Bạn đang đọc [ H++ ] Ảnh Đế Khó Theo Đuổi – Chương 70: Câu Dẫn
Đêm trước năm mới âm lịch, tiết mục phỏng vấn trực tiếp của Giang Ngộ bùng nổ trên internet, cho đến đêm ba mươi, cả tiết mục cuối năm cũng không hot bằng nó.
Người hâm mộ của Giang Ngộ mới đầu còn không tin, khóc rống, thoát fan, cuối cùng dần dần khôi phục lí trí, tỉnh táo đối mặt với sự thật thần tượng của mình lập gia đình.
Còn Phương Niên kia, đến tột cùng là có gì tốt?
Bọn họ lục tung toàn bộ tin tức và tư liệu liên quan đến cô, nhìn từ đầu đến đuôi chỉ có mỗi Weibo của cô, ngoại trừ xinh đẹp, vóc người đẹp, miễn cưỡng xem là thiện lương, đến cùng còn có chỗ nào xứng với thần tượng của bọn họ?
Muốn tiếp nhận cô, thật sự không làm được.
Muốn phản đối cô, nhưng mà làm sao bây giờ, nam thần của bọn họ đã đứng về phía cô rồi.
Lần bày tỏ qua điện thoại này, do dù cách một lớp màn internet, cũng có thể tưởng tượng được người kia lấy tâm tình như thế nào để tuyên bố với mọi người.
Rõ ràng có thể như bất kì lần nào trước đây, chẳng quan tâm đến, nhưng lần này lại vì giữ danh dự cho cô gái kia, anh ấy lại chọn cách đứng ra nói nhiều như vậy.
Đến cùng là yêu đến như thế nào chứ?
Vì vậy fan bắt đầu tìm kiếm dấu vết liên hệ giữa hai người để lại.
Càng tìm càng bới ra càng nhiều.
Vào ngày sinh nhật của Phương Niên, anh đăng một cái bánh kem trên Weibo.
Ngày kết hôn thật thật giả giả đó, anh ấy đăng ảnh hai trái tim.
Sáu năm trước, anh ấy từng viết một câu: Gặp nhau ở độ tuổi đẹp nhất.
Thì ra những cái bọn họ nhìn không hiểu, đều là thâm tình viết cho cô gái khác.
Một nhóm lớn người hâm mộ trên internet, ở trong hiện thực nghẹn ngào khóc rống, tuyên bố thoát fan.
Cũng có vài fan qua đường bởi vì một lòng thâm tình của anh mà bị thu hút trở thành fan.
Bất kể là như thế nào, làm thần tượng phái thực lực, bởi vì anh tuyên bố tình cảm dẫn đến bị giảm nhân khí.
Mấy đại ngôn hướng về phái nữ đang đàm phán cũng nhao nhao rút lui, vứt cành oliu cho các tiểu thịt tươi nhân khí cao, đối với chuyện này phòng làm việc và Phương Niên cũng có chút tiếc nuối, nhưng mà đương sự vẫn ung dung.
Từ ngày đó tiếp nhận xong phỏng vấn, sau đó mặc kệ cho truyền thông trong nước nhao nhao lật trời, tìm người khắp nơi, Giang Ngộ cũng không tiếp nhận bất kì phỏng vấn nào, anh tắt di động, chú tâm ăn tết cùng bà xã.
Sáng sớm mùng một đầu năm, Phương Niên chúc tết xong các vị trưởng bối trong nhà, lại lướt một vòng Weibo, chỉ gặp tiết mục cuối năm xếp thứ ba, “Giang Ngộ Phương Niên”, “Giang Ngộ đã kết hôn” vẫn như cũ một mực chiếm hai vị trí đầu, nhịn không được thở dài, lần thứ n nói cùng với người đàn ông bên cạnh: “Haiz, thật ra anh nên thương lượng trước với em một chút.”
Năm đó cô rời khỏi anh, không phải vì để anh có thể phát triển tốt hơn, không để tình cảm của hộ làm chậm trễ sự nghiệp của anh đấy.
Không nghĩ đến hôm nay cuối cùng cũng ảnh hưởng.
Từ diễn viên chuyển sang đạo diễn, chính là thời kì mấu chốt.
Những fan hâm mộ kia của anh tuyệt đối là trợ lực tốt nhất cống hiến cho phòng bán vé.
Nhưng bây giờ, cô thật sự không dám tưởng tượng.
Đôi mắt Giang Ngộ vẫn nhắm, anh ôm sát người đang vặn vẹo trong ngực thêm chút nữa, nói: “Nếu thật sự cảm thấy có lỗi với anh, đền bù một chút đi.”
