Đọc truyện Giao Tiên Đại Nhân Của Tôi – Chương 10
Ọe…
Tôi buồn nôn, chẳng trách thứ kia có mùi kinh khủng như vậy, hóa ra là thi dầu!
Dạ dày tôi quặn lại nhưng không nôn được ra cái gì.
Nghĩ đến chuyện mẹ chồng bóp miệng rồi rót thi dầu vào khiến toàn thân tôi run rẩy.
Giao nhìn một hồi rốt cuộc không nhìn nổi, cũng không biết là anh ta xót cho cái sàn nhà hay sợ tôi khác cả dạ dày ra, liền đem áo choàng lên người tôi, nói: “Chuyện bây giờ có chút khó giải quyết, vốn không nghĩ dính vào máu bẩn nhưng cô đã uống thi dầu thì nhất định phải đem hồn phách bắt ra.”
Nói rồi ngón tay thon dài của anh ta kéo tôi một cái, để tôi ngồi ở bên cạnh anh ta, ngón tay ấm áp chạm vào giữa hai ngực tôi nhẹ nhàng ấn vào.
Nơi đó hình như là một huyệt vị, bị anh ta ấn một cái cơn buồn nôn đã đỡ hơn nhiều.
Tôi cảm giác khá hơn rất nhiều, nhưng là…
Không biết có thật Giao không có hứng thú với tôi hay là anh ta căn bản không coi tôi là phụ nữ. Tôi quần áo xộc xệch ngồi bên cạnh anh ta, ngực lộ ra nhưng anh ta lại không chút phản ứng nào, nghiêm trang xoa ấn các huyệt đạo khiến tôi ngượng ngùng đồng thời có chút thất vọng!
“Giao, tôi rất xấu phải không?” Tôi siết chặt áo, lần nữa che kín thân thể mình, chỉ lộ ra gương mặt hỏi Giao.
Giao hơi nhăn mày lại, không hiểu nhìn tôi: “Là khó nhìn, sao vậy?”
Quả nhiên là chê tôi xấu xí!
Lỗ mũi tôi chua xót, suýt chút nữa thì khóc.
Không biết tại sao, giờ khắc này đột nhiên tôi cảm thấy tủi thân vô cùng, tôi khó nhìn cho nên chỉ có quỷ mới thèm tôi.
Bất kể tôi có đồng ý hay không mẹ chồng tôi đều bắt tôi uống thi dầu để cho con trai đã chết của bà cưỡng gian tôi.
Mà tôi gặp người đàn ông khiến tôi phải lòng nhưng anh ta lại không chút động tình nào với tôi.
Nghĩ tới đây tôi đã không còn kìm được, nước mắt rào rào rơi xuống.
Giao thấy tôi đột nhiên khóc còn tưởng tôi vẫn ghê tởm thi dầu, giơ tay lên nhẹ nhàng lau sạch nước mắt cho tôi, an ủi nói tôi không sao, thi dầu chỉ là mỡ từ thi thể con người, trên nguyên tắc thì cũng không khác gì mỡ heo cả, ăn vào bụng đối với thân thể con người không có chỗ nào xấu, thậm chí còn dễ tiêu.
‘Ọe…’ Anh ta nói chưa dứt lời tôi lại thấy buồn nôn.
Anh ta có chút không biết nên làm thế nào, tay chân luống cuống không biết phải an ủi tôi làm sao, cuối cùng liền ôm lấy tôi, kéo tôi vào trong ngực, cúi đầu, đôi môi mềm mại áp vào miệng tôi.
“Ư…” Tôi ngây người, thậm chí quên cả thở, sững sờ nhìn gương mặt tuấn tú ở gần trong gang tấc.
Không phải anh ta chê tôi xấu xí sao? Không phải không có hứng thú gì với tôi sao?
Tại sao lại còn thân mật với tôi?
Một cảm giác bùng cháy lan tỏa giống như thuốc nổ vậy, người tôi trong nháy mắt xụi lơ ở trong ngực Giao.
Giao vì để đỡ thân thể tôi, một tay đưa xuyên qua bên hông ôm lấy lưng tôi, một tay khác nhẹ nhàng đỡ đầu tôi để tôi phối hợp.
Nụ hôn của anh ta rất đơn thuần, sau khi đôi môi áp vào cũng không tiến hành xâm nhập, chỉ đơn giản là hai môi chạm nhau nhưng giống như sao hỏa chạm trái đất vậy.
Khiến tôi cảm thấy toàn thân không phải là của tôi.
Nóng…
Cả người tôi nóng như sắp bị phỏng đến nơi.
Dù bây giờ trên người tôi chỉ có một chiếc áo khoác mỏng nhưng tôi vẫn nóng đáng sợ.
Tôi không biết xấu hổ khẽ ư một tiếng, chủ động le lưỡi dụ dỗ anh ta.
Vị bạc hà trong miệng anh ta rất rõ, chạm vào cảm giác lành lạnh.
Tôi đổi khách thành chủ, hai tay không biết từ lúc nào đã ôm lấy anh ta, say sưa hôn…