Đọc truyện GV Ký Sự – Chương 69
Thay đổi vị trí, người da đen kéo tay Lori nắm chặt phân thân mình, mà người da trắng đến phía sau Lori, đeo bao cao su đổ không ít dầu bôi trơn ở phía trên.
Lori đang cảm khái người da đen hình như so người da trắng hơi lớn hơn, cũng cảm giác được côn th*t cực nóng đằng sau, tới rồi sao? Nói không khẩn trương khẳng định là gạt người, Lori chỉ có thể cố gắng thả lỏng, áp chế phản ứng bài xích của cơ thể.
Người da trắng từng chút từng chút tiến vào, trải qua mô hình cùng vừa rồi người da đen khuếch trương, tiến vào rất thuận lợi, thậm chí hắn vốn chỉ tính toán vùi sâu vào hơn phân nửa, thực tế lại kinh hỉ phát hiện khả năng của Lori không chỉ có thế, thử đẩy mạnh vào thêm một chút.
Quay phim theo trong ống kính thấy người da trắng dĩ nhiên như vậy dần dần chôn vào toàn bộ, nội tâm không khỏi cảm thấy hồi hợp, may mắn mãi cho đến cuối cùng không việc gì xảy ra, thích thú đem ống kính dời về phía mặt Lori.
Lori lúc này không có biểu tình đặc biệt, chỉ nhắm mắt nhẫn nại, lúc người da trắng bắt đầu đưa vào, Lori nhịn không được hơi thay đổi biểu tình, cậu hé miệng hít sâu vài lần, đè ép tiếng rên trong miệng.
Cảm nhận phía sau truyền tới, Lori lúc này mới hiểu, người ngoại quốc lớn nhưng cũng không là vấn đề, đáng sợ nhất chính là chiều dài, Lori cảm thấy mỗi lần đâm sâu giống như chạm đến dạ dày, may mắn chưa ăn gì, bằng không thì không khỏi ói ra.
Nhưng dù dưới tình huống khó chịu như vậy, phân thân Lori vẫn ngẩng cao đầu, làm cho cậu cảm nhận đầy đủ lợi hại của thuốc, nhưng này không giống như công ty M nói thả lỏng cơ thể thêm kích tình, ngược lại như kích tình kèm thả lỏng cơ thể.
Lori cảm thấy trong lòng ngọn lửa rất khó chịu, ngược lại, xâm nhập phía sau làm cho tình hình này thoáng giảm bớt, tốt xấu cũng phân tán chú ý.
Đầu hỗn loạn, Lori cũng không biết tình huống như thế giằng co bao lâu, người da trắng cuối cùng rút ra, sau đó một tay bắt mắt cá chân Lori, trở mình cậu qua.
Lori không chống cự nhu thuận mà bày ra tư thế mới, lúc này cả gương mặt cậu đỏ bừng, trong ánh mắt như phủ một tầng sương mù, ý chí và tầm nhìn đều không rõ ràng.
Người da đen đi qua, đem hai chân Lori nâng lên, đâm phân thân của mình vào.
“Ừm…” Lori ngẩng đầu, hai tay bỗng nhúc nhích.
Người da trắng bắt lấy tay Lori, cúi đầu ở trước ngực cậu liếm gặm, người da đen vùi sâu vào, đem hai chân Lori đặt ngang hông.
Lori màu da trắng nõn…, cho nên cùng người da trắng đối lập không rõ ràng, nhưng đổi thành người da đen, hiệu quả hoàn toàn khác biệt.
Camera căn bản dán ở chỗ kết hợp của hai người, một vào một ra có vẻ đặc biệt bắt mắt, người da đen đỡ hông Lori, tránh đang lúc kịch liệt đưa vào hạ thân Lori có thể trượt ra.
“Ừm, ừm…” Lori theo động tác của người da đen mà co rút rên rỉ, thanh âm không lớn, khiến quay phim giật mình, trong trí nhớ Lori lúc quay phim trên cơ bản không hề lên tiếng, hôm nay thái độ lại khác thường, tuy chỉ số hấp dẫn tăng lên không ít, nhưng luôn có cảm giác không đúng.
