Gian Thương Võng Du

Chương 6


Bạn đang đọc Gian Thương Võng Du: Chương 6


Từ đó về sau, ngày nào Lâm Nhạc Nhạc cũng đi theo Thanh Phong và Đế Vương Loạn Thế náo loạn chiến trường, danh vọng chiến trường của cô tăng vọt với tốc độ kinh người. Ngoại trừ chiến trường, một hoạt động khác của cô là một ID tên “Minh Nguyệt”, là một nữ cung thủ. ID này là do Thanh Phong kín đáo đưa cho cô, nhìn ID đã biết rõ quan hệ của hai người không tầm thường, trong lòng Lâm Nhạc Nhạc cảm thấy phức tạp.
Minh Nguyệt là một cô gái rất nghe lời, bảo sao làm vậy, có điều hơi ít nói, còn thường ngẩn người. Cô ấy cũng không gọi Nhạc Nhạc là sư phụ mà chỉ gọi thẳng tên cô.
Lâm Nhạc Nhạc cũng có đôi lần nhiều chuyện hỏi quan hệ giữa cô ấy và Thanh Phong, nhưng Minh Nguyệt chỉ trả lời qua loa tắc trách chứ không trả lời cụ thể. Lâm Nhạc Nhạc thấy sao cũng cảm thấy mập mờ.
Đột nhiên cô rất phiền muộn.
Đang lúc cô phiền muộn thì kênh thế giới đột nhiên có người chỉ mặt gọi tên mắng Nhạc Nhạc.
Lâm Nhạc Nhạc không rõ ra làm sao. Rõ ràng cô không biết người này mà nhỉ. Hơn nữa người này nói chuyện còn thô tục vô cùng, Lâm Nhạc Nhạc tự cho là người thoải mái thấy vậy cũng phải xấu hổ. Cô tự động loại bỏ những từ ngữ không liên quan, sau đó mới hiểu ra được ý tứ trong đó: Hình như cô… thành tiểu tam thì phải??
Chuyện này là thế nào vậy!
Lâm Nhạc Nhạc dạo quanh diễn đàn game một vòng mới hiểu sơ được nguyên do. Số là trong diễn đàn có ảnh chụp màn hình nhân vật của cô ôm một nhân vật nam, vì thế cô vợ trong game của người chơi này tức tối chạy lên kênh thế giới chửi loạn lên. Lâm Nhạc Nhạc nhìn kĩ lại ảnh chụp một chút, đây là lúc cô treo máy làm nhiệm vụ ở chân núi tuyết mấy hôm trước. Lúc đó cô không ngồi mày, nhìn ảnh cũng biết là nhân vật nam chủ động ôm cô, còn cô thì không đáp lại.
Nói cách khác, Lâm Nhạc Nhạc cô bị người ta sàm sỡ đó.

Lâm Nhạc Nhạc trở lại trò chơi, phát hiện cô vợ kia hình như mắng tới nghiện rồi, còn không ngừng hỏi Lâm Nhạc Nhạc có dám dùng loa thế giới nói cho ra nhẽ với cô ta không. Lâm Nhạc Nhạc thật không tưởng tượng nổi, dùng tiền mắng người à? Tôi có bệnh chắc?
Rất nhiều người trong bang hội đứng ra nói giúp Lâm Nhạc Nhạc, hơn nữa còn quay sang an ủi cô. Có người còn tỏ vẻ: Nhạc Nhạc là đàn ông mà còn cần đi quyến rũ đàn ông à! Nhân yêu cũng có tôn nghiêm đấy nhé, sao có thể bị chửi bới trước mặt nhiều người như thế được!
Cho dù nói thế nào thì Lâm Nhạc Nhạc cũng rất cảm động, vừa cảm ơn mọi người, vừa nói rằng mong mọi người đừng phí tiền vì chuyện này.
Nhưng cô vợ kia mãi chẳng chịu buông tha. Dù sao để vậy cũng không giải quyết được vấn đề. Lâm Nhạc Nhạc đành phải bỏ ra năm vàng mua một cái loa.
[Thế giới] Nhạc Nhạc: Chị đây không thiếu đàn ông.
Câu nói của cô hàm súc, quả thực bá khí vô cùng. Cô vừa lên tiếng, cả kênh thế giới đã yên tĩnh hẳn.
Người đầu tiên đáp lại Lâm Nhạc Nhạc chính là Thanh Phong.
[Thế giới] Thanh Phong: Hậu cung của Nhạc Nhạc nhiều như lá mùa thu.
Phụt!~ Lâm Nhạc Nhạc đang uống nước, nhìn thấy dòng này liền không cẩn thận phun hết ra. May mà bàn phím của cô là bàn phím không thấm nước. Cô vừa lau bàn phím vừa cười, nhìn Thanh Phong bình thường nghiêm túc, thế mà lúc chọc cười cũng thật… Lâm Nhạc Nhạc rất cảm động, đông mũi hơi cay cay.
Nhưng chuyện này vẫn chưa xong, ngay sau đó, kênh thế giới trở thành chỗ thổ lộ tập thế. Dường như tất cả đàn ông trong Thính Phong các đều phát lên kênh thế giới một câu: “Hậu cung của Nhạc Nhạc nhiều như lá mùa thu”, đội hình tương đối chỉnh tề.
Lâm Nhạc Nhạc cảm động rối tinh rối mù, không ngừng cảm ơn mọi người qua kênh bang hội, kết quả là có người không kiên nhẫn nổi nữa.
Đế Vương Loạn Thế: Anh em trong nhà còn khách khí cái gì, nếu muốn cảm ơn mọi người thì… Lên YY hát một bài đi!
Lời vừa nói xong, mọi người đều hưởng ứng. Lâm Nhạc Nhạc cũng không chối từ, đăng nhập YY thoải mái hát một bài, nhưng chúng dân lại câm nín.
“Má, nữ?!”
“Dùng đạo cụ biến âm gì à?!”
“Không ai kì thị giới tính của cậu đâu, mau trở về với giới tính thật đi!”
Lâm Nhạc Nhạc dở khóc dở cười: “Em là nữ mà.”

