Bạn đang đọc Gọi Tao Là Anh Yêu: Hạnh phúc giản đơn
” Ở…ở rể” Mẹ nó mắt chữ A mồm chữ O, lắp ba lắp bắp, bà cũng là định ghép đôi cho con Mi với thằng nhỏ này vì nó là con nhà giàu, mai sau bà cũng được nhờ. Nhưng bà không ngờ mối quan hệ của tụi nó lại tiển triển nhanh đến mức ở rể, dù gì thì tụi nó cũng mới tốt nghiệp mầm non ra thôi mà, tụi con nít bây giờ thật là ghê ghớm hết sức, chẳng lẽ, chẳng lẽ ở Đà Lạt đã xảy ra chuyện gì rồi sao….bà, bà cũng không tồi tệ đến mức bán con gái mình ấy chứ ?
” Con, con xin lỗi, con nói nhầm, là ở nhờ một đêm thôi ạ” mặt cậu đỏ ửng.
” À, nhưng cô chỉ sợ nhà nhỏ như này thì không tiện cho con thôi” mẹ nó thở phào nhẹ nhõm.
” Không, không sao đâu ạ, cô có cần con giúp gì không, để con nấu cơm phụ cô nhé” cậu sắn tay áo nhanh nhẹn bước vào bếp, lướt qua tặng cho con Mi nụ cười đểu kinh dị.
” Mẹ, mẹ, tại sao anh Ca lại ở nhà mình chứ? Ở rể là sao vậy mẹ” nó chạy lên tò mò hỏi.
” Thì…thì mẹ cũng đâu biết, mà chỉ là ở nhờ một đêm thôi mà, mày ở đây làm gì, mau xuống bếp phụ cậu Lâm, mau lên, tao ra chợ bán hàng” mẹ nó vẫn chưa hết hoàn hồn chậm chạp đứng lên
” Vâng” nó tiu nghỉu đi vào trong bếp. Nhà nó cũng chẳng phải là sang trọng gì lắm, nội thất cũng chẳng bằng nhà cậu nhưng đồ đạc đều được sắp xếp gọn gàng, ngăn nắp, sạch sẽ và được trang trí rất bắt mắt nên trông thật sự rất ấm cúng.
” Mi, hôm nay ăn món gì thế” cậu lướt một vòng quanh tủ lạnh.
” Mì gói xào bò” nó đi đến lấy hộp thịt bò trong tủ lạnh ra.
” Là món gì thế? Lần đầu tiên tao nghe thấy món đó đấy”
” Ngon lắm, anh Ca bắt chảo dầu lên bếp đi nhé, xong cho tỏi với bò vào xào, em ra chợ mua bó cải về luộc” nó choàng tay đeo chiếc tạp dề màu hồng hello kitty cho cậu, rồi nhanh nhảu cầm giỏ đi chợ.
……..
” Anh Ca ơi em về rồi nè, anh xào bò xong chưa thế” nó đi vào bếp. Mà cũng không biết có phải là cái bếp hay không nữa, dầu mỡ thì văng tứ tung lên thành tường, còn được trang trí bằng mấy miếng thịt bò lác đác trên dưới nữa, cậu thì đang ngồi thu lu một góc, mặt mày xanh xao đến đáng sợ.
” Anh, anh Ca, sao thế, anh bị gì vậy” nó chạy tới lo lắng hỏi.
” Mi, Mi, cứu tao với, thịt bò nó ghét tao, nó tấn công tao kìa” cậu chỉ tay về phía cái chảo đang bắn dầu tung tóe.
” Hihi…á ha ha ha, hic, hahaha” nó ôm bụng cười ngặt nghẽo.
” Mày cười gì chứ” cậu đứng dậy, mặt nhăn lại, phủi bụi dính trên quần áo.
” Hihi, thịt bò tấn công, ha ha ha” nó vẫn chưa thể nhịn được cười.
” Thì thật mà, lúc đầu tao chiên với dầu nó đâu có bắn đâu, xong tao bật cái nút đó đó, nó bắn ì xèo khắp nơi” cậu trề môi chu mỏ làm mặt đáng thương.
” Anh Ca phải bật bếp lên, bỏ dầu cho nóng vào thì mới chiên được chứ” nó đứng lên, từng thao tác làm đều uyển chuyển và nhịp nhàng, thật ra lúc đầu nó làm còn đến nỗi suýt cháy nhà cơ, nhưng tập dần rồi riết cũng quen, thành ra giờ thành đầu bếp chuyên nghiệp luôn rồi.
” Mày thế mà cũng có lúc giỏi phết ấy chứ nhỉ, có kinh nghiệm rồi thì mai mốt đỡ mất công tao phải rèn” cậu khoanh hai tay trước ngực cười tươi nhìn nó
” Rèn gì chứ ạ”
” À, không có gì” mặt cậu hơi ửng hồng, tay tháo chiếc tạp dề ra vòng từ phía sau eo đeo cho nó.