Lori cảm thấy toàn thân như bị thiêu đốt, nhưng không thổ lộ, sau đó, bất luận là thay đổi tư thế cơ thể hay chuyển đổi nhân vật, đều cảm thấy mông lung, sau lưng đau đớn cùng khoái cảm phía trước giống như cách một lớp thủy tinh, thậm chí cảm giác giống như đang nằm mơ.
Thấy bộ dạng Lori, trên căn bản là ở vào trạng thái mơ màng muốn cậu làm như thế nào cậu sẽ làm như thế, nhân viên cao cấp công ty M cười khổ, xem ra Lori trước giờ chưa dùng thuốc, cho nên hiệu quả càng tăng, nhưng cũng không sao, dù sao phương tây ấn tượng đối với người Nhật Bản chính là mềm mại, coi như là chó ngáp phải ruồi a!
“Lori, Lori!” như có người đang gọi mình, nhưng cố gắng cũng không cách nào mở mắt được, Lori không biết tại sao lại như vậy.
“Ôm cậu ấy vào phòng nghỉ ngơi đi, ngủ một giấc là tốt rồi!”
“Không có vấn đề a?”
“Cần phải…”
Cảm giác âm thanh bên tai từ từ xa dần, Lori lần này chân chân chính chính tiến vào giấc ngủ.
Không biết ngủ bao lâu, cảm giác lạnh băng từ trán làm Lori tỉnh lại.
Lông mi hơi run lên, Lori chậm rãi mở mắt.
“Cậu đã tỉnh?” Thấy khuôn mặt Lori hơi hồng, Brant đưa tay sờ sờ xem cậu có phát sốt hay không, không nghĩ lại đánh thức cậu.
“… Brant?” một hồi lâu, Lori mới lên tiếng, cậu nhận ra Brant, lại nhìn quanh bốn phía: “Đây là đâu a?”
“Phòng nghỉ trong văn phòng Michelle, nơi này rất gần studio.” Brant đáp.
“Ah,” Lori nhíu mày, cố gắng nhớ lại, “Phim, đã xong?”
“Đúng vậy a!” Brant muốn nhịn nhưng nhịn không được: “Cậu thật ngu ngốc, chuyện gì cũng đều ôm vào người? Xin cậu tự lo cho mình trước được không?”
“Nhưng Adrian… Đúng rồi, Adrian thế nào?” lời Brant nói khiến cho Lori không khỏi rụt rụt cổ, nhanh chóng nói sang chuyện khác.
“Nhân viên công tác đưa Adrian đến bệnh viện quen, kiểm tra miệng vết thương khá tốt, chỉ cần không nhiễm trùng ở một tuần lễ có thể xuất viện, bọn tôi vừa đi thăm cậu ta.” Biết được Adrian bị thương, bọn Brant cũng bị hoảng sợ, dù sao việc này lớn không lớn nhỏ cũng không nhỏ, nếu cơ thể bị xé rách nghiêm trọng, có thể khiến việc đại tiện sau này không thể tự chủ, sẽ ảnh hưởng cả đời, cũng may mọi việc tốt hơn nhiều so với tưởng tượng.
Nhưng Lori cũng bởi chuyện này mà bị bắt xuống nước, nghe được tin, Brant nhanh chân chạy về công ty, vừa lúc quay xong, kết quả là ở trong phòng nghỉ chăm sóc Lori.
“Sau này không được như vậy nữa, ai cũng muốn giúp, cậu cho mình là ai? Siêu nhân sao?” Brant cảm thấy cần nhân cơ hội này giáo dục Lori, cứ ngây thơ như vậy ngày nào đó bị ăn cũng không biết: “Không nên quá mềm lòng, trong khả năng thì giúp đỡ, nhưng không thể miễn cưỡng, cậu trước tiên phải nghĩ cho mình, phải biết từ chối!”
“Brant, chuyện này tôi cũng không phải đơn thuần muốn giúp Adrian, tôi cũng là có tư tâm.” Lori chuyển ánh mắt khỏi Brant: “Tôi cũng rất muốn rời đi, chỉ là hiện tại không có điều kiện mà thôi, Adrian là người đầu tiên tôi tận mắt thấy rời khỏi, nếu cậu ta có thể thuận lợi, tôi cũng có thể mượn cơ hội này cổ vũ chính mình.”
