Đọc truyện Giới Giải Trí Còn Có Loại Thao Tác Này Sao – Chương 12: Weibo
Edit by Trâm
Hứa Vi Vi mời Ngôn Trăn: “Cô có muốn báo danh hay không? Phí tuyển chỉ cần 50 đồng, có thể hay không xem vào ý trời, nói không chừng sẽ nổi tiếng?”
Ngôn Trăn có chút hứng thú: “Tôi muốn trở thành một minh tinh hàng đầu, tham gia cái này hữu dụng sao?”
“Không nhìn ra được cô còn rất có dã tâm.” Hứa Vi Vi nói, “Đương nhiên chỉ cần có thể giành được quán quân —— cô có biết phần thưởng của quán quân là gì không?”
Ngôn Trăn lắc đầu.
“Rất lợi hại.” Hứa Vi Vi nói, “Đầu tiên sẽ có một khoản tiền lớn, sau đó còn có tư cách đại biểu phát ngôn quốc tế, bao gồm hai khu Quốc Tế cùng khu Hoa Quốc, công ty Thiên Hoa tự thân đào tạo người tài, cùng với một bộ điện ảnh được đầu tư lớn.”
Ngôn Trăn đếm ngón tay: “Đây thật sự rất lợi hại a.”
“Đúng vậy.
Bất quá nếu như không phải quán quân, chỉ cần đứng hạng ba, cũng có thể hot.”
“Vì sao? Hạng ba cũng có khen thưởng sao?”
“Kia không hẳn, nhưng chương trình này người xem rất nhiều.” Hứa Vi Vi nói, “Cô có biết Từ Phượng Mai không?Lúc ấy cô ta chỉ đứng hạng hai, hiện tại đều hô mưa gọi gió.”
Ngôn Trăn hỏi: “ Vậy còn Triệu Bảo Thương thì sao?”
“Triệu Bảo Thương là người sinh ra ở vạch đích, nào có cần tham gia chương trình này.”
Ngôn Trăn suy nghĩ một chút, cảm thấy chương trình này thật sự rất tốt.
Cô tạm thời chưa tìm được chỗ ở, cũng chưa nghĩ tới sẽ vào trường nào, Chỉ cần có thể ở chương trình này không bị loại trừ, thì có thể được bao ăn bao ở, huống chi còn có thể dựa vào độ hot của chương trình để tích lũy nhân khí, thuận tiện để mình cùng trưởng công chúa có thể môn đăng hộ đối.
Cô nhanh chóng hỏi: “Tôi cũng muốn tham gia, phải làm thế nào để báo danh?”
Hứa Vi Vi nói: “Đừng lo, tôi giúp cô báo!”
Sau khi nói xong thì mở di động ra đăng nhập vào trang web, trang web rất nhanh hiện lên chữ “Báo danh thành công”.
Ngôn Trăn cảm tạ vô cùng: “Cô tâm địa thật lương thiện.”
Để báo đáp một phần tâm ý này của Hứa Vi Vi, Ngôn Trăn đề nghị: “Có hứng thú xem một quẻ hay không?”
Hứa Vi Vi tưởng Ngôn Trăn nói giỡn, cũng không cự tuyệt, hùa theo nói: “Tốt a, sử dụng loại phép tính nào?”
Ngôn Trăn móc ra một tấm giấy, nói: “Vậy thì đoán chữ, cô tùy tiện viết lên đây một chữ đi.
”
Hứa Vi Vi tự hỏi một lát, viết lên hai chữ: “Quán quân”.
Ngôn Trăn nhắc nhở: “Chỉ có thể viết một chữ.”
Hứa Vi Vi do dự nửa ngày, ở phía trên xóa một chữ “Quân”, lưu lại chữ “Quán”.
Ngôn Trăn sau khi nhìn thấy, đầu tiên là chúc mừng một phen: “Cô nếu xoá chữ Quán, khả năng sẽ không tốt như hiện tại, lấy tâm trạng hiện giờ của cô mà tham gia thi đấu, thành tích ít nhất có thể được đến hạng tư.”
Hứa Vi Vi cười nói: “Tôi đây tin cô.”
Ngôn Trăn gật đầu: “Chữ Quán ba mặt thông gió, chỉ có trên đỉnh bị che đậy, lần này thi đấu sợ là sẽ có một tuyển thủ cực kỳ lợi hại, phía dưới phụ lấy nguyên tấc, có thể nói, chỉ cần cô làm đến nơi đến chốn, cũng sẽ được đến nhiều người khen ngợi.”
Hứa Vi Vi nói: “Chỉ có một người lợi hại sao? Tôi còn tưởng rằng ít nhất cũng phải mười mấy người.”
“Trên đời này phần lớn đều là người thường, cô chỉ cần giữ vững tâm trạng là được.” Ngôn Trăn nói, “Huống hồ khi cô viết xuống chữ này, chữ viết hướng về trước, bút pháp tinh tế, qua trận thi đấu này, nhân sinh bắt đầu nghênh đón một cuộc sống mới.”
Hứa Vi Vi cười rộ lên: “Cô thật có thể nói khoác, cái người lợi hại nhất kia sẽ không phải là cô đi?”
Ngôn Trăn cười theo: “Cũng không phải không có khả năng.”
Hứa Vi Vi cùng Ngôn Trăn trò chuyện một lát, cũng không có khẩn trương như vậy.
Nam nhân nằm ngủ trên giường nghe hai người nói xong, thăm dò hỏi: “Cô thật sự có thể xem bói?”
Ngôn Trăn nói: “Có thể xem được mấy việc nhỏ, chuyện lớn thì không được.”
