Bạn đang đọc Gọi Tao Là Anh Yêu: Chương hap 39: Một mũi tên trúng ba đích.
” Hoét….”
Tiếng còi vang lên, Lâm giật mình lăn quay xuống giường, luôn mồm chửi rủa.
” Bà nội nó đứa nào đấy?”
” Đứa này nè ”
Chú Năm hai tay chống nạnh, những nếp nhăn bắt đầu nheo lại, nhăn nhúm đẩy tới đẩy lui trên khuôn mặt đẹp lão.
” Aaaa, sư phụ, cho con ngủ thêm chút nữa đi mà “
Anh kéo chăn từ trên giường xuống, chùm kín mít người.
” 5 giờ sáng rồi đấy, mau ngồi dậy đi. Hay là muốn ta dùng biện pháp mạnh hả?”
Lâm như con rô bốt ngay lập tức ngồi dậy, ngoan ngoãn chạy vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt.
” Tốt, lại đây hít đất 50 cái cho ta”
” Cái…à vâng thưa sư phụ “
Lâm hít lên hít xuống, hít chưa đầy 10 cái đã thở dốc, mặt tím tái. Bên Mĩ đúng là anh có tập gym đấy, nhưng được 1 thời gian là bỏ để chuyên tâm học hành. Chắc tại lâu quá không tập lại nên nên mới cảm thấy mệt thế này.
” Sư phụ, cho con con nghỉ một chút được không? Mệt quá”
” Nghỉ nghỉ cái gì mà nghỉ, mau hít tiếp cho ta nhanh lên. Đường đường là một đấng nam nhi, thế mà hít đất còn thua cả con bé Mi là thế nào?”
” Hả? Bà xã…à không, Mi cũng phải hít đất nữa à?”
” Chứ sao, mỗi sáng ta bắt nó tập hít tới 30 chục cái liền để rèn luyện sức khỏe, hay để ta xuống kêu nó lên dạy cho cậu hít nhé?”
” Không cần, không cần đâu sư phụ. Con hít được mà, hít tới 100 cái còn dư sức nữa là “
Anh gắng sức ngồi dậy, nếu mà hít đất còn thua cả con gái thì không còn gì nhục nhã bằng. Không được, không được, anh không thể để bà xã cười vào mặt mình được, phải cố gắng, nhất định phải làm được.
30 phút sau.
” Chú Năm, anh Ca xuống rồi đấy ạ, ngồi ăn sáng chung với em cho vui nhé”
Cô dọn đồ ăn sáng do tự tay mình làm lên chiếc bàn dài bằng gỗ xà cừ sang trọng.
” Anh Ca, trời đất, làm sao mà mặt anh tím tái hết thế. Anh bị sốt hả, có cần em đưa đến bệnh viện không?” Cô lo lắng sờ soạng khắp các ngóc ngách trên khuôn mặt đẹp trai, không bỏ sót chỗ nào.
” E hèm, đây là chốn công cộng. Mi, ngồi xuống ăn sáng đi, cậu ta chẳng bị gì đâu “
Cô đỏ mặt, nhẹ nhàng dìu anh đang bờ phờ ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh mình.
” Anh ăn gì để em gắp, ăn trứng ốp la nhé, hay là gà lagout?”
” Bố mẹ sinh ra đầy đủ tay chân, không què, không liệt, không thiếu bộ phận nào. Cớ chi mà cần người gắp hộ”
Chú Năm xé miếng bánh mì bỏ vào miệng, ung dung thưởng thức.
” Tao…tao tự ăn được, mày lo ăn đi”
Anh lia lịa ăn hết món này đến món khác, mắt như muốn ăn tươi nuốt sống người đàn ông đối diện, chẳng biết con người ông ta được cấu tạo từ gì nữa, ban nãy anh nói hít đất 100 cái là nói vậy thôi, thế mà ông ta bắt anh hít tới 100 cái thật, bây giờ mặt mày đờ đẫn hết cả lên, không biết còn sức lực nào để đi làm không nữa.
” Nhiêu đó chưa nhằm nhò gì đâu, đừng có mà suy nghĩ đến chuyện nghỉ làm. Là người sống thì phải có trách nhiệm, nghe rõ chưa?”
Lâm ngậm đắng nuốt cay, lễ phép thưa
” Dạ sư phụ “
” Ủa nhiêu đó là gì thế? Anh Ca với chú đang nói về cái gì vậy?” Mi vừa nhai nhóp nhép vừa hỏi.
