Đọc truyện Great Mage Ở Thế Giới Harry Potter – Chương 242: Cuộc chiến của hai người (2)
Thomas lao thẳng về phía trước, đồng thời không quên bồi thêm cho đối thủ một phát bùa nổ.
Thomas-B ngay lập tức sử dụng khiên ma thuật để đỡ đòn của Thomas, nhưng sức ép từ vụ nổ cũng hất văng gã ra xa.
Giữa lúc Thomas-B chới với giữa không trung, một tia sáng màu đỏ sậm như máu, xuyên qua đám bụi và bắn thẳng về phía hắn.
Thomas-B có thể khẳng định bản thân chưa từng thấy bùa chú này bao giờ. Nhưng điều đó không ngăn cản hắn dựng lên vài lớp rào chắn nữa để bảo hộ mình. Dù sao thì Thomas cũng sẽ không tung ra mấy cái bùa chú vô dụng vào lúc này.
Thomas-B thực sự vô cùng tự tin vào lớp phòng thủ của bản thân, bùa bảo vệ này đã được hắn cải tạo qua vô số lần. Nó có thể dựng lên đồng loạt vô số lớp lá chắn ma thuật, ngăn chặn cả tấn công phép thuật lẫn vật lý, tùy vào sức mạnh cũng như mức độ lý giải của người dùng đối với bùa chú. Không những vậy, những tấm khiên này chỉ biến mất khi bị phá vỡ hoặc người sử dụng hóa giải. Còn không, chúng sẽ luôn tồn tại như một khối cầu vô hình, bao bọc người dùng không một góc chết. Người sử dụng loại phép thuật này hoàn toàn có thể dựa trên ý thức của mình để quyết định thứ gì sẽ bị tấm chắn kháng cự.
Có thể nói, khiên trắn ma thuật mà Thomas-B dựng lên là một trong số những ma thuật phòng vệ hoàn hảo và mạnh mẽ nhất cho tới hiện tại.
Trong ánh mắt kinh ngạc pha lẫn một chút kinh dị của Thomas-B, ánh sáng đỏ đậm xuyên thẳng qua những khiên ma thuật của Thomas-B dễ như xuyên qua không khí, điều mà ngay cả bùa giết chóc Avada Kedavra cũng không thể làm được. Không kịp phản ứng, Thomas-B đã lĩnh nguyên một đòn bùa phép vào người.
Nhanh chóng đáp xuống từ không trung, Thomas-B còn chưa kịp tìm hiểu xem chuyện gì đã xảy ra với mình thì một bùa chú nữa từ Thomas lại tìm tới. Lần này những khiên ma thuật đã hoạt động, chúng đã ngăn chặn câu thần chú của Thomas sau khi 5 lớp khiên bị nghiền nát.
Thân hình Thomas đột ngột xuất hiện bên cạnh Thomas-B, quét ngan chân, đá mạnh vào sườn của y.
Cú đá của Thomas nhẹ nhàng phá tan 3 lớp khiên chắn còn sót lại và hất văng Thomas-B ra xa cả chục mét.
Thomas-B có thể cảm giác được 1 phần ngực trái và bụng của mình bị đá nát. Nếu sở hữu một cơ thể bình thường thì cú đá này hoàn toàn có thể lấy mạng của y. May mắn là cơ thể được tạo lên từ Boggart này có thể tự tái tạo. Dù vậy nhưng sự đau đớn từ cú đá của Thomas chẳng có mảy may suy giảm.
Thomas thừa thắng xong lên, nhưng ngay khi đó, cậu vội vàng xoay người né qua một bên. Một bùa chú với màu lục chói lóa lướt ngang qua mặt của Thomas. Từng lông tơ của Thomas dựng đứng lên trước khoảng khắc sinh tử.
Thomas nhẹ nhàng thở ra một hơi. Tuy rằng bản thân có thể vô hiệu hóa lời nguyền giết chóc bằng nhiều cách, nhưng Thomas chưa bao giờ cảm thấy dễ dàng khi đối mặt với nó.
Dùng một ánh mắt sắc lạnh nhìn về Thomas-B, Thomas có thể nhìn ra được đối thủ đã thực sự nghiêm túc. Việc sử dụng Avada Kedavra đã là dấu hiệu rõ ràng nhất cho việc y thực sự muốn giết Thomas.
Thomas-B dùng quãng thời gian ít ỏi khi Thomas chững lại sau bùa giết chóc để kiểm tra lại tình trạng của mình. Y kinh ngạc phát hiện bản thân hoàn toàn không có gì bất thường, thậm chí Thomas-B còn cảm nhận được sự phù hợp giữa thân xác hiện tại và linh hồn mình được gia tăng.
Tuy nhiên, Thomas-B không tin Thomas sẽ đi giúp đỡ kẻ thù:
“Mày đã sử dụng bùa chú gì?”
