Đọc truyện GV Ký Sự – Chương 112
“Chào mọi người, khổ cực rồi!” Lori mở cửa, nghênh đón nhân viên quay phim của N bộ.
“Lori cậu tìm được nhà trọ không tệ lắm!” Đạo diễn vừa vào cảm khái, “Như thế này sẽ phơi sáng, cậu không tiếc sao?”
“Không việc gì đâu.” Lori nhún vai, dù sao đã mua lại hai tầng lầu nhỏ kia rồi, đợi chuyện bên này xong cậu và Edgar liền trả nhà trọ, rời khỏi thành phố này.
“Trước nghỉ ngơi một chút a, ngày hôm qua Edgar quay thuận lợi không?” Lori lấy bia trong tủ lạnh ra, mỗi người phát một chai, thuận tiện hỏi một chút tình huống Edgar bên đó.
“U-a… aaa, ngày hôm qua quay mấy cảnh rất hay!” Quay phim cười rất quỷ dị, “tôi cho cậu xem trước?”
“Được a!” Lori bị khơi gợi lòng hiếu kỳ, mấy người ngồi vây quanh máy quay xem cảnh quay của Edgar.
Bởi vì giường ngủ trong phòng Lori trên cơ bản bị Brant chiếm lấy, còn có đồ đạc của Van, không thuận tiện, cho nên Edgar để nhà trọ cho Lori, anh chọn quay tại trong phòng KTX.
Nhưng Edgar gần đây cũng không ở phòng ngủ nhiều, ngược lại là cho nhân viên công tác hay nghệ nhân không có phòng ngủ anh quen, vì thuận tiện nên thường thường ở nhờ tại đó, dù sao phòng ngủ Edgar cách công ty rất gần lại rộng rãi, cũng may mắn như thế, gian phòng cũng không có vẻ bẩn và lộn xộn.
Nhưng đạo diễn bọn họ bởi vì gần đây cũng có ghé qua, biết rõ phòng Edgar không có gì để quay, vì thu hút người xem, đã có dự mưu, biết Edgar buổi sáng rời giường có thói quen đi tắm, vì vậy sáng sớm, một nhóm người ngay dưới lầu gọi điện kêu Edgar dậy, sau đó phỏng chừng thời gian, mấy người vụng trộm mở cửa phòng Edgar, dù sao chìa khóa dự phòng Edgar để lại phía trên cửa sổ phòng, mọi người đều biết.
“Ha ha!” Thấy cửa phòng tắm bị mở, bộ dáng Edgar kinh ngạc trừng mắt, Lori không khỏi cười ra tiếng, tuy như vậy rất không có lương tâm, nhưng thật sự rất ít nhìn thấy Edgar thế.
Nhưng rất nhanh, Edgar phục hồi tinh thần, nghiêng nghiêng cười cười với ống kính, cầm vòi sen trong tay nhắm ngay những người này, mở vòi nước.
“Này!”
“Không muốn ah!”
Lập tức màn ảnh lắc lư không thôi, tuy Edgar căn bản là phun nước trên mặt đất, nhưng vẫn gây ra một trận hỗn loạn, cả buổi mới ổn định lại.
“Edgar dùng nhãn hiệu sữa tắm cùng dầu gội này sao?”
“Đúng vậy a, loại này mùi hương không đậm, thích hợp nam sinh dùng.”
“Móc treo này là cậu chọn sao? Kiểu này rất đáng yêu, hình như là… gấu Pooh?”
“Ừm, thật ra lúc trước là muốn mua Vua sư tử, đáng tiếc không có.”
“Hơi bất ngờ ah, cậu từ từ tắm a, chúng tôi đi ra trước.”
Chắc là vì trả thù, đạo diễn đứng ở phòng tắm hỏi Edgar mấy vấn đề, để cho camera đem hình ảnh Edgar đang tắm vòi sen lướt một lượt từ đầu tới đuôi, mới chịu lui ra ngoài, đợi Edgar tắm xong mới tiếp tục cố định nội dung.
“Phòng tắm không cần nhìn nha, dù sao vừa rồi quay cũng đủ cẩn thận!” mặc quần áo ở nhà màu đen Edgar tạm thời làm hướng dẫn viên, mang theo cameras vào phòng ngủ tán loạn, chỗ rất nhỏ, một phòng ngủ, một phòng khách thêm nhà ăn, một sân thượng là hết rồi.
“Bình thường Edgar đều dùng cái này để rèn luyện thân thể sao?” Cameras nhắm ngay bao cát treo cao cỡ nửa người trên ban công.
“Ừm, nhưng cũng không thường xuyên,” Edgar khoa tay múa chân một chút trên sân thượng, “Bởi vì nơi này không gian quá nhỏ, rất nhiều động tác không làm được, cho nên tôi thích đi phòng tập thể hình rèn luyện.”
“Này, mọi người bắt đầu thôi, cái này để xem sau a!” Lori đang xem rất thú vị, thanh âm đ*o diễn vang lên, tất cả mọi người cười cười, thiếu chút nữa quên mất chính sự, quay phim dừng lại.
“Chỗ Lori lớn hơn so với Edgar, có thể quay cũng nhiều hơn, bất luận đồ vật gì có ý tứ đều cố gắng không bỏ sót.” trước khi quay, đạo diễn giao phó.
