Góa Phụ Đen

Chương 12


Sáng hôm sau, sau khi nghe mẹ Lăng dành ra gần mười phút để dặn dò thì Lăng Tuệ Khiêm và Hàn Nguyệt mới được ra khỏi nhà. Đến Thiên Điểu hội, Lăng Tuệ Khiêm triệu tập anh em lại nói sơ lược tình hình và giao nhiệm vụ cho từng người. Tất cả những người này đều là anh em cùng vào sinh ra tử với Lăng Tuệ Khiêm nên có thể tin tưởng và ngay cả anh cũng chỉ nói sơ lược nên Hàn Nguyệt cũng không lo lắng sẽ bị lộ những thong tin cơ mật.

Thiên Điểu hội có tai mắt ở khắp mọi nơi thu thập thông tin và hoàn thành nhiệm vụ rất nhanh. Chưa đầy mười lăm phút Hàn Nguyệt đã biết được em trai cô đang ở đâu và tình trạng sức khỏe của nó. Nhưng điều bất thường là khu thí nghiệm ở ngoại thành có biến nhưng ở LX lại vô cùng bình thường, bình thường đến bất bình thường. Chẳng lẽ có ẩn tình gì đó mà cô không biết, ngay cả Thiên Điểu cũng không tra ra được. Lăng Tuệ Khiêm nắm tay Hàn Nguyệt:

-Đừng quá lo lắng, chúng ta sẽ sớm biết được thôi. Trước tiên nghĩ cách cứu Hàn Hạo ra đã càng lâu càng nguy hiểm.

-Anh nói đúng, chúng ta phải cứu Hàn Hạo trước.

Sau một tiếng bàn bạc kĩ lưỡng và thống nhất đến tối sẽ bắt đầu hành động. Hàn Nguyệt muốn cùng Lăng Tuệ Khiêm đi xem xét những mảnh đất đứng tên cô và mua một số đồ cho Hàn Hạo. Nhưng vừa ra khỏi phòng thì Hàn Nguyệt nghe thấy từng đợt sóng âm dội thẳng vào người cô, trong gen đột biến mà những vật thí nghiệm dự án Black Window có loài nhện sói, chúng mời gọi bạn tình bằng cách tạo ra sóng âm thanh, kì lạ hơn là cô lại có thể cảm nhận được sóng âm này từ một khoảng cách khá xa khoảng hơn 200m mà nhện sói bình thường không thể tạo được những sóng âm xa đến thế, chẳng lẽ…

Chạy ra khỏi tòa nhà và cố gắng tìm kiếm nơi phát sóng âm, cô có thể cảm nhận được vật phát ra tín hiệu “mời gọi” này đang di chuyển, cô càng chạy đến gần thì sóng âm càng mạnh nhưng khi đến nơi thì vật đó lại bốc hơi một chút dấu vết cũng không còn.

-Khốn kiếp!


-Nguyệt, có chuyện gì mà em chạy nhanh quá vậy? – Lăng Tuệ Khiêm vừa thở vừa nói.

– Có gì đó rất lạ ở đây.-Hàn Nguyệt nghi ngờ nhìn xung quanh.

– Làm gì có đâu, mau trở về chúng ta còn có rất nhiều việc phải làm đấy. –Anh thúc giục.

Cố đè nén sự cảnh giác và bất an trong lòng, Hàn Nguyệt cùng Lăng Tuệ Khiêm quay về nhưng chuyện vừa rồi càng khiến trực giác mách bảo với cô rằng giông tố sắp ập tới nuốt trọn tất cả.

Hai người vừa đi một lúc thì từ trên cây rơi xuống vài cái chân nhện đầy máu thịt, trong tán cây xác một con MS treo lơ lửng, từng giọt máu rơi xuống thấm đẫm cả mặt đất. Hàn Nguyệt không cảm được sóng âm nữa cũng bởi vì con MS trội về gen nhện sói này đã chết, bị giết một cách nhanh gọn và tàn độc.

— —— —— —— —— —— ——-

Chập tối, khi màn đêm buông xuống khiến những tia nắng cuối cùng nơi chân trời tắt lịm. Hàn Nguyệt, Lăng Tuệ Khiêm và năm người nữa di chuyển phía sau trụ sở của LX, nơi này là một cái ngõ nhỏ ít người qua lại nên bảy người chụm lại bàn bạc lại trước khi hành động, lần này nhất định không được xảy ra chuyện gì. Lăng Tuệ Khiêm phóng to vị trí của Hàn Hạo trong bản đồ:

– Nơi này gần với phòng thí nghiệm, giống như phòng ở cho bệnh nhân nhưng chẳng khác gì giam lỏng. Từ camera an ninh có thể thấy được ở cửa ra vào có hai tên canh gác chưa kể trong phòng còn có camera, chúng ta chỉ có thể trà trộn vào lúc đưa thức ăn hoặc thuốc để cứu người ra ngoài. Jack, cậu có thể vô hiệu hóa camera không?