” Oái, anh…anh Ca làm gì thế” Hơi ấm của cậu phả vào cổ nó, đây là lần đầu tiên nó thấy tim mình đập mạnh như thế.
” Im nào, dầu mỡ bắn hết lên áo đấy” cậu đeo xong chiếc tạp dề liền quay qua lặt bó cải.
” Mi này, mày hứa với tao một điều nhé” cậu vừa hái các chỗ héo trên rau vừa nói.
” Hứa gì ạ?” Nó dùng đũa chấm chút nước sốt nếm thử.
” Hứa sẽ nấu ăn cho tao mãi mãi luôn”
” Vâng, à mà không…thế chồng em thì làm thế nào”
” Mày đừng lo, tao bảo đảm nó cũng sẽ hiểu thôi”
” Sao anh Ca biết?”
” Vì nó là…à mà tao chắc chắn đấy, mày hứa đi”
” Vâng, em hứa”
……
” Con mời cả nhà ăn cơm ạ” nó vừa nói vừa gắp một cọng mì bỏ vào miệng.
” Cái con bé này, cậu Lâm cứ tự nhiên nhé” mẹ nó ái ngại nhìn dĩa mì xào bò để trước mặt.
” Dạ, cô cũng ăn ngon miệng” cậu gắp một miếng mì và bò bỏ vào miệng, cứ ngỡ là nó sẽ kinh khủng lắm chứ, ai ngờ…
” Oaaa, món này ngon quá” cậu gắp lấy gắp để, chưa gì đã vơi hết nửa dĩa. Mi và mẹ nó nhìn cậu ăn thì há hốc mồm, mì gói đối với cậu ngon vậy sao, ngày nào mà nó chẳng ăn món này chứ.
” Làm gì thế? Mau ăn đi” cậu vừa nhai nhồm nhoàm vừa gắp bỏ vào chén cho nó.
” Vâng” nó ăn từng cọng mì. Nhìn cậu ăn hùng hồn như thế, trong lòng có chút vui vui.
……..
” Anh Ca, lần thứ 10 rồi đấy, lên đi, để em rửa cho” nó càu nhàu.
” Xà bông này làm từ gì mà trơn thế, có phải tại tao đâu, xin lỗi nhé, để mốt tao mua 10 cái chén đền lại cho” cậu làm mặt tội lỗi.
Nó với lấy xà bông trét lên mũi cậu, ngồi cười toe toét. Cậu cũng không phải dạng vừa, lấy nguyên một nắm chà lên hai má nó, hai đứa trét qua trét lại cười rung rinh cả căn bếp.
……..
” Hai đứa mau vào đây” mẹ nó trải nệm và sắp gối sẵn ngồi chờ.
” Anh Ca, mau vào đi mà, đừng mắc cỡ nữa” nó nài nỉ. Chả là vì nãy giờ chơi xà bông mà không màng hậu quả, rốt cuộc là cậu và nó dơ hết cả người phải đi tắm, mà cậu thì chẳng thèm đem theo đồ do quyết định lấy lòng ” mẹ vợ” đột xuất của mình nên đành lấy tạm đồ ” bố vợ” để mặt. Áo thì dài đến gối, quần thì lòng thòng quết đất trông tức cười đến nỗi cậu ôm luôn cái nhà vệ sinh thân thương trong vòng nửa tiếng đồng hồ mà không chịu mở cửa.
Cậu bước vào, từng bước chậm chạp, mặt đỏ như gấc, mắt cứ liếc lên liếc xuống chẳng dám nhìn thẳng.
” Trông cũng đâu đến nỗi, cậu Lâm vẫn đẹp trai ra phết” mẹ nó cố nén cười.
” Con thấy xấu…Á…dạ à đẹp, đúng là anh Ca mặc gì cũng đẹp trai hết” nó bị mẹ chưởng ột cú dưới chân rốt cục cũng chịu thông não.
” Cậu Lâm muốn ngủ thế nào, kế bên cô hay kế bên con Mi, xin lỗi vì nhà cô chật hẹp quá nhé”
” Dạ không sao, kế bên ai cũng được ạ” cậu nói, vẫn chẳng chịu ngước mặt lên.
10 giờ tối có ba con người nằm chung với nhau trên một chiếc nệm lớn. Cậu con trai nằm ở giữa mỉm một nụ cười hạnh phúc và ấm áp dù bị một đứa con gái và một người phụ nữ chẳng biết giữ ý giữ tứ đè dẹp lép phía bên dưới. Cậu bỗng có ước mơ rằng, đêm nay hãy cứ dài như thế…