“Bắt đầu từ cửa ra vào, có thể chứ?” Chưa từng quay bộ phim như thế, Lori không biết bắt đầu như thế nào.
“Có thể, cố gắng tự nhiên, như bình thường giới thiệu bạn bè tham quan phòng.” Đạo diễn ý bảo mọi người chuẩn bị.
Nhà trọ Lori, cảm giác đầu tiên là rất sạch sẽ, rất sạch sẽ, dùng trắng đen làm màu sắc chủ đạo.
“Trong tủ lạnh có những gì? Có thể mở ra xem không?” Cameras nhắm ngay tủ lạnh rất dễ làm người khác chú ý trong phòng bếp.
“Tôi cũng không rõ lắm, chắc là đồ uống cùng bia?” Lori cười mở tủ lạnh.
“Oa, không ít thứ đâu, Lori tự mình làm cơm sao?” Trong tủ lạnh không chỉ có đồ uống cùng bia, còn có thức ăn cùng gia vị.
“Tôi? Rất ít.” Lori vừa trả lời vừa khom lưng ngạc nhiên nhìn vào bên trong tủ lạnh, hình như cũng là lần đầu tiên phát hiện tủ lạnh nhà mình có nhiều thứ như vậy.
“Ah, không phải cậu làm? Tôi vẫn cho rằng cậu làm đấy!” Đạo diễn cũng lắp bắp kinh hãi, dù sao theo hình thượng bên ngoài xem, Lori có thể ở nhà nhiều hơn Edgar.
“Ha ha, anh đừng bị bề ngoài lừa!” Lori cười lắc đầu, thật ra chuyện trong nhà Edgar làm nhiều hơn, chỉ có giặt quần áo là việc của mình, bởi vì Edgar không thích đụng vào nước lạnh, nhưng vì có máy giặt, nên cũng rất đơn giản.
Đi thăm hết phòng bếp cùng phòng khách, Lori mở cửa phòng ngủ.
Trước nhìn về phía chiếc giường lớn rất thoải mái chiếm diện tích rất lớn, phía trên phủ khăn màu xanh đậm, trên bàn sách bên cửa sổ bày một laptop, giá sách bên cạnh chỉnh tề sắp xếp rất nhiều sách.
Quay phim líu lưỡi mà đảo qua giá sách, hình như còn có sách nguyên văn ngoại ngữ, khó trách mọi người đều nói Lori là một đứa trẻ trong sáng, một chút cũng không giống bị pha tạp.
“Đây là cái gì?” Đạo diễn chỉ vào một mặt dây chuyền vàng đang treo trên tường hỏi.
“Ah, cái này là lần trước đi New York cảm thấy rất thú vị nên mua về đấy!” Lori kéo ngăn kéo để bàn phím trên bàn sách ra, trên mặt bày đủ kiểu dáng trang sức, đều vô cùng đặc sắc có cá tính, “Tôi rất yêu thích những vật này.”
“Nhưng bình thường không thấy cậu đeo.”
“Bởi vì cảm thấy không hợp với tôi, những thứ này nên đeo cho người phù hợp, như vậy mới có thể phát ra hào quang chói mắt nhất.” Lori tiện tay lấy ra mấy đồ trang sức cho quay phim quay, cậu bây giờ thích tự mình thiết kế, hiệu quả cũng không tệ, ít nhất Edgar rất yêu thích, những vật anh đeo cơ bản đều do cậu làm.
Trong phòng dạo qua một vòng, mọi người trở lại phòng khách ngồi.
“Lori bình thường ở nhà làm gì?” Những vấn đề này cũng nằm trong kịch bản.
“Ngủ, đọc sách, cũng không sở thích đặc biệt gì.” Lori nghĩ nghĩ, nếu Edgar cũng nghỉ, hai người sẽ đi dạo chơi bên ngoài, hoặc Edgar ôm Lori cùng ngồi trên ghế sa lon, Edgar xem tivi Lori đọc sách, cứ như vậy lặng yên sống chung, cảm giác rất tốt.
“Như vậy ah, sau bộ phim này Lori muốn rời khỏi, sau này có dự định gì không?”
“Có thể sẽ nghỉ ngơi một thời gian ngắn a,” Lori cười rất vui vẻ, “Sau đó cùng bạn bè hợp tác tìm chuyện làm a.”
“Hi vọng tâm nguyện của Lori có thể trở thành thật, lần này khổ cực!” những lời này của đạo diễn không hoàn toàn đúng kịch bản.
“Mọi người cũng khổ cực!” Cuối cùng, Lori bị yêu cầu nói vài lời với khán giả.
“Cảm ơn mọi người đã ủng hộ cho tới bây giờ, ừm…” Không biết nói gì cho phải, Lori nhìn về phía đạo diễn, chột dạ mà nở nụ cười, “Tuy lui, nhưng tôi sẽ không quên đoạn kinh nghiệm này, cũng sẽ không quên các bạn đã từng yêu thích ủng hộ tôi, thật sự rất cảm ơn! Hi vọng sau này cũng sẽ mua phim của công ty chúng tôi, chào!”