Thomas khẽ vặn vẹo cổ, đáp lại với giọng dửng dưng:
“Nhìn tao có giống loại người sẽ đi giải đáp kỹ năng của mình cho kẻ thù không? Nếu muốn biết, cút về cơ thể gốc của mày mà tìm hiểu… mà tao cũng không cho rằng mày có cơ hội đó.”
Dứt lời, Thomas vung ngang đũa phép, một lưỡi kiếm vô hình xuyên qua không gian, bay vút về phía đối thủ.
Thomas-B nhanh chóng dựng khiên phép thuật. Lần này hắn tăng mạnh cường độ ma lực cho khiên chắn khiến cho bùa chú của Thomas bị hất văng qua một bên và chém ngọt một mảng lớn rừng rậm, những thân cây to như thân người bị cắt phẳng như mặt gương.
Đứng trong hành lang quan sát, Gs Snape sắc mặt khó coi như nuốt nhầm phải một con ruồi trong bát súp. Ông có thể dễ dàng nhận ra câu thần chú mà Thomas mới sử dụng là cái gì. Nhưng chính bản thân Gs Snape cũng không thể ngờ được Sectumsempra mà mình sáng tạo lại có thể có được sử dụng với mức độ phá hoại lớn tới như vậy.
Qua diện tích mảng rừng vị phá hủy, Gs Snape có thể tính ra uy lực của câu thần chú mà Thomas dùng ra vừa rồi ít nhất cũng lớn gấp chục lần uy lực mà ông có thể sử dụng.
Gs Snape đưa mắt nhìn sang Gs Dumbledore, ông tự hỏi hiện giờ vị hiệu trưởng này đang có tâm trạng gì.
Gs Dumbledore vẫn giữ một vẻ mặt bình thản quan sát cuộc chiến đang leo thang phía ngoài xa. Không ai có thể nhìn ra trong đôi mắt của ông đang suy tính điều gì hay tâm trạng của ông lúc này ra sao.
Harry cau mày theo dõi cuộc chiến của Thomas, cậu luôn cảm thấy có gì đó không thích hợp nhưng không biết nó ở đâu.
“Con có gì muốn hỏi sao Harry?” – Giọng nói của Gs Dumbledore đột ngột vang lên bên cạnh Harry khiến cậu giật mình.
Harry có phần luống cuống khi Gs Dumbledore đột ngột hỏi cậu như vậy.
“Đừng bối rối, hãy coi như đây là một buổi dạy học đặc biệt. Không mấy khi các con có dịp quan sát một trận đấu của hai phù thủy hùng mạnh như vậy đâu.”
Sau một quãng thời gian chần chờ, Harry hỏi:
“Con chỉ đang thắc mắc, tại sao họ lại sử dụng những ma thuật với sức công phá lớn như vậy? Theo con thì chúng không hiệu quả bằng những phép thuật mà chúng ta vẫn thường dùng khi quyết đấu.”
Gs Dumbledore nở nụ cười vui vẻ lần đầu kể từ khi ông xuất hiện tại đây. Ông rất hài lòng với phản ứng mau lẹ của Harry khi mà cậu đã thực sự tỉnh táo lại nhanh tróng trong khi hầu hết các học sinh khác, kể cả các học sinh lớp cao, vẫn đang đắm chìm trong những câu thần chú với uy lực và sức phá hoại mạnh mẽ.
“Bởi tính hiệu quả mà chúng mang lại Harry ạ.” – Gs Dumbledore bình tĩnh giảng giải.
“Trong cuộc đấu tay đôi giữa hai phù thủy thuần túy, việc sử dụng những phép thuật với uy lực lớn như Thomas đang sử dụng là không cần thiết. Nó chỉ dẫn tới sự lãng phí ma lực một cách vô nghĩa. Không việc gì chúng ta phải sử dụng một ma thuật tốn ma lực để phá hủy một diện tích lớn mà hiệu quả nó mang lại chỉ ngang một bùa choáng.”
Harry gật gù, đây chính là điều mà cậu không hiểu. Thomas khi huấn luyện cho Harry, Hermione và Ron đều có nhắc nhở tới việc này. Sử dụng thần chú phải là thuận tay nhất, dùng ít sức lực nhất để đạt tới hiệu quả lớn nhất. Harry quan sát rất kỹ cuộc chiến của Thomas kể từ khi nó xuất hiện trong tầm mắt của cậu. Có thể nói, Thomas đang sử dụng một đấu pháp hoàn toàn trái ngược với những gì cậu ta đã sử dụng.
Những người xung quanh cũng đưa sự chú ý của mình hướng về phía Gs Dumbledore. Dù sao thì cơ hội được nghe Phù thủy Vĩ đại nhất Mọi thời đại trực tiếp giảng bài về ma thuật thực sự quá quý hiếm.
