Đọc truyện Giới Thần – Chương 1007: Một Cái Liếc Mắt
Một loại lực lượng kỳ dị không thể tả được bỗng nhiên sinh ra.
Khi giả đan vừa rục rịch động, trong nháy mắt đó Cửu Lý Minh Phượng liền dấy lên một loại hi vọng mãnh liệt
Trong lòng không nhịn được reo lên
“Là chàng…”
Một loại ý chí cầu sinh mãnh liệt lập tức liền bộc phát.
Giả đan vừa động liền điên cuồng xoay tròn dĩ nhiên lại mở ra một chức năng khủng bố mà đến tình trạng kinh dị
Bên ngoài, thế lửa bỗng chốc như cái phễu lớn nháy mắt liền phun ngược vào trong tựa như vạn dặm trút xuống.
Phượng Cửu ánh mắt khắc bạc lập tức chuyển thành nghi ngờ sau đó, chỉ nháy mắt sau đó liền chuyển thành sợ hãi, tại vì
Niết bàn hỏa của nàng bỗng nhiên bị rút đi, kéo theo đó là phượng lực…lực lượng một thân bỗng nhiên theo đó mà trôi đi, tựa như nước bị kéo về cái hố sâu không thể thu lại
Càng đáng sợ hơn, đó là huyết mạch cùng với ý chí linh hồn…tất cả đều theo loại khủng bố lực hút này mà trôi đi
Nàng kinh dị nhìn tới chỗ Huyết Phượng lại càng kinh dị vì sự bất lực hiện giờ của mình.
“Huyết…huyết mạch…hiến tế….đây là,…đây không phải bí pháp đặc thù của long tộc sao….”
“Oanh….” huyết hoa dẫn dắt mang theo một loại kinh khủng cấm kỵ nào đó bộc phát, Phượng Cửu nháy mắt liền bị đánh về nguyên hình
Tuy nhiên, phượng tộc khác với long tộc tại vì huyết mạch của nó là mang theo dấu ấn thiên đạo, bình thường không cách nào hiến tế hấp thu.
Cách duy nhất có thể làm huyết mạch tiến hóa đó là Niết Bàn, dùng thiên đạo lực thống khổ hỏa diễm nung nấu mà tinh lọc từng chút từng chút một tinh hoa.
Phượng tộc không có nhiều phân nhánh, huyết mạch cao quý đến mức chúng tuyệt không chấp nhận dị loại, vì đó phượng quy còn nghiêm khắc và ác liệt hơn rất nhiều so với hoàng tộc nhân loại.
Chỉ có chân chính thuần huyết Phượng Hoàng mới có thể dùng được bện pháp tinh lọc niết bàn này.
Hơn nữa chúng còn có trời sinh bí pháp thần thông dùng cho bảo toàn huyết mạch.
Quả nhiên, chỉ thấy Phượng Cửu này cả người bốc lên hỏa diễm ngùn ngụt hóa thành từng đạo phượng diễm xinh đẹp bọc lại cơ thể.
Cả thân chim to lớn che trời cùng tự động thu nhỏ xuống dần chỉ còn lại hơn 3m2 thể tích, phần lớn tiềm năng đã bị nàng đem giấu vào dị không gian chỗ khác.
Thân hình còn lại co thành một đoàn, linh năng phượng diễm cứng đanh như thép, thiên đạo quy tắc phủ xuống đem nàng nghiêm ngặt bảo vệ, thiên uy phủ xuống cường đại nối liền một mảnh trời đất.
Trong hỏa diễm, một lần nữa Phượng Cửu hiện ra nhân thân tuyệt mỹ, ánh mắt nhìn tới Cửu Lý Minh Phượng phun ra tia sáng ác nghiệt, nộ giận khó hiểu và cả tham lam.
Lúc này, giả đan đã hấp thu được lượng lớn 3 loại đặc thù lực lượng. Niết bàn hỏa, phượng huyết tinh hoa và linh hồn ý chí.
Cũng là lúc nó tập hợp đủ cho một quá trình vận hành kỳ dị.
Chỉ thấy giả đan này xoay tròn kịch liệt, từng đạo thần thông phù văn theo đó bị kéo ra, huyết tinh, niết bàn hỏa và cả linh hồn ý chí cũng theo loại li tâm lực này mà triệt để cắt đứt liên hệ cùng chủ nhân.
Chúng bị kéo vào trong hình thành một dạng tế dịch lạ kỳ, cũng tại lúc này kính ảnh Cửu Lý Minh Phượng lại như mèo thấy mỡ, tiến tới liền đem đoàn dịch này thôn phệ.