Jack-một hacker, chuyên gia về các loại máy móc thiết bị điện tử của Thiên Điểu hội chỉ vào vào máy tính:

-Được nhưng chỉ tối đa trong vòng 15 phút thôi, hệ thống bảo mật của LX không đùa được đâu.


-Thế là tốt rồi, từ giờ đến lúc đưa thuốc là 20 phút nữa mọi người kiểm tra lại vũ khí, tư trang chuẩn bị đột nhập vào trong, xong việc tập trung tại đây.-Lăng Tuệ Khiêm nhắc nhở.

Trước khi tiến vào LX anh nói nhỏ với Hàn Nguyệt:

-Tự bảo vệ mình và đừng cho họ thấy sức mạnh của em vội.

-Ừm.

Bảy người kiểm tra lại tư trang rồi chia nhau ra hành động, Jack tìm một chỗ kín đáo để xâm nhập vào mạng lưới máy tính của LX, dùng cách nhanh nhất để vô hiệu hóa camera trên đường đến chỗ Hàn Hạo khiến nhân viên an ninh nhìn vào camera chỉ là ảnh được chèn vào. Cách này an toàn nhưng không thể dùng trong thời gian dài, bọn chúng rất nhanh sẽ nhìn ra điểm bất thường. 

Vào bên trong, Hàn Nguyệt thấy vô cùng bất bình thường, cô đã đến đây rất nhiều lần nên biết nơi này không có vắng vẻ như hiện giờ chỉ có vài nhân viên, sáu người đột nhập nhưng chẳng khác gì ung dung mà đi vào. Hàn Nguyệt cảm nhận những rung động âm thanh quanh mình trong bán kính gần 500m thì ở đây có chưa tới 70 người, còn có…thứ gì đó, thứ này chắc chắn không phải người, giống như là…

-Tất cả mọi người cẩn thận tôi cảm nhận được có BAzombie và MS đang ở đây, chúng rất khó đối phó tránh được bao lâu thì tránh nếu phải đánh thì đầu của BAzombie là yếu nhất.

Năm người còn lại chưa bao giờ chạm mặt những con quái vật đột biến nắm chặt súng trong tay, trán bắt đầu lấm tấm mồ hôi. Nắm lấy bàn tay đang nắm chặt của Lăng Tuệ Khiêm, Hàn Nguyệt mỉn cười:


-Đừng quá căng thẳng, cả BAzombie và MS chưa đến 10 con, em cảm giác như bọn chúng định test năng lực của em vậy. Yên tâm nếu hành động nhanh gọn thì khả năng không phải cận chiến rất cao.

Lăng Tuệ Khiêm lấy tay mình bọc lấy tay Hàn Nguyệt:

-Nhưng anh lo cho em, nếu có chuyện gì phải nói cho anh biết được không?

Hàn Nguyệt mỉm cười gật đầu, tuy nói thế nhưng cô đang cố che giấu hỗn loạn trong lòng. Có lẽ mọi nguyện đang diễn biến đúng như cô linh cảm, LX không hề có ý định từ bỏ hai dự án này mà hình như có ý định muốn lấy những con quái vật này để thực hiện những mục đích của mình nếu không tại sao lại để BAzombie và MS ngay trong trụ sở của mình. Và cho dù hiện tại LX có thực lực mạnh đến mức nào thì việc kiểm soát những thứ đột biến này là không thể. Chẳng lẽ tận thế cứ nhất định phải xảy đến với loài người hay sao?

Nhưng chuyển động của những con BAzombie làm Hàn Nguyệt thoát ra khỏi trầm tư, vị trí của chúng hiện tại ở dưới xưởng sản xuất dược phẩm, nơi này không quá gần chỗ của Hàn Hạo nhưng bằng tốc độ của chúng thì chưa tới mười phút sẽ tới. Hàn Nguyệt nói với những người còn lại:

-Mọi người nhanh lên MS và BAzombie di chuyển rất nhanh nếu ta không khẩn trương thì muốn ra khỏi đây là cả một vấn đề đấy.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.