” À hồi nãy…”
” Sư phụ con ăn xong rồi, Mi, ra tao chở đi học luôn” Anh chưa kịp để cô trả lời đã lôi tay chạy đi, mặt đỏ bừng.
” Anh Ca, sao vậy, em còn chưa ăn xong mà” Cô ngồi trên xe mặt phụng phịu.
” Ăn ăn cái đầu mày, tin tao nhét luôn đôi giày vào mồm không hả?”
Cô ấm ức quay ra ngoài, khẽ thút thít. Anh bỗng cảm thấy có lỗi, dù gì thì cô cũng có biết gì đâu chứ, lần này là anh sai rồi.
” Thôi tao xin lỗi, xin lỗi mà, ăn gì để tao mua cho? Đừng có giận nữa, nha”
Anh chu mỏ nũng nịu như con nít làm cô phải phì cười.
” Thôi em hết đói rồi, chở em đến trường để trễ giờ “
” Okay bà xã “
….
Căn phòng họp rộng lớn sáng rực rỡ, ở giữa là một cái bàn được trang trí bằng hoa ly ly thơm ngào ngạt, xung quanh là các cổ đông áo vét lịch lãm. Lâm ngồi ở đầu bàn, khuôn mặt đẹp trai tỏa ra những đường nét quý phái, thanh lịch nhưng cũng rất trang nghiêm.
” Doanh thu của chúng ta tháng này thế nào?”
” Dạ thưa tổng giám đốc, doanh thu của chúng ta tháng này tăng gấp đôi so với tháng trước. Khách hàng rất thích chương trình mới do tổng giám đốc đề ra, chương trình khuyến mãi lần này thu được lợi nhuận à vẫn không bị lỗ. Quả thật chưa có ai từng làm được điều này”
Cả căn phòng họp rộn ràng hẳn lên, người nào người nấy đều chắc lưỡi khâm phục vị sếp tổng trẻ tuổi, vừa đẹp trai lại vừa tài năng, đúng là hiếm có khó tìm. Tổng giám đốc của họ cũng vui không kém, anh liên tục mỉm cười rạng rỡ.
” Tất cả cũng là nhờ mọi người đồng lòng đồng sức, tôi chỉ là người đưa ra sáng kiến, dù sao thì hành động vẫn là quan trọng nhất. Tôi tính sẽ tăng lương cho nhân viên vì công sức mà họ đã bỏ ra trong thời gian vừa qua, mọi người thấy thế nào?”
Tiếng vỗ tay ồn ào náo nhiệt, sếp tổng của họ, cũng lại vừa khiêm tốn vừa thương người nữa, quả đúng là con nhà người ta trong truyền thuyết.
” Vậy thì tốt quá còn gì, cảm ơn tổng giám đốc rất nhiều “
” Đúng đó đúng đó, chiều nay phải tổ chức tiệc ăn mừng thôi “
” Tổng giám đốc đi chung cho vui luôn nhé “
” Mọi người nói phải, thiếu sếp tổng thì còn gì là tiệc. Tổng giám đốc nhất định phải đi đó”
Lâm cười xuề xòa, xin phép ra ngoài gọi điện cho bà xã bé bỏng.
” Alo, bà xã hả?”
” Alo, anh Ca đó hả? Em đang học, tí gọi lại nhé”
” Khoan đã”
” Tút…tút…tút”
Anh bực mình dập máy, học hành gì mà bận rộn đến nỗi quên mất chồng của mình luôn cơ chứ. Anh đang định đưa cô đi giới thiệu với các nhân viên trong công ty để họ biết mặt phu nhân tương lai của sếp tổng. Cơ mà cô đối xử với anh vô tình như thế đấy, đã vậy đi luôn cho bõ ghét.
” Chiều nay tôi sẽ đi dự tiệc cùng mọi người “
Tiếng hò hét của mấy cô nhân viên đứng nghe trộm ngoài phòng họp át cả tiếng người bên trong. Các bà tám chẳng qua là mới tổ chức một cuộc thi bí mật có tên gọi là ” Cua trai đẹp”, mà trai đẹp ở đây không ai khác chính là tổng giám đốc của họ. Nghe đồn rằng cuộc thi có quy mô rất lớn, từ bà cô già sắp nghỉ hưu cho đến mấy em nhân viên trẻ đẹp ai ai cũng đăng kí tranh cử. Tất nhiên cuộc thi nào cũng cần phải có đầy đủ thông tin cá nhân và hồ sơ dự thi của thí sinh. Vì vậy nên mấy ngày nay phòng phó giám đốc của bộ phận Marketing nườm nượp người ra người vào mua hồ sơ. Tổng giám đốc của họ lúc nào cũng chúi mũi vào công việc ở tầng 18 nên đâu biết rằng tầng 16 đang xảy ra những chuyện gì, cũng nhờ thế mà nàng Huy của chúng ta được một mùa bội thu.
