Giao Dịch Triền Miên: Cô Vợ Nuôi Từ Bé Của Tổng Giám Đốc

Chương 177: Ý tưởng lóe lên


Đọc truyện Giao Dịch Triền Miên: Cô Vợ Nuôi Từ Bé Của Tổng Giám Đốc – Chương 177: Ý tưởng lóe lên

“Cũng không tệ lắm! Các phương diện của Mộc Ái cũng coi như rất tốt!” Mịch Nhi cắn một cái bánh bao, chân thành khen ngợi nói, “Ít nhất hôm nay em nhìn khoa ngành cũng không tồi! Dĩ nhiên cũng có một số chỗ tồn tại một số vấn đề, nhưng hoàn toàn không phải chuyện lớn không thể tha thứ được, anh nên khen thưởng viện trưởng mới đúng, có thể quản lý một bệnh viện khổng lồ như vậy, đúng là không dễ dàng a!”

“Vậy thì tốt, anh còn lo lắng em không hài lòng với quà tặng quan trọng nhất này, cảm thấy Mộc Ái chưa đủ tốt không thể khai triển quyền cước, em hài lòng thì anh yên tâm rồi.” Liên Tĩnh Bạch mỉm cười nhàn nhạt, quan tâm hỏi, “Ngày mai còn phải tiếp tục đến Mộc Ái cải trang vi hành sao? Một buổi chiều hôm nay đại khái cũng chỉ đủ cho em cưỡi ngựa xem hoa lướt qua một số ngành, muốn đi sâu vào hiểu tất cả tình hình, nhất định còn phải tốn thêm mấy ngày. Vừa vặn, trước bữa tiệc đính hôn còn thời gian miễn cưỡng đủ cho em đi tìm hiểu Mộc Ái, mấy ngày này em có thể thỏa thích thị sát ghi chép ở đó.”

“Khụ khụ —— không cần, ngày mai em không đi!” Mịch Nhi suýt nữa bị nghẹn thức ăn trong miệng, lập tức cự tuyệt nói, ” Kết quả hôm nay em rất hài lòng, anh Tiểu Bạch, ngày mai ngày mốt em vẫn là ở nhà giúp một tay đi, ở đâu em cũng không đi!”

Biết trong bệnh viện có cơn ác mộng Alex này, làm sao cô có thể chạy tới nữa! Gặp lại anh ta, cô nhất định sẽ tức điên sẽ nổi điên, vậy sẽ không có cách nào có tâm trạng hạnh phúc tham gia bữa tiệc đính hôn của mình rồi!

“Hả?” Liên Tĩnh Bạch sững sờ, anh cho là Mịch Nhi nhất định sẽ tràn đầy vui mừng đồng ý, làm sao có thể sẽ kích động cự tuyệt như vậy đây?

Anh hiểu, Mịch Nhi là người hoàn toàn cuồng y học, ở bệnh viện Mộc Ái dụng cụ điều trị tiên tiến nhân viên y tế cao cấp nhất trong cả nước, cô sẽ phải lưu luyến quên về hận không được ở đó mới đúng. Huống chi, nó chính là sự nghiệp quan trọng trong tương lai của cô, Mịch Nhi nhất định sẽ càng trút tâm huyết vào Môc Ái, không thể nào giống như bây giờ biểu hiện giống như là tránh né nó tựa như. . . . . .


Khác thường, đây quá khác thường!

Mắt Liên Tĩnh Bạch chuyển tối, mắt bắt đầu chuyển động dâng lên một suy nghĩ khác, miệng lại thoải mái nói: “Trong nhà cũng không có chỗ đặc biệt cần hỗ trợ, hiện tại nghi thức đính hôn tiến vào giai đoạn kiểm tra xác nhận cuối cùng, em ở nhà nhất định sẽ rất chán. Nếu như em không muốn đi Mộc Ái, cũng có thể ra ngoài đi dạo giải sầu đi.”

“Ha ha. . . . . . Đi dạo phố cũng nhàm chán nha. . . . . .” Mịch Nhi bức rức chuyển động chân dưới bàn cơm, lại một lần nữa cự tuyệt đề nghị của Liên Tĩnh Bạch, cô có chút đã không thể thuyết phục anh, tìm không ra lý do thích hợp!

Chợt, Mịch Nhi nghĩ đến một chuyện, vội nhanh trí nói: “Anh Tiểu Bạch, coi như không có chỗ có thể giúp một tay, em thân là nhân vật chính của bữa tiệc đính hôn, chuyện phải chuẩn bị cũng có rất nhiều! Mặc thử lễ phục, làm tóc làm móng tay, trang điểm thử. . . . . . Phụ nữ nếu muốn bày ra dáng vẻđẹp nhất, trước đó chuẩn bị sửa sang một cũng không thể thiếu!”

Những thứ này đều là quá trình quan trọng cần thiết của các phu nhân quý tộc trước khi tham gia bữa tiệc, mặc dù cô luôn không thích, nhưng mời thợ trang điểm làm đẹp chuyên nghiệp tới nhà làm những chăm sóc nhàm chán này, dù sao cũng hơn sau khi ra cửa có thể sẽ ở một chỗ hẻo của thành phố K lánh đụng phải Alex!

