Đọc truyện Giáo Viên Siêu Quậy – Chương 24: Gặp lại
Một tuần sau tèn tenn…
Nó uể oải vác mặt đến trường trong tâm trạng thiếu ngủ trầm trọng. Mẹ
kiếp, hôm qua vừa đi bar về đêm lại phải ngồi hầu rượu bọn Max. Dù gì
nó cũng là nữ nhân , uống rượu ở bar rồi về nhà uống thêm vài ba ly nữa
là gục. Nó nhếch môi, chắc lúc đó mọi người lại cuống hết lên cho coi.
Vừa vào đến lớp, nó lại nằm ra bàn ngủ. Sau khi Hạ Minh Nguyệt sang Trung
Quốc, cô bạn mới Stephanie đã vào ngồi cạnh nó. Kệ đi, nhưng có vẻ cô
bạn mới này luôn nhìn Skellen một cách kì lạ, mà thôi, việc của Skellen thì bả tự lo.
Giờ Anh Văn
-Chào các babe!- Skellen vào lớp với gương mặt tươi như hoa
-Sắp thi học kì rồi, mấy đứa học hành cho tử tế, đừng có suốt ngày la cà bên tổ chức. Mai tụi bây chuyển vào tổ chức ở nhé!
-Yaay, đa tạ đại ca!- Ken rống lên
-Okey, quá tiện lợi, ở trong tổ chức còn cả trung tâm mua sắm, vào đấy mua
quần áo quá tiện luôn!- Anna vuốt quả tóc pixie của mình, phải nói kiểu
tóc này quá hợp với cô nàng
-Tao cũng cần mua thêm son- Raen nhỏ nhẹ nói- PinkTyBubble! mới ra thêm màu cam đất đẹp muốn xỉu
-Hừ…Trung tâm mua sắm cái khỉ gì chứ- nó uể oải- 1/3 cái chỗ đấy toàn bán súng, dao, gươm,… rồi!
-Thưa cô..- Ken hớn hở – Vậy cô có chuyển vào tổ chức luôn không?
-Nâu nâu! Ở trong đấy bức bối chết, ai mà thở được !- Skellen lắc đầu. Nhảm
nhí, cái tổ chức dở hơi này có gì để cô phải chui vào ở chứ?
-Ờ! Đúng thật! Đến bây giờ mà tao vẫn còn chưa nhìn thấy mặt ngài ấy! Nghe đồn có khí chất lắm!- Jess ủ dột
-Khí chất nỗi gì? Cô nghe cái tin nhảm phèo này ở đâu thế?- nó nhíu mày
-Ơ, rõ ràng tôi nhìn thấy rồi mà! Hôm tôi đi lăng nhăng, nhầm phòng của
ngài ấy. Đẹp trai, cao ráo, lại còn cười chào tôi nữa!- Utto cất giọng
-Nhảm nhí! Là thằng Mark đấy! Bạn trai của hiệu trưởng kính mến nèy…- Skellen nghe vậy mà lăn ra cười
Stephanie ngồi nghe từ đầu đến cuối câu chuyện mà không nói câu nào. Gì chứ, cái lớp này, có quá nhiều bí ẩn đi.
++++++++++++++
Ra chơi
-Canteen không các em yêuuu?- Jess la ầm lên
-Ok triển luôn bé con!- Anna khoác vai Jess đầy thân mật
-Mẹ con ranh! Tao cao hơn mày đấy nhá!
-Im đi nào bé con! Hô hô chị đây chỉ kém bé con có một phân thôi nha
Tiếng cười nói trong lớp xa dần, để lại khoảng không đầy tĩnh lặng cho Stephanie và Ice
-Cô… Không chơi với bọn họ sao?- Stephanie mở lời
-Quá ồn ào !
-Cô… Biết những gì về Skellen?
-Mọi thứ
-Tôi đã thấy dòng chữ “Skellen-11X Paradise” trong điện thoại của anh ấy.
Ừm, nói thế nào nhỉ, tôi đã rất bất ngờ vì ngoài dòng chữ ấy ra thì danh bạ, tin nhắn, cuộc gọi đến,… đều trống rỗng- Stephanie
-Ồ, vậy chắc là một anh chàng nặng tình!- nó cười- Skellen từng cặp kè với rất nhiều người
-Không! Ryan chắc chắn không phải người như vậy! Mặc dù tôi luôn đeo bám anh
ấy, nhưng ảnh vẫn tử tế lắm. Ryan không phải dạng người dễ bị đá như
vậy, nhưng cũng không phải dạng nhớ thương người cũ đến vậy đâu !-
Stephanie phản bác
-Cô có ảnh… anh ta không?
-Có chứ! Tất nhiên, tôi theo đuổi anh ấy mà không có ảnh thì có mà…-
Stephanie tự tin giơ chiếc điện thoại của mình cho nó xem- Nhìn này, cả
ảnh hồi bé luôn nhé!
Nó trừng mắt, trân trân nhìn vào từng đường nét trên khuôn mặt ấy
-Cô…cô vừa nói tên thật của anh ta là gì?
Stephanie ngỡ ngàng, không ngờ nó lại quan tâm đến Ryan như thế:
-Ryan Azure Rougher, con lai Việt-Anh, tên tiếng việt là Hoàng Thiên Nam!
-Mẹ kiếp, tên chó chết Ryan !-nó gào lên
-Hả? Cô hận anh ấy ư?
-Stephanie, có việc này tôi nhờ cô, được chứ?- Nó dò hỏi- Cô có thể liên lạc được
với Ryan đúng không, bảo anh ta cho tôi một cái hẹn
-Hớ? Tìm Ryan tính sổ sao? Không bao giờ! Rốt cuộc 2 người dây mơ rễ má như thế nào?