Trong thời gian nháy mắt sau đó, kính ảnh này liền hoàn toàn hóa thành thực thể, là một chân chân chính chính nhân loại thể nhục, huyết mạch phượng hoàng, mệnh khí Phượng Cửu, thần thông cũng của Phượng Cửu.
Thậm chí một phần 10 ý thức cũng của Phượng Cửu. Tu vi và cả hình dáng bề ngoài, Chỉ khác là quyền khống chế lại toàn bộ của Cửu Lý Minh Phượng.
Một cảm giác vi diệu bỗng nhiên sinh ra khiến cả Cửu Lý Minh Phượng và Phượng Cửu.
Cũng lúc này, Cửu Lý Minh Phượng tỉnh lại, lập tức nàng đưa mắt đẹp dáo dác nhìn khắp xung quanh.
“Thiên ca…huynh ở đâu”
“Hừ, quả nhiên thấp hèn…bẩn tính không đổi, còn dám tơ tưởng những hạ đẳng nam nhân khác, ô nhục huyết mạch phượng hoàng, tiện nữ nhân…ngươi ngàn vạn đáng chết”
“Vù….vù….” Phượng Cửu nổi giận bộc phát, khí thế kinh khủng một lần nữa bộc phát giáng thẳng xuống Cửu Lý Minh Phượng
“Oanh…” một mảnh trời đất lập tức bị kinh khủng khí áp chấn rung, bên dưới đất mọi vật liền bị đánh thành cặn bã, thổ địa lún sâu
Sắc mặt Phượng Cửu hiện lên một nét khinh bỉ cùng phẫn nộ, hỏa diễm bộc phát nướng cháy rụi cả không gian, vặn vẹo cả pháp tắc
Chấn tới chỗ Cửu Lý Minh Phượng như muốn hủy diệt trời đất, thiêu rẫm mọi sinh linh
Nhưng lúc này
“Uhm…” Phượng Cửu kinh nghi một câu
Cũng lúc đó, hỏa diễm một lần nữa tắt ngúm hay nói cách khác chính là nó đã hoàn toàn bị thôn phệ đi mất, cùng với cả linh hồn lực và mệnh khí
Bầu không khí bỗng chốc lâm vào ngột ngạt đến áp bức, ánh mắt Phượng Cửu đọng lại, cay nghiệt nhìn tới Cửu Lý Minh Phượng
“Đây rốt cuộc là tà pháp gì, tiện nhân…ngươi từ đâu học được Huyết Tế của long tộc”
Giọng Phượng Cửu khắc nghiệt hét lên.
Cũng lúc này.
“Là ta dậy…”
Cửu Lý Minh Phượng lập tức nhìn về một phía, sóng mắt hiện lên vô hạn nhớ nhung cùng vui sướng.
Một đạo hỏa hồng hiện ra nàng nhanh như chớp đã lao vút về phía đó, nhào vào lòng một nam nhân rồi xiết chặt.
Phượng Cửu hơi co lại ánh mắt nhìn về phía đó, người có thể vô thanh vô tức xuất hiện bên cạnh nàng, tuyệt đối không thể là kẻ tầm thường.
Nhìn nam nhân phía trước, quần áo vải thô rẻ tiền, thân hình thon dài rắn chắc nhưng không tiết chút khí lực, đặc biệt chói mắt người xem đó là mái tóc ngắn mầu đen cùng đôi mắt mầu đen.
Phượng Cửu tức thì hiện lên biểu tình xem thường sau đó lại gét bỏ nhìn tới Cửu Lý Minh Phượng.
“Tưởng ngươi cam nguyện phản tộc sẽ vì nam nhân cỡ nào ưu tú, không ngờ….lại là một tiện hạ mạt chủng nhân loại, thấp kém…như giun dế….”
Nhưng giọng nàng chỉ vừa nói được tới đây liền im bặt
Một loại áp bức kinh khủng bỗng nhiên giáng tới, tu vi chân thần sơ kỳ cũng vô lực phản kháng, cả người lập tức bị bóp lại như con gà, trong huyết mạch cao quý phun ra vô hạn pháp tắc kháng cự nhưng đều vô ích.
Ánh mắt Thiên vẫn chậm rãi liếc tới, kinh khủng áp bức liền như hủy thiên diệt địa áp tới, trấn sát hết thảy bình chướng, ép cho cao quý phượng hoàng cùng tu vi chân thần của nàng mềm như bún mà vô lực.
Một loại lạnh giá của tử vong khí tức tràn tới.
Ánh mắt Phượng Cửu vốn bất cam không phục chỉ trong ngắn ngủi liền chuyển thành sợ hãi.