“Làm sao đền bù?”
Câu nói này chưa dứt, Giang Ngộ đã nói nhỏ vào tai cô hai câu.
Nghe xong, vành tai Phương Niên đỏ lên.
“Không đứng đắn.” Phương Niên phỉ nhổ.
“Đã lâu rồi không chơi, em không muốn à?”
Người đàn ông đã hoàn toàn tỉnh, nhiệt độ ở hải đảo cao, anh để trần thân trên, chỉ mặc một chiếc quần đùi, trong nét tuấn mỹ mang theo mị lực thành thục.
“Vậy chúng ta nhanh lên một chút, Điềm Điềm lát nữa sẽ tỉnh lại.”
“Ừm, nghe theo bà xã đại nhân.”
Phương Niên đi thay quần áo, ra bên ngoài gõ cửa vài cái.
Rất nhanh, bên trong đã mở cửa ra.
“Tìm ai?”
Người đàn ông anh tuấn tựa hồ vừa tỉnh ngủ, tóc hơi rối, ánh mắt nhìn cô mang theo một tia không kiên nhẫn.
“Chào đạo diễn Giang, em là Phương Niên, nghe nói phim [Xuân Hiểu] của ngài đang tuyển diễn viên, em tới tham gia thử vai.” Cô gái mặc một chiếc áo choàng màu trắng, bao bọc kín toàn thân, trên mặt trang điểm nhẹ, nhìn qua thanh xuân động lòng người.
“Cô đã tới muộn, thử vai kết thúc ngày hôm qua rồi.” Người đàn ông nói xong lập tức muốn đóng cửa.
“Đạo diễn Giang” cô gái vội vàng ngăn cửa lại, mỉm cười: “Lần đầu ngài chuyển từ diễn viên sang làm đạo diễn, em cho rằng không nên bỏ qua bất kì một diễn viên phù hợp nào.”
“Phù hợp?” Người đàn ông cười lạnh, đánh giá cô từ trên xuống dưới: “Người phù hợp ở đâu?”
“Từ tiểu học em đã học vũ đạo, dáng người rất phù hợp.”
Cô gái nói xong, trước mặt người đàn ông lột áo choàng xuống.
Trong nháy mắt, dáng người cô chỉ mặc một bộ bikini đen nhánh lung linh lộ ra.
Xương quai xanh gợi cảm ưu nhã, ngực cao ngất, khe ngực thật sâu, eo thon, chân dài thẳng tắp của cô tựa như kiệt tác tỉ mỉ nhất của Thượng đế, không chỗ nào không đẹp.
Ánh mắt người đàn ông thay đổi mấy lần, anh không đẩy cửa nữa, ngược lại hai tay ôm ngực, nhàn nhạt nhìn cô gái trước mặt ăn mặc ít vải đến đáng thương.
“Cởi sạch.”
Một giây sau, anh lạnh lùng ra lệnh.
“Đạo diễn Giang?” Cô gái kinh ngạc nhìn anh.
“Cởi xuống, tôi muốn nhìn ngực và mông cô.” Anh lạnh lùng nói, trong giọng nói không mang theo một tia tìиɦ ɖu͙ƈ.
Cô gái cắn răng, thật lâu sau cô hạ quyết tâm nói: “Trước đó em có thể đi vào không?”
Dù sao ở đây cũng ở ngay cửa ra vào.
Nghe vậy, người đàn ông nghiêng người.
Đợi sau khi cô đi vào, liền không chút do dự đóng cửa lại.
Vào cửa, cô gái dò xét bốn phía, nhưng nhanh chóng bị người đàn ông lạnh giọng đánh gãy: “Nhanh một chút, thời gian của tôi có hạn.”
“Được, lập tức.”
Cô gái không chần chờ, cô vội vàng cởi sạch áo tắm và quần bơi trước mặt người đàn ông.
Chỉ mấy giây sau, cả người cô đã trần trụi trong ánh mắt người đàn ông.
Trong phòng một nam một nữ, một người chỉ mặc một cái quần đùi, một người không một mảnh vải che thân, nhìn thế nào cũng không giống thử vai mà đang diễn ra một hồi quy tắc ngầm của giới giải trí.
Người đàn ông dạo quanh cô một vòng, ánh mắt nhìn bộ ngực trần trụi của cô, bờ mông căng mịn cùng nơi rừng rậm bí ẩn, sau đó thu hồi ánh mắt, thản nhiên nói: “Cô không phù hợp, ra ngoài đi.”