-No no, dây rợ thì phải nói đến Skellen. 2 người đó từng có quan hệ ngủ
chung giường, đắp chung chăn, hít chung một bầu không khí, tình cảm mặn
nồng ngọt ngào say đắm lắm! Quan hệ đó kéo dài tầm …ừm …9 năm, không tệ lắm!
-Quả nhiên…-Stephanie lầm bầm- Họ đã từng yêu nhau!
-Hớ?- nó ngớ ra- Cô ngu à? Họ là anh em ruột mà!
-Anh…anh em ruột?
-Đúng vậy! Họ đã mất liên lạc cách đây 12 năm, ừm, bọn tôi đã tưởng rằng Ryan đã chết…- nó thấy cô gái này cũng không phải loại người xấu xa gì
-Ok, vậy yên tâm, tôi sẽ chỉ cách liên lạc với Ryan cho cô!-Stephanie cười mỉm -Ồ, chúng ta đã nói chuyện 10 phút rồi!
-Lâu quá!- nó nhăn mặt- Khi ở tổ chức,bọn tôi đã được rèn luyện tính cách im lặng và lạnh lùng với mọi hoàn cảnh, aizz, nhưng sau cùng, người thành
công chỉ có tôi và Lindy ! 9h30 rồi, tôi phải cúp học đây. Nói giúp nhé!
Nó cầm tờ giấy liên lạc với Ryan rồi trèo qua cửa sổ tầng hai, đáp đất ngoạn mục.
++++++++++++++
Tại sân bay…
Cô gái với mái tóc bob nâu vàng nổi bật lên trong đám đông với chiếc váy
xoè đỏ rực của PinkTyBubble!, chiếc túi limited của Hermes, cùng đôi
giày Stan Smith gót đỏ hồng lạc quẻ
-Gì thế này? Hạ Minh
Nguyệt? Cô ăn mặc kiểu gì thế? Hơ hơ- nó nhíu mày. Hôm nay coi nàng này
có vấn đề sao? Mọi ngày ăn mặc ngon lành lắm mà?
-Hôm nay mày nói lắm vãi chưởng con ạ! – Hạ Minh Nguyệt cười hề hề
-À, có điện thoại không, đưa đây!- nó nói
-Đây! Ồ, số ai đây?- thấy nó bấm một dãy số trên điện thoại, Hạ Minh Nguyệt lại nổi tính tò mò
-Ryan- nó đáp cụt lủn
-Hớ? Thiên Nam á?
-Ờ ờ im đi nghe máy rồi!
-Alo…-đầu dây bên kia mệt mỏi trả lời
-Anh là Ryan phải không?- đợi đầu dây kia đáp “ừm”, nó lại nói tiếp- Xin lỗi, anh có bận gì không, cho tôi một cái hẹn
-Được rồi! Tôi đang ở Highlands gần đây, cô đến được chứ?
-Ok- nó cười- Anh đợi một lát nhé!
Xong xuôi, nó cùng Hạ Minh Nguyệt lên chiếc xe Lexus màu trắng mới tậu của mình, đi đến quán cafe nơi Ryan đang ngồi
-À…-nó như chợt nghĩ ra điều gì- Hạ Minh Nguyệt, đi mua quần áo với tôi không? Hôm nay tôi đi dép đến trường rồi! Còn đang mặc áo hai dây nữa!
Ghé vào hàng quần áo, Hạ Minh Nguyệt chọn một chiếc váy liền trễ vai màu
hồng cùng túi đeo chéo màu trắng, và kết thúc bằng đôi sandals đan dây.
Nó mặc một chiếc áo sơ mi trắng với điểm nhấn cut-out trên vai cùng quần jeans lửng và đôi Dr.Martens thấp cổ màu đen.
-Điệu gớm!- nó mỉa mai Hạ Minh Nguyệt
-Vâng, cảm ơn!
++++++++++++++++
Cạch…
Hai cô gái với ngoại hình bắt mắt bước vào quán cafe trong cái nhìn chú ý của mọi người
A, kia rồi, mái tóc undercut nâu vàng nổi bật. Anh chẳng khác xưa chút nào. Vẫn toả sáng như thế, vẫn rực rỡ như thế…
Hạ Minh Nguyệt tiến đến chỗ ngồi của anh, mỉm cười thân thiện:
-Xin lỗi, anh là Ryan phải không?
Anh ngẩng đầu lên, đập vào mắt là khuôn mặt thân thuộc làm sao có thể quên chứ
-Minh…Minh Nguyệt?
Búng tay cái tách, cô ngồi xuống ghế đối diện anh:
-Trí nhớ không tồi, anh trai ! Nguyên Tú, cô còn định đứng đấy đến bao giờ?
Ryan có vẻ vẫn chưa tin được việc này, bèn nhíu mày:
-Minh Nguyệt, Nguyên Tú,…
-Aiguu, đừng có ngạc nhiên thế chứ, Ryan! -Nó ngồi xuống bên cạnh Hạ Minh Nguyệt
^^^^^^^^^^^^^^^^^^^
Đôi lời tác giả:
Hoho, xin chào, tác giả ốc sên của các tình iu đêy!!!
Chà, thấy nhiều bạn nhận xét rằng truyện của mình quá nhiều nhân vật và rất
khó nhớ tên =))) ok không sao, các cậu chỉ cần nhớ những nhân vật chủ
chốt thôi nhé:
Uhuh tớ cũng hiểu mà -.- Nhiều khi cũng chẳng rõ ai với ai í
⁃Skellen
⁃Brian
⁃Ice
⁃Kayn
⁃Hạ Minh Nguyệt
⁃Ryan
⁃Stephanie
⁃Bailey

Ngàn trái tim gửi tặng các độc giả đáng eo của tuôiii
Hana