Gs Dumbledore không để mọi người đợi lâu, thầy tiếp tục bài giảng của mình:
“Những gì ta đã nói phía trên chỉ đúng khi đó là một cuộc đấu tay đôi bình thường giữa hai phù thủy. Còn Thomas thì không thuần túy là một phù thủy Harry ạ. Con nhìn kỹ xem Harry, con có tự tin nói rằng con có thể dùng bùa chú của mình để 1 đòn đánh chúng bất cứ ai trong 2 người họ không?”
Harry đưa mắt nhìn về phía xa, lúc này cuộc chiến đã thực sự thăng cấp, cậu chỉ có thể loáng thoáng bắt giữ lấy thân ảnh của 2 người trong làn bụi bặm cũng như ánh sáng chói lóa từ những bùa chú được tung ra.
Gs Dumbledore đưa mắt nhìn qua tất cả mọi người, nói lớn hơn để cho mọi người cùng nghe được:
“Không chỉ con đâu Harry, mà tất cả mọi người ở đây đều không có mấy người có khả năng đánh trúng bất kỳ ai trong hai người họ chỉ bằng 1 đòn duy nhất. Với tốc độ của họ, một câu thần chú có phạm vi sát thương rộng sẽ có tỉ lệ đánh trúng mục tiêu cao hơn 1 phép thuật đơn thể rất nhiều.”
Giáo sư chỉ tay vào chiếc hố dung nham vẫn còn đang sôi sục cách đó không xa:
“Có ai ở đây có tự tin nói rằng mình có thể chịu một đòn như vậy và không hề hấn gì không?”
Khẽ lắc đầu, Gs Dumbledore biết rằng câu hỏi này thực khó khăn dù là với các giáo viên của trường.
Trong số tất cả các giáo viên ở đây, có thể tự vệ trước một ma thuật có uy lực kinh khủng như vậy thì cũng chỉ bốn vị viện trưởng mà thôi. Còn việc lập tức phản công lại như Thomas đã làm thì Gs Dumbledore biết, không chỉ Hogwarts này mà toàn thế giới hiện tại này cũng không có quá 10 người. Trong 10 người đó, Gs Dumbledore, Nicolas Flamel, Gellert Grindelwald,… là những người tiêu biểu. Cả Voldemort nữa, nhưng đó là khi hắn ở thời kỳ toàn thịnh.
“Mọi người thấy đó, cho dù có thể đanh trúng mục tiêu, thì cũng còn một lớp phòng ngự cần phải vượt qua. Và với những gì mà cả hai mới thể hiện, ta e rằng kể cả các viện trưởng cũng rất khó có thể đánh vỡ khiên chắn của họ.”
Các học sinh sửng sốt trước nhận định của Gs Dumbledore. Trong mắt họ, các viện trưởng đều là những phù thủy vô vùng hùng mạnh. Nhưng họ vừa nghe thấy gì, Gs Dumbledore vừa nói với khả năng của các viện trưởng cũng rất khó có thể đánh vỡ khiên chắn của Thomas và kẻ đang chiến đấu với cậu ta.
Bất tri bất giác, tất cả các học sinh đều thay đổi cách nhìn của mình về Thomas Walker. Trước đây, cho dù Thomas có từng công bố về UC hay Maginet, những phát minh to lớn thay đổi cả thế giới ma thuật thì cũng không có mấy người thực sự tin tưởng vào điều đó. Dù sao thì những phát minh đó có dính líu tới Nicolas Flamel, cái tên của ông ấy hoàn toàn đè bẹp danh tiếng của một gã nhóc phù thủy nhỏ vô danh.
Trong mắt của người ngoài, họ càng tin vào việc Thomas chỉ là một phù thủy nhỏ có thiên phú, là người có ý tưởng về UC và Maginet; còn việc sáng tạo và hoàn thành chúng hoàn toàn là do nhà giả kim thuật vĩ đại Nicolas Flamel thực hiện. Ngài Nicolas Flamel đã vô cùng hào phóng khi cho một đứa trẻ đứng tên đồng sáng tạo với mình.
Và gia tộc Walker, cùng tập đoàn Aurora, chỉ là những tấm bình phong, những kẻ làm thuê cho nhà giả kim thuật vĩ đại nhất thế giới mà thôi. Việc Thomas không nhận được huân chương Merlin dường như càng củng cố hơn nữa quan niệm này.
Tuy nhiên, sau ngày hôm nay, có lẽ sẽ rất nhiều gia tộc, hoặc chăng là cả thế giới có lẽ sẽ phải suy sét lại cái nhìn của họ về Thomas cũng như gia tộc Walker. Chí ít thì, với sức mạnh của Thomas, cậu ta chắc chắn không phải là một con rối đơn giản như vậy.