Bạn đang đọc Gửi Nỗi Buồn Bay Theo Cơn Gió: Chương 28
– Các cậu muốn ăn cái gì ? – Ph.Hà.
– Lấy gì thì tùy cậu – Sam.
– Cho tụi này ngồi với được không? – Tụi Kun từ đâu xuất hiện.
– Mấy cậu ngồi đi – Ph.Hà đột nhiên hăng hái tới kì lạ.
– Cô này là…? – Kun.
– Mình là Phương Hà. 1 học sinh trong lớp – Ph.Hà.
– Không quen – Ken buông ra 1 câu nói vô cùng dửng dưng.
– Các cậu ăn gì để mình lấy? – Ph.Hà.
– Gì cũng được – Kun.
– Vậy, còn Jim..- Ph.Hà.
– Cho tôi 1 cappuchino, 1 hambuger – Jim.
Mặt Phương Hà mừng vui tới kì lạ. Nhanh tay nhanh chân đi lấy thức ăn.
– Cuối cùng cũng biết – Shi.
– Phán đoán của chị đúng hả? – Yu.
– Ừ. Cô ta quả là có mục đích, nhưng mục đích lại vô cùng vớ vẩn – Shi.
– Là gì ? –Yu sấn lại chỗ Shi.
– Cô ta thích Jim nên muốn tiếp cận cậu ta – Shi thầm thì vào tai Yu.
Lúc này, Shi…loại cười…nụ cười của ác ma…
Từ khi bắt chuyện được với Jim, Phương Hà không ngừng bám theo Jim…
Mặc cho Jim ngó lơ cô ta, Phương Hà vẫn bám theo cho bằng được.
Chiều hôm nay, sau khi mọi người về hết. Shi kéo Phương Hà ra 1 chỗ ít người.
– Cô thích Jim? – Shi.
– Cô…Cô biết – Ph.Hà.
– Đúng không? – Shi.
– Ờ đấy thì sao. Cô ngăn cản tôi à – Ph.Hà.
– Không. Ngược lại tôi sẽ giúp cô – Shi.
– Giúp? Giúp thế nào? – Ph.Hà.
– Cô chỉ cần làm theo lời tôi nói – Shi.
– Được. Vậy điều đầu tiên là gì – Ph.Hà.
– Cô hãy ôm Jim hay làm gì đó tương tự để thể hiện tình cảm đi, bám đuôi hoài thể nào cũng bị ghét hơn mà thôi – Shi.
– Ờ. Cám ơn – Ph.Hà.
Phương Hà chạy đi, không quên vẫy tay tạm biệt Shi với khuôn mặt tươi như hoa.
Nhưng Phương Hà không biết, cô ta chỉ là 1 quân tốt trong bàn cờ.
Ngày hôm sau…Phương Hà đang đi xuống cầu thang, liền thấy Jim đang quanh quẩn ở đó.
Cô ta tự dưng hét lên, giả bộ ngã xuống…
Jim không thích để mặc sự sống chết của người ta nên nhanh tay đỡ lấy Phương Hà.
Phương Hà được bế kiểu công chúa, tay bắt mặt mừng, vui không kể hết.
– Không sao chứ? – Jim.
– Mình sợ lắm – Phương Hà ban đầu đỏ mặt, nhưng về sau lại ôm cổ Jim.
Thế là Jim đành làm khúc gỗ, để mặc cô ta ôm thế nào thì ôm.
Shi nấp 1 chỗ từ đó đến giờ…
Bởi Shi là người hẹn Jim đến chỗ này, cũng đoán chắc cô ta sẽ làm thế.
Tối qua Shi đã gửi cho Phương Hà 1 tin nhắn, phơi bày kế hoạch…
Cô ta cũng vâng lời mà làm theo.
Tách…Tách…Tiếng chụp ảnh…
Sau đó Shi giả bộ tình cờ đi qua, để biến khỏi chỗ này…
Nhìn họ tình tứ làm Shi không khỏi thấy ngứa mắt.
– Ô kìa…!! – Shi thốt lên.
Phương Hà bỏ Jim ra…
Jim nhìn Shi với ánh mắt biết ơn…vì đã sớm thoát khỏi cô ta.
Và Phương Hà cũng nhìn Shi với ánh mắt giống vậy…
– Cản trở rồi – Shi chạy vụt đi luôn.
Tiếp đó…Phương Hà vẫn kè kè đi bên cạnh Jim…
Vừa đi đến gần cửa lớp….Phương Hà giả bộ…trặc chân, ngã xuống.
Jim phản xạ nhanh, kéo tay cô ta….
Nhưng Phương Hà cũng kéo cả Jim ngã xuống….
Thế là Jim bất ngờ ngã đè lên Phương Hà…
Tách…Tách…Tiếng chụp ảnh lại được phát ra.
Quả nhiên Shi cũng nấp sẵn ở đấy…
Bởi vì toàn bộ kế hoạch đều diễn ra như dự đoán của Shi…
Mọi kế hoạch đều do Shi bày ra…
Trôi qua nhanh chóng, cuối cùng tan học cũng đến…
Ngày hôm sau cũng đến rất nhanh…
Jim mới đến trường, bên cạnh còn có Phương Hà…
Mọi người không biết tại sao đều hướng ánh mắt kì lạ về phía Jim…
– Jim ! Chuyện đó là thật sao ? – Kun.
– Cậu thừa sức ngăn cản chuyện này mà – Ken.
– Chuyện gì ? – Jim.
– Cậu chưa đọc báo sáng nay ư ? – Kun.
– Chưa…- Jim.
– Chuyện gì thế này…- Yu cũng từ đâu chạy tới…trên tay cầm tờ báo.
Jim giật lấy tờ báo…
Trên trang nhất tờ báo…1 thông tin vô cùng sốt dẻo…
Giám đốc công ty nhà họ Vương đã có ý trung nhân….Không ngờ họ tình cảm tới mức này….Càng không thể tin đang ở trường học mà họ dám làm thế…
Tiếp đó 1 số hình minh họa phía dưới….
Hình ảnh Jim đang ôm 1 cô gái và hình ảnh Jim ngã đè lên người Phương Hà…
Phương Hà giật thót mình…Vừa nhìn thấy Shi…Cô ta lập tức lôi Shi đi…
– Tại sao cô làm vậy ? – Ph.Hà.
– Đó là chuyện của tôi – Shi.
– Cho ngăn cản bài báo ấy đi – Ph.Hà.
– Được. Tôi có 1 điều kiện.- Shi.
– Nói đi – Ph.Hà.
– Hẹn tôi gặp mặt với cha của cô…- Shi.
– Được. Chuyện đó không khó. Cô ngăn cản mọi ngọn ngành đi – Ph.Hà.
– Còn nữa – Shi.
– Gì nữa đây ? – Ph.Hà
– Cô biến khỏi đây cho tôi – Shi.
– Tại sao ? – Ph.Hà.
– Nếu không đồng ý là báo chỉ vẫn tiếp tục theo dõi đấy – Shi.
– Hừ…Được – Ph.Hà.
Tại chỗ Jim…
Reng…Reng…
– Chuyện gì ? – Jim.
– Thưa giám đốc, cổ phiếu công ty đang rớt giá…
– Gì cơ ? Tôi về công ty ngay – Jim.
Trong lúc Jim chạy vội về công ty thì Shi cũng gọi 1 cuộc điện thoại…
– Cho dừng bài báo lại – Shi.