….
….
Tổng giám đốc mặc bộ vest đen sang trọng đi vào nhà hàng, đi đến đâu đều thu hút ánh nhìn đến đó. Tưởng chỉ là một bữa tiệc nhỏ, nhưng anh không ngờ rằng người tổ chức buổi tiệc này lại chịu chơi đến thế. Nhà hàng năm sao này nằm ngay trung tâm thành phố, từ nước uống cho đến thức ăn đều là những món đắt tiền, ai ai cũng diện đồ đẹp lộng lẫy như đi dạ hội. Đúng thật là cảm thấy có một chút bất ngờ.
” Thưa quý vị, nhân vật chính của buổi tiệc đã tới”
Tiếng vỗ tay vang rền,mọi ánh đèn trong nhà hàng đều vụt tắt trừ chỗ anh đang đứng và một người đàn ông trên sân khấu, đó chẳng phải là Huy sao? Rốt cuộc mọi chuyện là thế nào, anh chẳng hiểu gì cả? Tại sao tên Huy lại cứ nhếch mép cười đểu như thế chứ, bất giác Lâm cảm thấy có chuyện chẳng lành.
” Ladies and gentlement, lets dance”
Tiếng nhạc du dương trầm bổng cất lên, anh bị một người phụ nữ đeo mặt nạ hoá trang kéo đi theo bản nhạc. Người phụ nữ rất điêu luyện, từng bước nhảy của cô ta thanh thoát đến hút hồn. Nhưng Lâm không chú tâm nhảy cho lắm, trong đầu anh là một mớ câu hỏi rối bời, xong đêm nay, nhất định anh sẽ dần cho tên Huy một trận.
Nàng đứng trên sân khấu khẽ nhếch mép nhìn đồng hồ, kế hoạch trả thù của nàng sắp thành công rồi, chỉ cần đợi công chúa nhỏ bé tới nữa là xong. Nàng đã cho thuê hẳn một cô diễn viên và biên đạo múa chuyên nghiệp để che mắt thiên hạ, khi bé Mi tới nhìn thấy cảnh sếp tổng khiêu vũ với cô gái khác nhất định sẽ nổi cơn ghen. Rồi sao, rồi thì sếp tổng phải lẽo đẽo chạy theo cô vợ bé nhỏ để năn nỉ xin tha thứ chứ sao nữa. Nàng làm vậy cốt yếu không chỉ để trả thù chuyện sếp tổng lần trước mà còn vì con bé Mi nữa, nàng xem nó như là em gái ruột vậy đó, nàng cũng muốn nó được hạnh phúc. Chẳng phải những hiểu lầm sẽ giúp tình cảm vợ chồng tụi nó thêm gắn bó hay sao? Không những thế nàng lại còn tổ chức được tiệc mừng ọi người trong công ty, đó chẳng phải là một mũi tên trúng ba đích à? Nàng cười khà khà, tự khâm phục sao trời sinh ra mình lại thông minh đến thế.
Kia rồi, kia rồi,công chúa bé nhỏ đã tới rồi, mặc bộ đầm kim sa óng ánh nàng đưa cho quả thật là quá gợi cảm. Nhưng sao mặt nó lại tái xanh thế kia, nàng nghĩ gì thế nhỉ, nhìn thấy người mình yêu cặp bồ với người khác tất nhiên là phải tái rồi, không tái mới là lạ. Nhưng sao bỗng nhiên mọi người ồn ào thế nhỉ, sao lại không khiêu vũ nữa mà lại nhìn đi đâu thế. Nàng quay qua, bắt gặp một cảnh tượng hãi hùng.
Anh đang mải miết suy nghĩ thì bỗng nhiên cô gái đó ôm chầm lấy Lâm rồi trao cho anh một nụ hôn. Cái quái gì thế, cô ta nghĩ cô ta là ai? Anh đang định xô cô nàng ra thì bỗng nghe thấy giọng nói ngọng nghịu quen thuộc.
” Nhớ em không?”
” Maga?”