Gọi Dượng Là Chồng

Chương 1: Hãy Buồn Khi Không Có Tiền Đừng Buồn Khi Không Có Tình


Đọc truyện Gọi Dượng Là Chồng – Chương 1: Hãy Buồn Khi Không Có Tiền Đừng Buồn Khi Không Có Tình


Lam Y từ nhỏ khi sinh ra cô đã may mắn ngậm được thìa vàng, hàng ngàn người mơ ước sẽ có được cuộc sống như cô công chúa này.

Nhưng cũng chẳng ai biết được, tin đồn tiểu thư đài cát sống trong sung sướng cũng chỉ là một mặt bên ngoài, ít ai có thể biết được bên trong như thế nào.

Lam Y đã mất ba từ khi mới lên năm tuổi, độ tuổi này đáng lẽ trẻ nhỏ phải được vui chơi hồn nhiên và sống trong tình thương yêu của ba mẹ, nhưng cô thì chẳng được như vậy.

Từ ngày ba cô mất, mẹ cô cũng theo tình nhân của bà mà bỏ rơi cô ở căn biệt thự to lớn, chỉ duy nhất có các người hầu ở lại để chăm sóc.

Kể từ ngày ba Lam Y xa cô, nụ cười trên môi vui vẻ hằng ngay trước đó cũng như vậy mà mất theo
….!
Hơn hai giờ sáng, tại một buổi hộp đêm sang trọng.

Nơi đây tụ hợp hàng chục hàng trăm vị tiểu thư cũng như các chàng thiếu gia mới lớn, họ tập trung đông đúc nơi này để vui chơi giải trí, đúng hơn là để giải tỏa ham muốn của bản thân
Chiếc xe McLaren được ngưng bánh trước buổi hộp đêm sang trọng, hàng loạt người vệ sĩ từ đâu đó chạy đến mở cửa xe cho người bên trong.


Cô gái ở phía trong đưa đôi chân trắng nõn ra bên ngoài trước, sau đó là đưa cơ thể thanh mãnh của mình ra sau, gương mặt hoàn mỹ có một chút gì đó gọi là lạnh lùng.

Đưa con ngươi đen láy, dạo nhìn phía xung quanh rồi Lam Y nhắm thẳng một đường phía trước mà đi thẳng vào trong buổi hộp đêm đang được diễn ra
” Chào tiểu thư, cô đã đặt bàn trước chưa ạ ” Một người nhân viên mới được vào làm cách đây vài ngày, anh ta đứng nép phía bên cửa, cúi chào rồi ngước lên với nụ cười niềm nở mà hỏi cô
” tôi cần phải đặt bàn sao ? “Giọng nói lạnh lùng nhìn tên nhân viên mới, cô chỉ ngón tay vào mình rồi đưa con ngươi sắc bén qua nhìn anh ta.

Ánh mắt lạnh thấu xương khiến chàng nhân viên kia sợ hãi mà nói lấp bấp
Lam Y cô là như vậy, luôn kêu ngạo với tất cả mọi người xung quanh chẳng có một ai gọi là ngoại lệ.
” xin..xin lỗi tiểu thư, tôi..tôi chỉ mới làm việc được hai ngày thôi nên..nên tôi không biết, thành thật xin lỗi tiểu thư ” Cậu nhân viên cuống cuồng xin lỗi cô không thôi, chỉ với một cái liết nhìn của cô đã làm cho mồ hôi trên trán cậu chảy ra không ít
” nhân viên mới ? ” Vừa nói cô vừa đi chầm chậm đến phía cậu ta, bước đi yêu kiều mà nhàn nhạ, nhưng giọng nói lại cảm thấy rất ma mị và quyền lực
Nhìn người con gái trước mắt, với cơ thể mỏng manh như vậy ít ai có thể tin rằng, cô ấy có thể rút súng bắn chết kẻ nào mà không làm hài lòng cô ấy chỉ trong tích tắc
” vâng..vâng ạ ” Cậu nhân viên như đã cảm nhận được luồn sát khỉ từ cô tỏa ra, mà sợ hãi
Lam Y tiến một bước thì cậu lại lùi một bước, đôi chân run rẩy mà không thể đứng vững
” hèn hạ ” Lam Y đưa đôi mắt khinh bỉ nhìn người con trai đang đứng trước mặt mình, giọng nói lạnh lùng được thoát ra từ miệng cô
Cậu ta cứ sợ hãi mà lùi lại chẳng dám đứng yên, mồ hôi liên tục nhể nhã mà tuông ra chẳng ngừng, nhìn trong đôi mắt cậu ấy có thể dễ dàng thấy được đôi mắt cậu ấy đã trở nên rất long lanh, dường như những giọt lệ trong hốc mắt sắp trào ra bên ngoài vậy.

Chỉ cần cô tiến đến một bước nữa thì chắc chắn cậu ta sẽ khóc mất
Ít ra cô vẫn còn một lòng nào đó gọi là lòng nhân hậu, vẫn còn thương người lắm chứ.

Nói như vậy chẳng phải cô là một người xấu, cô chỉ ra tay với kẻ nào dám phản bội hay hãm hại mình thôi, ngoài ra những người khác cô lại cảm thấy rất yêu quý họ.

Từ nhỏ tình thương cha mẹ đã không dành cho mình đầy đủ, lớn lên phải đi tìm tình thương từ mọi người xung quanh
Chẳng nói gì thêm, cô bước chân đi thẳng vào phía bên trong, chân vừa đi mà mắt vừa tìm người.