Nếu như hai người bọn họ gặp trực tiếp có thể tranh cãi ầm ĩ một trận cũng coi như là tốt, cô càng sợ sau khi anh ta phát hiện cô sẽ biến thái không xuất hiện, sau đó vẫn len lén theo dõi cô ở sau lưng!

Nếu như anh ta biết cô ở đây, sau đó xông vào nhà họ Triển hơn nữa mê sảng ảo tưởng lung tung một trận, anh Tiểu Bạch bị ham muốn chiếm hữu mạnh mẽ nghe được còn không biết có thể tạo ra hiểu lầm gì đó!

Alex tuyệt đối là đối tượng uy hiếp số một phá hư lễ đính hôn của cô, trong mấy ngày này cô sẽ canh phòng nghiêm ngặt cố thủ, tuyệt không ra cửa một bước. . . . . .

“Thật sao?” Mắt Liên Tĩnh Bạch suy tư ý vị càng sâu hơn, chân mày anh tuấn cũng khẽ nhíu lên, anh gật đầu một cái nhẹ nhàng nói, “Em cũng đã quyết định rồi, cứ dựa theo những thứ kia mà làm, anh sẽ bảo quản gia xin thợ trang điểm tốt nhất FL tới giúp em.”

“Anh Tiểu Bạch, anh thật tốt!” Mịch Nhi nở nụ cười thật to, len lén, cô thầm thở phào nhẹ nhõm.


Liên Tĩnh Bạch đương nhiên không để lỡ hành động mờ ám này, trong lòng nghi ngờ đã sâu không thấy đáy, cô, nhất định có chuyện đang gạt anh, hơn nữa, là rất chuyện quan trọng!

Anh một chút cũng không muốn ăn, từ từ buông đũa xuống: “Anh ăn no rồi, em từ từ ăn, không cần vội.”

“Đây không ăn, có phải có chỗ nào không thuận lợi không? Mấy ngày nay anh quan tâm chuyện tiệc cưới bề bộn hiều việc, nên ăn nhiều một chút!” Thần kinh Mịch Nhi không nhạy cảm, không cảm giác được anh có cái gì không đúng, cô dứt khoát gắp một khối thịt bò trực tiếp đưa tới cạnh môi anh: “Ăn thêm chút nữa! Em sợ đến ngày đính hôn, anh gầy không ra dáng. . . . . .”

Hiếm thấy Mịch Nhi thân thiết yêu thương khiến lòng Liên Tĩnh Bạch lập tức mềm nhũn ra, anh há mồm ăn hết thức ăn Mịch Nhi đưa qua, vì muốn cô an tâm lại cầm lên đũa ăn: “Được. . . . . . Anh ăn một chút nữa. . . . . .”

Trên bàn ăn cứ như vậy hồi phục lại bầu không khí ấm áp, sau khi bữa ăn tối kết thúc, người làm lên dọn dẹp bàn ăn, còn lại hai người Liên Tĩnh Bạch và Mịch Nhi di chuyển tới phòng khách.

Rúc vào trên ghế sofa, một người cúi đầu kiểm tra kế hoạch tổ chức đính hôn sau cùng nhất, người khác lật xem một quyển tiểu thuyết, rõ ràng hai người một nghiêm túc một lười nhác, dựa chung một chỗ vẫn không cho phép bất kì kẻ nào nhúng tay vào thế giới hạnh phúc của hai người.


Mịch Nhi lật một quyển sách xem đến trang cuối, cô lười nhát duỗi lưng một cái, ngẩng đầu nhìn Liên Tĩnh Bạch vẫn còn nghiêm túc sửa đổi kế hoạch, chỉ cảm thấy bầu không khí sinh hoạt gia đình này thật sự rất đẹp, quả thực khiến người ta trầm mê không thể tự kiềm chế.

Cô cũng chậm rãi suy tư cuộc sống sau này, gả cho anh là kết quả tình yêu ngọt ngào hạnh phúc nhất, nhưng trên sự nghiệp lại có chút vấn đề. Mộc Ái vốn phổ biến rộng rãi thế giới, Alex kia xuất hiện khiến cô không thể không tránh né bệnh viện, đây sù sao vẫn không phải cách hay, cô phải suy nghĩ cách giải quyết mới được. . . . . .

Mịch Nhi nhẹ nhàng vuốt tóc mình, chợt ý tưởng lóe lên, cô ngồi dậy hỏi Liên Tĩnh Bạch: “A, em có một chuyện muốn hỏi anh! Anh Tiểu Bạch, chỗ của anh có phương thức liên lạc với quản lý nhân sự phụ trách bệnh viện không? Em muốn hỏi anh ta một vài vấn đề, vấn đề rất quan trọng!”

Tại sao cô ngốc như vậy, chỉ cần hỏi bộ phận nhân sự, xác định Alex có phải bác sĩ được mời tới không, cô không phải có thể ra quyết định sao!

Hiện tại cô chính là người sở hữu Mộc Ái, nếu như Alex là bác sĩ của bệnh viện, ô hoàn toàn có thể quan báo tư thù đuổi việc anh ta! Nếu như anh ta là bệnh nhân đến khám bệnh, thì cho anh ta làm thủ tục chuyển viện đến nơi khác cũng không khó khăn!

” Phương thức. . . . . . Liên lạc?” Liên Tĩnh Bạch để bút xuống, khó hiểu hỏi, “Muốn cái này làm gì, tại sao đọt nhiên nhớ tới cái này?”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.