Đọc truyện Giới Thần – Chương 1000: Cầu kính
Một mình Thiên đứng đó hứng chịu tất cả công kích đánh tới tựa như bão táp.
Bên ngoài 2 tên thánh nhân vẫn không biết gì chuyện hắn luyện bảo, càng đánh lại càng mạnh
Bên trong, cái bát tròn đã dần dần thành hình, đã tròn lại càng tròn thêm, dần dần đã trở thành hình cầu 300 đạo phật tự thần thông cũng dần dần biến mất không chút dấu vết tựa như đã bị đánh lỏng hòa tan.
Hình cầu này không lớn, bán kính chỉ 10m quanh thân, cả khối trong suốt không mầu hơn nữa có vẻ như còn rất đàn hồi, mỗi đao của Thu Phương Minh chém tới đều khiến mặt cầu này lún xuống nửa mét mới bật trở ra, độc đằng của Thành Thông Thiên lại chỉ vờn quanh được phạm vi 10m bên ngoài không thể tiến thêm.
Nhưng sự việc còn chưa dừng lại ở đó. Tại vì giờ phút này trong khối cầu trong suốt này lại đang hình thành 2 đạo ký hiệu kỳ lạ, giống như chữ viết tượng hình nhưng lại giống như phù văn
Hai đạo phù văn một cái mầu xanh một cái mầu đỏ.
Cái mầu xanh lại bắt đầu hấp thu thôn phệ lấy kinh người độc lực từ độc đằng của Thành Thông Thiên.
Cái mầu đỏ lại hấp thu thôn phệ lấy phạn âm tử vong âm ba lực của Thu Phương Minh.
Tay phải hắn phật tự chữ vạn xoay nhanh liền khiến 2 đạo phù tự thần thông này cực tốc thôn phệ, tốc độ theo đó mà nhanh lên đến kinh người.
Nếu ai đã từng thấy được tác dụng của Thấu Thiên Kính thì bây giờ nhất định sẽ nghĩ rằng vật hình tròn này là một cái Thấu Thiên Kính phiên bản hình tròn.
Tuy nhiên thực tế nó chỉ là bản tối giản cực hạn của Thấu Thiên Kính mà thôi, nó không sao chép mà là thôn phệ, đem thần thông của người thôn phệ về thành của mình.
Đệ nhị thiên thư: Phật Kinh này có tất cả 108 vạn chữ cũng ứng với 108 vạn đạo đỉnh cấp thần thông.
Tuy nhiên 300 chữ mà Dương Tiêu thu được này lại chỉ là những thần thông cao cấp trung cấp bình thường nhất có thể nói là kém cỏi nhất, chân chính chỉ là tiếp nhận được không quá 1 phần vạn của Phật Kinh.
300 đạo thần thông, không nhiều không ít nhưng lại vừa đủ để dựng lên một tòa Âm Dương Phệ Thiên Trận, kết hợp với năng lực tịnh hóa bẩm sinh của phật lực, rất dễ dàng liền luyện ra một món phật bảo chi phôi này thành hình.
Thiên cũng chẳng rảnh đi bận tâm về tạo hình bề ngoài của nó cho nên đơn giản liền lấy hình tròn như vậy.
Trận chiến này mới chỉ diễn ra trong ngắn ngủi 1 phút đồng hồ nhưng Phật Bảo đã thành hình, 2 viên thần thông mới thu được cũng đã viên mãn.
Chém ra 3 đao liền thu hồi, Thu Phương Minh đưa ánh mắt quỷ dị nhìn tới chỗ Thiên.
Trên ngực không biết khi nào chói lọi một sợi dây chuyền hình 3 con mắt, một loại hơi thở kinh khủng từ đó phát ra.
“Xẹ…t…vút….” một đạo tia sáng mang tính hủy diệt phóng ra
“Vút….oanh…” tia sáng này vừa chiếu tới liền tức thì đánh tan một đám độc đằng, thế như bẻ gãy nghiền nát ầm ầm trút xuống.
Độc đằng vừa biến mất liền lộ ra bản thể của Dương Tiêu trong đó, nhưng mà cũng lúc đó đạo hủy diệt chi quang kia cũng tiến vào trong phạm vi quang cầu, kỳ dị là lúc này
“Phụp…..” nó tựa như xuyên qua một lớp màng ngăn sau đó tiến vào trong, vừa vào tới đây nó lập tức liền như rơi vào vũng bùn chậm chạp khó tiến.