Mãi lay hoay tìm người bạn của mình mà không nhìn đường liền bị một người lạ mặt nào đó đụng phải
” tôi xin lỗi, tôi không cố ý ” Lam Y cúi người nhặt lấy chiếc túi sau cú va chạm vừa rồi đã bị rơi xuống dưới đất, khi cô ngước mặt lên thì chẳng thấy người khi nảy đâu mà chỉ thấy bóng dáng của người đó lướt ngang qua thôi, trong ánh đèn mờ nhắp nháy, cô chỉ có thể đoán được rằng người đó khoảng chừng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi, thân hình cao ráo vạm vỡ, ngoài ra thì chẳng thấy gì cả
Chẳng để ý đến việc đó, cô vôi vàng chỉnh sửa lại tóc tai của mình rồi tiếp tục tìm kiếm người bạn, cô đi qua đi lại cố gắng đưa mắt tìm kiếm, nhưng cũng chẳng thấy đâu

” Lam Y, mình ở đây này ” Đang mãi mê đưa mắt tìm người thì cô nghe giọng nói từ phía sau vang vọng lên, vội đưa mắt lên tìm kiếm, thì ra là người bạn thân của mình
Lam Y không nhanh không chậm, sải bước đôi chân của mình mà đi lên vài ba tầng bật thang để đi đến bàn ở phía trên
” Nè Hi Vãn, cậu lại chia tay nữa à ” Cô vừa đi đến chưa kịp ổn định lại chỗ ngồi hay nhìn đến người bạn của mình đã vội lên tiếng, cùng lúc đó cô cũng nhẹ nhàng ngồi xuống
” huhu hắn ta…hắn ta..huhu ” Hi Vãn khóc nấc lên vài tiếng mà chẳng nói được, cô nhào đến ôm lấy cánh tay Lam Y.

Dường như mỗi khi chia tay Hi Vãn đều có Lam Y bên cạnh, cô như một điểm tựa vững chắc cho người bạn thân của mình vậy
Cô hơi đẩy nhẹ người bạn của mình ra một chút, nắm lấy vai của Hi Vãn đôi mắt lạnh lùng nhìn cô rồi nhẹ nhàng hỏi ” hắn ta làm gì cậu ? ”
Nghe được cô hỏi như vậy, Hi Vãn không nhanh không chậm nhìn cô rồi trả lời : ” hắn ta..hic..hic phản bội mình ”
Hi Vãn dù là một cô gái rất xinh xắn và tốt bụng không kém gì cô, nhưng hình như cô không có duyên với tình yêu.

Cứ quen một người nào đó thì lại phải chia tay với nhiều lý do khác nhau, mối tình dài nhất của cô chỉ vỏn vẹn một tháng hơn
” hãy buồn khi cậu không có tiền đừng buồn khi cậu không có tình ” Lam Y nhìn cô, giọng nói như đang khuyên bảo người bạn của mình
Nghe Hi Vãn nói cô thở dài chán nản, đưa đôi mắt đen láy của mình nhìn cô.

Lam Y lấy tay mình nhẹ đặt lên tay cô vỗ vỗ vài cái.

Lời nói cô thốt ra như một động lực cho Hi Vãn vậy, cô luôn là một tấm gương sáng để mình có thể noi theo.

Lam Y là một người con gái rất mạnh mẽ và cứng rắn có thể gọi là vô cảm, cô có thể làm chủ được mọi thứ, chưa một lần vì tình mà khóc cũng chẳng thiếu trai đến mức vậy

Hi Vãn như đã hiểu ra được một điều gì đó từ lời nói của cô, từ cô gái yếu đuối, khóc lóc đến sưng bụp lên, đôi mắt cũng đã đỏ nhiều đi không ít.

Cô vội lấy tay lau đi vệt nước mắt đã rơi trên đôi gò má, nở một nụ cười tỏa nắng.

Vội trở nên vui vẻ và là cô gái tràn đầy sức sống như mọi ngày
” phải, cậu nói đúng lắm việc gì mình phải lụy một người chẳng bằng Vương Nhất Bác chứ ” Cô nắm chặt lấy đôi bàn tay lại rồi gật gật đầu như tỏ vẻ đồng ý
Hi Vãn cô chồm người lên phía trước lấy ly rựu đã được phục vụ đặt sẵn trên bàn, nhấp nhẹ một ngụm rựu rồi lời nói trở nên cứng rắn hơn bao giờ hết.

Cô lại lộ ra bản tính mê trai của mình, mỗi khi thất tình lại lấy nam idol trong lòng ra để làm động lực
Nghe Hi Vãn nói vậy cô cũng chẳng thay đổi cảm xúc gì nhiều, sau đó vài giây liền vỗ vỗ vai Hi Vãn rồi nói ” được rồi, mình sẽ dẫn cậu đi tìm người khác, chắc chắn ăn đứt người yêu cũ cậu ”
Lam Y nhìn cô gái phía bên cạnh mình đang cố gắng tỏ ra mạnh mẽ để cô có thể thấy được, nhưng thật ra chẳng có tổn thương nào được lành lặn ngay tức khắc cả, phải cần có thời gian
Cô mở bóp ra, lấy một ít tiền vừa đủ cho buổi uống hôm nay, có thể sẽ dư một ít, đặt nó lên bàn.

Lam Y cô lạnh lùng đứng lên, chẳng chờ đợi cô gái phía sau đang còn loay hoay mãi mà chưa rời khỏi được chỗ đó nữa, bước chân nhanh nhẹn thoăn thoắt, chẳng phút chốc đã rời khỏi được buổi hộp đêm


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.