Đây là tuyển tập những mẩu truyện ngắn, ngoại truyện VVLVA viết về Vân Đăng.
…
Tôi tên Đăng, con nhà mẹ Mây ba Hải, anh thằng Hậu em chị Thơm. Chị Thơm nhà tôi nhiều năm liền đều đạt danh hiệu học sinh dốt nhất trường tiểu học Ban Mai Xanh, do bạn bè phong tặng. Mỗi lần giảng bài cho chị, ba tôi thường rất chật vật.
-“Ba có tám ngàn, ba chia cho Thơm với Đăng để mua bim bim, hỏi mỗi chị em có mấy ngàn hả con?”
-“Con bảy ngàn thằng Đăng một ngàn ba ạ!”
Chị tôi reo lên, ba tôi méo mặt sửa đề bài.
-“Không được, chia thì phải chia đều chứ, nếu chia đều thì sao hả con?”
-“Mỗi người bốn ngàn ba ạ!”
Mặt chị ấy tiu ngỉu còn ánh mắt ba trìu mến lại hẳn, ba tiếp tục hỏi.
-“Vậy 8 chia 2 bằng bao nhiêu con?”
Lần này thì chị lắc đầu bỏ cuộc, ba tôi thất vọng thở dài thườn thượt. Ba thở dài là đúng thôi, có con tính dễ như thế mà chị cũng chịu, rồi kiểu gì lát ba cũng than ba nuôi lớn con để con bôi tro trát trấu vào mặt ba hả Thơm?
Tội nghiệp ba, tôi cất thùng đồ chơi vào giường, chạy ra giật lấy cây bút của chị Thơm, vừa gạch một đường ngang qua con số tám vừa nhiệt tình giảng giải.
-“8 chia 2 bằng 0, chị nhìn đây này, chia một phát, ra hai nửa, số này là số 0 đó, hai số 0, chị hiểu chưa?”
Chị Thơm trầm trồ thán phục, tôi vênh mặt tự đắc. Tôi giỏi thật, có lẽ kiếp trước tôi là thiên tài. Ba tôi chắc xúc động quá nên nước mắt rơm rớm, tôi hồi hộp liếc ba mong được khen ngợi, ai ngờ ba cầm roi lên đuổi tôi toán loạn.
-“Đăng ơi là Đăng, ba cho con ăn học để con bôi tro trát trấu vào mặt ba hả Đăng?”