Đám sói triệt để sôi trào.
“Nữ kìa!”
“Cầu ảnh!”
“Cầu video!”
“Cầu nắm bàn tay nhỏ bé, cầu kết giao!”
Lâm Nhạc Nhạc đỡ trán, thế này… cũng quá nhiệt tình rồi. Để ngăn chặn chuyện cực đoan có thể xảy ra, Lâm Nhạc Nhạc dứt khoát lấy một tấm ảnh chụp một khuôn mặt đẹp trai ra ném lên YY, “Đây là bạn trai em. Nếu anh có vóc dáng đẹp hơn anh ấy thì em sẽ xem xét.”
Tấm hình kia là của một anh đẹp trai trong trường cô, tên là Tô Thanh Phong. Nhân phẩm, chỉ số thông minh, tướng mạo, gia thế không có cái gì là không hoàn mĩ, thuộc loại người được thượng đế ưu ái. Thanh danh của anh ta rất lớn, bởi vậy có thể thấy được độ nổi tiếng của anh ta, tuy rằng đây chỉ là hình chụp, góc độ cũng lệch nhưng vẫn khó có thể cản nổi khí suất khuôn mặt.
Quả nhiên vừa tung ảnh này ra, đã có người bắt đầu kêu rên, “Nào có ai đẹp trai vậy chứ, có chừa đường sống cho chúng tôi không vậy!”
Lại có người không tin, ví dụ như Đế Vương Loạn Thế: “Người này là bạn trai của em à, sao anh lại không biết?”
Lâm Nhạc Nhạc thấy kỳ lạ, “Ồ, thế làm sao mà anh biết được?”
“Má nó, anh có thể không biết được à, người này không phải là…”
Lúc này, Thanh Phong đột nhiên nói: “Bạn trai em quả không tệ.”
“Cảm ơn.” Lâm Nhạc Nhạc đáp một câu. Nhưng lời này nói ra từ miệng Thanh Phong lại khiến cô rầu rĩ.

“Cũng giống anh.” Thanh Phong lại nói thêm.
“…” Còn tranh thủ tự kỉ được à?
Nhưng Đế Vương Loạn Thế lại cười ha hả, “Phụt~ Ha ha ha~ Thanh Phong nói chí phải!”
Khinh Giải La Thường cũng ồn ào theo, “A ha ha ha! Tôi dùng nhân phẩm của mình đảm bảo lời này của anh ta cũng có phần đúng!”
“Vợ đại nhân anh minh!”
Lâm Nhạc Nhạc bó tay. Chẳng lẽ Thanh Phong lại là một anh đẹp trai siêu cấp à? Nhưng phản ứng của đám người này hơi lạ thì phải…
Nhưng vừa nghĩ tới chuyện Thanh Phong có thể đẹp trai như Tô Thanh Phong, trí tưởng tượng của Lâm Nhạc Nhạc lại bay xa.
“Nhạc Nhạc, phải đối xử tử tế với bạn trai em đấy.” Thanh Phong tổng kết lại.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.