Một loại lực lượng ẩn chứa tịnh hóa chi năng liền theo quy tắc kỳ dị nào đó trực tiếp nuốt gọn phân giải thành vô số hạt nhỏ, thời gian ngắn sau đó liền hóa thành một đạo ký tự thứ 3 mầu đỏ thẳm chói lọi.
Hủy diệt chi quang vẫn mang theo uy thế sắc bén một đường đâm thẳng nhưng tiến vào càng nhiều thì bị thôn phệ càng nhanh, đạo phù văn thần thông trong cầu kính lại càng thêm mạnh mẽ.
“Uhm…” Thu Phương Minh quỷ dị thu tay, trên cao không hắn vờn quanh những hắc khí âm trầm.
Lúc này, Thành Thông Thiên cũng triển khai một gốc đại thụ khổng lồ, gốc cây này vừa ra liền che trời phủ đất mà tính, độc khí lăng nhiên, nhuộm trời xanh thành một mảnh độc vụ, khí tức hủy thiên diệt địa phủ ra dĩ nhiên đây mới chân chính là lực lượng của hắn, một loại đại thần thông đã cố hóa 3 phần, đã sắp là một loại quy tắc lực lượng.
“Xèo….xèo….xèo…” mặt đất dưới chân tức thì bị hủ hóa mất, không gian nháy mắt liền trở nên thoáng đãng nhưng lại âm u thâm trầm đến nghẹt thở.
“Dương Tiêu, hôm nay bổn tọa tự tay tiễn ngươi một đoạn cửu tuyền, chờ ta thu của ngươi cơ duyên sẽ phong ấn hồn phách ngươi vạn năm vì hành vi mạo phạm Thần Mộc Tông”
Lý do hào hùng nói ra, giết người cướp đoạt mà cũng nói được thành cỡ này uy nghiêm.
“Xẹt…xẹt….” cự thụ phủ tới, độc lực kinh thiên hóa thành vô số sợi dây thừng trực tiếp liền đem Dương Tiêu ôm đồm trói chặt.
Nhưng cũng lúc đó, độc vụ này lại dễ dàng thẩm thấu vào trong Cầu Kính sau đó bị phân nhỏ thôn phệ.
Dương Tiêu không có gấp gáp kháng cự, hắn chờ cho ngàn vạn độc vụ ẩn chứa cường đại thần thông lực kéo tới sau đó từng nhát từng nhát cắn nuốt xuống thôn phệ, thời gian chỉ ngăn ngắn mấy nhịp thở sau đó liền hình thành nên phù văn thần thông mới.
Vĩnh Sinh Ác Ma Thụ.
Chính là được xếp thứ 12 trong các loại thần thụ, bản thân nó có 2 đại năng lực: Vĩnh Sinh và Kịch Độc.
Vĩnh sinh chính là phần của thụ thân, kết ra thọ nguyên quả không những giúp chủ nhân gần như vĩnh sinh bất diệt mà còn cùng trời đất đồng thọ.
Kịch độc lại phân thành Tâm Độc và Dị Độc, vừa công nhục thể vừa công tinh thần, chính là năng lực nằm trên phần dây leo đằng mạn của cây.
Cây này tuổi thọ càng cao độc tính càng kinh người, gốc này đã là che trời phủ đất đại thụ dĩ nhiên cũng đã đạt đến mấy trăm vạn năm kinh khủng tu vi.
Thành Thông Thiên lấy nó ngưng luyện thành thần thông hơn nữa còn cô đọng thành pháp tắc có thể nói là uy lực tuyệt diệu, mạnh vô cùng
“Lách cách…. Lách…cách….” Vĩnh Sinh Ác Ma Thụ thần thông vừa thành tốc độ nó thôn phệ liền nhanh dần lên.
Dương Tiêu cũng dần chuyển thủ sang công bắt đầu điên cuồng hấp phệ.
“Uhm, chỉ có bây nhiêu thôi sao….vậy ngươi cũng dám lớn mồm muốn giết ta….” giọng Dương Tiêu khinh bỉ vang lên ẩn chứa một loại miệt thị.
“Còn đám chuột nhắt các ngươi nữa, có dám lên không?” hắn chỉ thẳng ngón tay tới mặt mấy tên khác
Nhưng mà giọng hắn vừa vang lên, lập tức liền như thùng xăng tưới lên liệt hỏa
“Ầm…ầm…ầm….” 7 tên bán thiên thần cùng lúc nổi khủng, một mảnh trời đất tức thì như bị khủng bố lực lượng nhồi nát bấy.
“Uỳnh…..uỳnh….”
Lần này đại chiến mới là chân chính mở màn