khác mà bị cô ta thành khẩn cảm tạ như vậy sao?
Đúng là cmn gặp quỷ!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.