Nam nhân nhảy xuống, ngồi ở trên ghế: “Tôi như thế nào cũng không tin.
Nếu không cô xem một chút tôi làm nghề gì?”
Ngôn Trăn nhìn nam nhân liếc mắt một cái, cười hỏi: “Anh là phóng viên.”
Nam nhân trừng lớn mắt: “Chẳng lẽ thật sự tính ra được?”
Ngôn Trăn nói: “Anh xương gò má cao, trán nhô lên, chứng minh gần đây sự nghiệp thuận lợi, mà trong gia đình, chuyện vợ chồng cùng con cái đều cằn cỗi, sợ là bởi vì sự nghiệp mà bỏ qua gia đình, có phải mới ly hôn trước đó không lâu?”
Nam nhân khiếp sợ: “Tôi sát? Cô thật đúng là biết hết? Có phải trước đó cô đã điều tra tôi?”
Ngôn Trăn bình đạm nói: “Không có.”
Nam nhân suy nghĩ một chút, như cũ không tin.
Nhưng vẫn nhịn không được nhỏ giọng hỏi Ngôn Trăn: “Cô lại giúp tôi tính thử, tôi gần nhất muốn làm một chuyện lớn, có thể thành công không?”
Ngôn Trăn liếc mắt nhìn nam nhân một cái, trên đỉnh đầu người này có mây đen, có thể thành công mới là lạ.
“Anh vẫn là về nhà nghỉ ngơi tương đối tốt.” Cô một khuyên câu.
Nam nhân cười ha hả: “Cô quả nhiên chỉ là một thần côn, nói thật cho cô biết, chuyện lần này tôi đã có chín phần nắm chắc, liền tính không có câu nói kia của cô, cũng cơ bản sẽ thành công.”
Ngôn Trăn còn muốn khuyên bảo, chợt tính tới cái gì đó, sắc mặt biến đổi.
Cô sắc mặt phức tạp nhìn nam nhân, nhắc nhở: “Anh làm việc nương tay một chút, tổng sẽ còn một con đường sống.”
Nam nhân sửng sốt một chút, sau đó thấp giọng nói: “Cô người này nói chuyện thật mơ hồ.”
Sau khi nói xong liền trở lại giường nằm, không biết lại làm cái gì.
Trong phòng yên tĩnh một lát, chỉ có tiếng cắn hạt dưa của Hứa Vi Vi.
Một lát sau, xe lửa sắp đến trạm.
Hứa Vi Vi cùng Ngôn Trăn nói:“ Thi đấu còn cần phí tuyển, phí tuyển chính là đem ảnh chụp của cô đăng lên mạng, nộp trước 50 đồng là có thể vào thi đấu chính thức.”
Ngôn Trăn bừng tỉnh, nói cách khác, mấy ngày này cô như cũ vẫn có không chỗ ở……
Cô đành phải đi tìm người môi giới địa phương, dùng một vạn trong túi, tìm phòng trọ để ở.
Trong khu phòng trọ náo nhiệt.
Bên cạnh là chợ rau cùng mấy sạp bán hàng bên vỉa hè, rất có không khí sinh hoạt, cũng cực kỳ ầm ĩ.
Sau khi cô nghỉ ngơi, lên mạng tìm kiếm tin tức của Triệu Bảo Thương, nhìn thấy một đám người đang mắng Triệu Bảo Thương.
Ngôn Trăn liền ở trên Weibo phản kích lại mấy người đó.
@ chết thổ hào Triệu Bảo Thương:
– Vì sao Triệu Bảo Thương diễn kịch còn tốt hơn là hành hạ giới diễn a? thế nhưng còn giành được giải ảnh hậu, đúng là có tiền thì dễ làm một chuyện nga.
Ngôn Trăn ở bên dưới Weibo nói: 【 Ngươi căn bản không thấy được Triệu Bảo Thương đóng phim, lúc ghi lời này mang theo tiết tấu tổn hại âm đức, tổn hại cụ thể đã thể hiện ở trên con mèo nuôi nhà ngươi, mèo nhà ngươi, ngày mai sinh bệnh sau đó khó có thể chữa khỏi, mầm tai hoạ là ở chỗ ngươi.
】
@ Triệu Bảo Thương biến ra khỏi giới giải trí:
– Triệu thổ hào lại chơi bài lớn! Nhận một bộ phim lớn, ký các loại hiệp nghị, chuyện đến trước mắt lại đổi ý không chịu diễn! Ha! Ha! Ha! Ha!!!
Ngôn Trăn bấm tay tính, đáp lại: 【 Bộ phim kia nội dung bị đổi mới, không ở trong nội dung hiệp nghị, dù không diễn cũng về tình cảm có thể tha thứ.
Nhưng thật ra ngươi hẳn phải cẩn thận, ghi những lời không phải sự thật lừa gạt quần chúng vô tri, miệng ăn vào cái gì cũng dễ bị mắc nghẹn.
】
@ chuyên nghiệp hắc Triệu viết ra vài dòng, nói lên cảm thụ của mình:
– Triệu Bảo Thương kéo tay áo của người khác,bị người làm té ngã.Triệu Bảo Thương cũng không quay đầu tránh ra.
Ngôn Trăn phản kích: 【 ngươi có phải mắt mù hay không? không nhìn thấy hai người đều ăn mặc diễn phục sao?】
Tác giả có lời muốn nói:
Ngôn Trăn: Ngươi có phải mắt mù hay không……
Triệu Bảo Thương: Không sai! Ta là bị mù mới có thể thích ngươi!
Ngôn Trăn:…… Công chúa, ta không có nói ngươi..