“Đồ ngốc!” Brant nhẹ giọng mắng, có lẽ người bên cạnh không thể hiểu, có lẽ ngoài miệng không thừa nhận, nhưng người ở trong này, thật sự sâu trong lòng đều muốn thoát ly, cho nên thấy đồng bạn muốn rời khỏi, khó tránh sẽ đem mình thay vào, tựa như đồng bạn hạnh phúc sau này mình cũng sẽ hạnh phúc giống thế.
Brant cũng trải qua không ít tình huống này, cho nên hắn rất có thể hiểu được tâm tình Lori, nhưng không thể hoàn toàn đồng tình cách làm của Lori.
“Hơn nữa, lúc đó, Adrian thật sự còn có thể tiếp tục quay sao? Đây là câu hỏi mà mọi người đều biết chắc đáp án, phim thì không thể ngừng, cuối cùng biện pháp giải quyết cũng chỉ có cái này.” Nhìn Brant vẫn cho rằng quyết định này của mình thật ngốc, Lori cười cười: “Chúng ta như cá trong lưới, có một số việc dù giãy dụa thế nào cũng vô pháp thay đổi, kết quả đều không khác lắm, ồn ào một trận cuối cùng tất cả mọi người như kẻ thù, xử lý như vậy có gì không tốt sao?”
“Được rồi, tôi không nói lại cậu.” Brant nhấc tay đầu hàng, Lori thật sự vô cùng thấu triệt mọi việc, chỉ là lý trí có thể hiểu không có nghĩa tình cảm có thể chấp nhận: “Những đạo lý này cậu nên giữ lại ngày mai cùng Edgar nói đi!”
“Edgar đã biết? anh nói?” Lori cả kinh, biểu tình xong đời rồi.
“Là Adrian nói, bọn tôi đến lúc cậu ta đang cùng Edgar trò chuyện.” Brant cũng biểu lộ vẻ mặt cậu xong rồi nhìn Lori: “Edgar bên kia rất tức giận, la lớn đến nổi bọn tôi cách xa cũng có thể nghe được, mà Adrian cũng hiếm khi ngoan ngoãn nghe lời, một câu cũng không dám nói trả.”
“Làm sao bây giờ?” Nhớ tới kinh nghiệm đau đớn thê thảm lần trước, Lori kêu thảm cả người đều co lại trong chăn.
“Cậu từ từ suy nghĩ, chỉ cần đừng quá kìm nén mà ngạt chết chính mình.” Cái tính trẻ con của Lori khiến Brant nở nụ cười trêu chọc, hắn bước lên lôi Lori ra khỏi chăn.
“Đúng vậy a,” Lori cảm thấy hiện tại hao tổn tâm trí cũng vô dụng, vẫn là ngày mai tùy cơ ứng biến a, “Tôi bây giờ muốn trở về phòng ngủ.”
“Bây giờ? thân thể cậu có thể chứ?” Brant hơi nghi ngờ.
“Hơi uể oải, nhưng còn có thể chống đỡ được a.” Lori cũng không phải không quen giường, chỉ là nằm ở chỗ này cảm giác khó chịu.
“Được rồi, tôi giúp cậu!” Brant nâng Lori dậy, trở về phòng mình thật sự sẽ nghỉ ngơi tốt hơn.
Đứng lên Lori mới rõ sức lực của mình tiêu hao tới độ nào, nhưng vẫn cắn răng chịu đựng cùng Brant trở về phòng ngủ.
Sau đó tắm cũng không tắm, Lori thẳng tắp nằm trên giường.
“Muốn ăn chút gì không?” Brant hỏi Lori, kết quả phát hiện Lori mới đó mà đã ngủ rồi.
Nhẹ nhàng giúp Lori đắp chăn, Brant đưa mắt nhìn cậu một hồi, quyết định đêm nay ngủ trên giường Adrian một đêm, dù sao hắn sẽ không trở về, trở về cũng sẽ không để ý điều này.